#BooMew
Dương Ngọc Thiên vừa rời đi! Cánh cửa đóng chặt lại! Cô cứ đứng trơ ra đó nhìn chằm chằm vào đó! Lại nhìn vào chiếc ghế Dương Ngọc Thiên vừa ngồi Môi Lâm Như Tiên khẽ nhếch lên, con ngươi không gợn sóng kia liền long lanh giọt lệ!
Anh có đau không ? Có khó chịu không ? Có muốn chết đi không thôi không ?
Cô đau, đau lắm cơ kìa! Khó chịu, khó chịu lắm cơ kìa tại sao phải khiến cả hai đau khổ như vậy ?
Do chúng ta có duyên nhưng không phận đúng không Dương Ngọc Thiên Có yêu nhau đến nhường nào, thì cả hai đã đứng cách nhau một khoảng cách rất xa rồi!
Có muốn nắm lấy cũng chả kịp vì khi tiến một bước gai nhọn kia lại đâm mạnh vào người đang tiến kia! Mà người bên nọ lại lùi một bước cứ thế! Người tiến, người lùi nhưng gai nhọn kia không ngừng nghỉ mà đâm mạnh vào cả hai
Cô ngồi xuống mép giường, vừa khóc lại vừa cười rồi thiếp đi
Đến khi cô tỉnh đã rất khuya, đồ ăn được đặt nơi đó! Dù rất đói nhưng cô ăn không vô
Bổng nhiên ngoài cửa, có người gõ " Cốc Cốc Cốc "
Cô ngẩng đầu nhìn cánh cửa, đi nhanh đến đó nói : " Ai đó ? "
"Phu Nhân! " Quản Gia Vương thỏ thẻ gọi
Lâm Như Tiên hai mắt trừng to : " Quảnquản gia sao ông lên được đây ? "
" A, Thiếu Gia đi rồi , ta tranh thủ lên đây! Cô có cần gì không ? "
" Tôitôi cần điện thoại, ông cócó thể cho tôi mượn điện thoại sao ? " Lâm Như Tiên hai mắt đỏ ửng vội nói
" A Có thể nhưng cô phải nhanh trả! Để thiếu gia biết ta chết chắc! " Quản Gia Vương suy nghĩ lúc nói Phu Nhân có dặn chiếu cố thiếu phu nhân, nên cho mượn điện thoại cũng là chiếu cố! Ừm vậy thì ông cho vậy!
Lâm Như Tiên mừng rỡ mà vội lấy điện thoại, cố nhớ số của Trương Tấn Phi mà bấm gọi
" A Lô "
" Tiên đây! Ngày mai 11 giờ anh đến sau biệt thự chỗ phía đường lên ý dừng ở đó đợi tôi được không ? "
" Đừng nói gì hết! Anh chỉ cần đứng ở đó đợi tôi thôi! Khi nào thấy xe Dương Ngọc Thiên đến thì chạy đi là được! "
" Tôi sẽ giải thích anh sau! Đây không phải số tôi! Nhớ xóa! " Dứt câu cúp máy xóa cuộc gọi đi trong nhất ký rồi trả lại cho Quản Gia Vương
Ở bên kia, Trương Tấn Phi mờ mịt nhìn chiếc điện thoại trong tay, anh biết cô nhất định xảy ra chuyện nhưng rốt cuộc là tại sao gọi anh qua đó đứng đợi rồi về!
Không lẽ Lâm Như Tiên bị nhốt! Trương Tấn Phi hai mắt mở to ra! Hít một hơi sâu thầm nói ' Em nhất định phải bình an! Anh sẽ nghe theo em dù không biết em muốn làm gì! '
Anh biết cô đang lợi dụng anh để Dương Ngọc Thiên nổi điên, dù hơi đau lòng nhưng nếu cô thật bị nhốt thì anh nhất định giúp cô!
Tình yêu là thế sao ? Dù họ không yêu mình nhưng chỉ cần họ cần anh có thể làm tất cả
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com