• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược - Chương 11: Cho Nhau Một Cơ Hội




#BooMew





Dương Ngọc Thiên lẳng lặng nhìn cô, tim anh thắt chặt lại Đau quá thật sự rất đau Anh nên làm gì mới kéo cô về lại bên anh ?





" Em thật sự muốn rời đi ? " Đôi tay anh đầy máu, đứng đó nhìn cô, giọng khàn khàn nói





Lâm Như Tiên nhìn Dương Ngọc Thiên, hai mắt không kiềm được chảy dài dòng nước xuống, gật đầu Nghe con tim hay lí trí ? Tim cô thắt chặt lại vì đau đớn còn lí trí lại bảo cô buông tay





Dương Ngọc Thiên kiềm nén trong lòng, hít một hơi nói : " Cho nhau một cơ hội nữa được không ? "





" Chỉ cần hai năm, nếu em thật sự muốn rời đi anh sẽ buông tay Được không Tiên ? "





Lâm Như Tiên nhìn Dương Ngọc Thiên, tim cô đập thình thịch thình thịch cô nhẹ giọng nói được rồi " Nhưng có một điều kiện "





Dương Ngọc Thiên nhẹ nhàng thở ra một hơi nói : " Nói đi "





Lâm Như Tiên nhìn Dương Ngọc Thiên hồi lâu nói : " Chúng ta chia phòng ngủ, cả không được chạm vào tôi khi tôi không muốn, cả tôi muốn được đi làm ở công ty cũ "





Dương Ngọc Thiên nhíu chặt mày, lửa giận của anh ùng ùng nổi dậy Cái gì mà chia phòng ngủ còn cái gì mà không chạm vào ? Em nghĩ tôi ăn chay chắc ? Rồi đi làm ? Anh nhìn chằm chằm Lâm Như Tiên giọng lạnh lẽo nói : " Tôi không nuôi được em hay sao? Mà em đòi đi làm ? "





Lâm Như Tiên không trả lời anh mà hỏi : " Được hay là không ? "





Dương Ngọc Thiên thật sự tức giận, tiến lên nắm chặt tay Lâm Như Tiên kéo sát người anh, mặt đối mặt anh quát lớn :





" Lâm Như Tiên, em không có quyền đưa ra điều kiện với tôi! "





" Ý anh là không đồng ý ? " Lâm Như Tiên cười khinh thường định xoay người bỏ đi thì cô bị kéo một lực mạnh quăng vào sô pha bên kia





" Em đừng để tôi nổi điên ! " Dương Ngọc Thiên không nhanh không chậm nói





Lâm Như Tiên cười một cái, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy mỉa mai





" Chính do anh nói muốn một cơ hội, cũng chính anh nói cho tôi đưa ra yêu cầu Bây giờ anh nói vậy có nực cười quá không Dương Ngọc Thiên "





Dương Ngọc Thiên hai tay run rẩy, mắt đỏ ngầu tức giận " _Em giỏi lắm, ngày mai chuẩn bị đi làm! Giờ giấc không đổi "





Dứt lời anh xoay người lên phòng, đóng cửa cái rầm Cô đứng ở dưới, tim thắt lại từng cơn, lòng tự hỏi liệu chúng ta có thể cho nhau một cơ hội không ?





Buổi tối không khí vẫn nặng nề như vậy, cả hai không ai nói chuyện với ai Cũng như điều kiện trên, tối Lâm Như Tiên sang phòng khác ngủ, phòng đó cũng là phòng của cô sao này





Ngồi trong phòng nhìn ngoài cửa sổ cô nhớ lại





" Em vẫn chưa ngủ sao vợ ? " Dương Ngọc Thiên ngủ phòng đối diện nhắn tin cho Lâm Như Tiên





" Còn sớm mà ! Hứ ai cho anh gọi người ta là vợ xía! "





" Ồ vậy gọi bà xã vậy! "





" Xía "





" "





" Anh yêu Em " Dương Ngọc Thiên ôm chặt Lâm Như Tiên vào lòng





Lâm Như Tiên cũng ôm chặt vùi vào lòng Dương Ngọc Thiên thì thầm nói : " Em cũng yêu anh nha "





Dương Ngọc Thiên và Lâm Như Tiên say sưa ôm hôn nhau rồi dừng lại Anh và cô đều muốn đêm đầu tiên phải dành để đêm tân hôn của hai người





" Anh sẽ đợi em năm 18 tuổi " Dương Ngọc Thiên trong lòng ngứa ngáy nhưng anh vẫn muốn đêm tân hôn đó mới từ từ xâm nhập vào cơ thể Lâm Như Tiên anh mới hạnh phúc cùng với cô





Lâm Như Tiên cười tủm tỉm, cô thật sự rất hạnh phúc





" "





Rồi lại nhớ những ngày đau lòng





" Em có nói gì anh cũng không tin ? "





" Dọn ra khỏi đó đi, nơi đó không dành cho người như cô "





" Được "





Ngày hôm sau cô quay lại định lấy thứ đã quên là đồng hồ báo thức mà Dương Ngọc Thiên tặng Nhưng khi cô đi ngang nơi bỏ rác, lại thấy được chiếc đồng hồ đó vỡ nát nằm chình ình nói đó Tim cô thắt lại từng cơn, khom xuống nhặt lại những cái đó





Cô rơi đi, tại phòng trọ khác, đem những thứ nhặt được ghép lại từng mảnh vỡ Rồi đem cất kỹ





Nhìn ngoài cửa sổ nhớ về mọi thứ lòng của Lâm Như Tiên thắt chặt lại Hai hàng nước mắt không kìm được mà rơi xuống





Yêu thương có nhiều đến đâu thì sao chứ? Một khi nghi ngờ thì sẽ mãi không trở về lúc kia Yêu thương có nhiều đến đâu thì cũng không bằng hai từ tín nhiệm





Bên căn phòng kia, Dương Ngọc Thiên ngồi trên giường nhìn vị trí bên cạnh không khỏi đau lòng





Anh nên làm gì để lấy lại trái tim của Lâm Như Tiên, anh nên làm gì để mọi chuyện diễn ra như trước kia ?





Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK