• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược - Chương 17: Ghen Tuông




#BooMew





Khi Lâm Như Tiên về đến nhà trời đã lờ mờ tối, bây giờ là sáu giờ tối





Vừa mở cửa bước vào, hôm nay nhà vắng vẻ hơn mọi khi, chỉ có bảo vệ gác cổng ngoài ra không còn ai khác nữa Bước vào, đèn mờ mờ ám ám Do trời đã chuyển tối nên trong nhà chỉ có vài đèn đỏ xanh lấp lánh nhưng không đủ chiếu sáng





Đang định mở đèn, thì giọng nói âm trầm vang lên dọa Lâm Như Tiên nhảy dựng





" Mới về sao ? "





Lâm Như Tiên dừng động tác mở đèn lại nói : " Ừm "





" Em biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? "





" 6h "





Dương Ngọc Thiên mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Lâm Như Tiên noi: " Thế sao giờ em mới về ? " quát lớn





" Tôi đi đâu là chuyện của tôi liên quan gì anh ? " Lâm Như Tiên làm như không nhìn thấy bộ dạng của Dương Ngọc Thiên mà nói tỉnh bơ





" Lâm Như Tiên, em đừng quên em là phụ nữ đã có chồng ! " Dương Ngọc Thiên càng nghe càng khó chịu, quát to hơn





" Bộ tôi có nói tôi không có chồng à ? " Lâm Như Tiên xoay người nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt Tim cô đau thắt lại, cô nên làm gì mới khiến bản thân không đau khổ nữa Cô nên làm gì! Dứt câu cô xoay người định bước lên lầu thì một bàn tay giữ chặt tay cô ghì lại





" Tôi hỏi em lại một lần nữa, rốt cuộc em đi đâu ? " Dương Ngọc Thiên mắt đỏ ngầu, giữ chặt tay của Lâm Như Tiên





" Không Liên Quan Anh " Lâm Như Tiên hất tay anh ra, bước lên thì bên dưới truyền lên giọng giậm dữ cố nén của Dương Ngọc Thiên





" Lâm Như Tiên "





Lên đến phòng, đóng của phòng lại giơ tay bị nắm lúc nảy ra, đúng y như trước bị bầm mất rồi





Tình yêu anh dành cho em như thế nào hả Thiên ?





Làm cô đau làm cô tổn thương liệu anh có vui mừng hay hạnh phúc không ?





Lúc nảy là anh đang ghen sao Thiên? Cô rất vui nhưng cũng rất đau Từ bao giờ cô và anh lại xa thêm nữa rồi





Dương Ngọc Thiên hai tay nắm chặt đến lòng bàn tay rớm máu, anh nên làm gì mới kéo cô lại bên cạnh anh như xưa ! Nên làm gì ?





Buổi tối cả hai vẫn ngồi chung bàn ăn cơm, nhưng không ai nói chuyện hết Không khí phòng ăn lại trở nên nặng nề Hai đầu bếp và vài người giúp việc làm xong bổn phận là trốn sang chỗ khác





Không khí im lặng quỷ dị, chỉ còn âm thanh của đũa va vào chén dĩa rồi âm thanh ngai nhóp nhép





Dương Ngọc Thiên dừng động tác, ngước mắt lên nhìn chằm chằm cô





" Lần sau đừng về quá muộn ! Em là người đã có chồng! Không phải là cô gái như trước "





" Anh có quyền gì cấm tôi ? " Lâm Như Tiên ngước nhìn Dương Ngọc Thiên





Dương Ngọc Thiên lạnh nhạt nói : " Tôi là Chồng hợp pháp của em "





" Anh ghen sao ? " Cô muốn anh tự nhận mình ghen, cô không muốn anh dối lòng càng không muốn hai người đã xa lại thêm xa





" Không " Dương Ngọc Thiên rũ mắt che giấu cảm xúc, tiếp tục ăn cơm





Lâm Như Tiên nhìn chằm chằm Dương Ngọc Thiên môi khẽ nhếch, đôi mắt hiện lên tia thất vọng nhưng rất nhanh lại biến mất





Ăn xong buổi tối, người phòng trái, người phòng phải! Cứ thế qua một ngày





Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK