Tiểu Nhu bật khóc nức nở quỳ xuống dập đầu. Máu từ trán nàng chảy ra không ngừng.
\- Cô nương,ta thật sự không thể cứu nương nương. Độc đã ngấm vào lục phủ ngũ tạng của nàng. Lão phu hết cách. Cô nương đừng khiến lão phi khó xử
\- Người nói dối. Nhất định có cách mà. Xin ngài cứu tiểu thư đi mà. Có bắt ta làm trâu làm ngựa ta cũng làm \- Tiểu Nhu khổ sở níu lấy vạt áo của vị đại phu kia
\- Cô nương,ta thực sự không thể. Ngươi đừng làm khó ta.
Bạch Tử Nhu bước vào với thái độ vô cùng phẫn nộ. Gương mặt hắn lạnh như băng,ánh mắt đằng đằng sát khí. Hắn nắm lấy cổ áo vị đại phu nọ lên :
\- Ngươi,phải cứ nàng ấy
Vị đại phu kia đột nhiên quỳ xuống đất run rẩy :
\- Vương gia,nàng bị trúng Hạc Đỉnh Hồng. Tiểu nhân bất lực. Xin vương gia tha tội.
\- Hạc Đỉnh Hồng? Sao ở đây lại có Hạc Đỉnh Hồng? \- Bạch Tử Du phát ra nộ khí khiến chiếc bàn gần y vỡ tan
Hạc đỉnh hồng có thể được coi là cực độc thường dùng cho giới quý tộc, vua chúa. Khi các phi tần tự tử hay bị bức chết thường dùng hạc đỉnh hồng. Rốt cuộc kẻ nào có gan đầu độc vương phi của y.??
Tiểu Nhu khóc nức nở trên sàn. Nàng khẽ nói :
\- Khi nãy, Tuyết Phi nương nương sai người mang tớ cho vương phi một bát canh tổ yến để bồi bổ sức khỏe,để tạ lỗi với vương phi. Vương phi vừa uống một ngụm thì lăn ra ngất..Xin vương gia minh xét. Đòi lại công bằng cho vương phi của nô tỳ.
Ly Duẫn dựa người bên thành giường lắng tai nghe. Tuyết Phi,ngươi đáng chết. Ta hối hận vì đã không xẻ từng bộ phận của ngươi ra. Khiến Tiểu Nhu ra nông nỗi này,ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Theo hiểu biết của cô thì Hạc đỉnh hồng thật ra là loài chim hạc có phần đỉnh đầu màu hồng đỏ, tuy nhiên các bộ phận như thịt chim, xương chim không những không có độc mà ngược lại còn rất bổ dưỡng.
Nhưng Hạc đỉnh hồng thực chất là Hồng thạch tín, khoáng vật của Asen có tên gọi là hùng hoàng đỏ As4S4. Có lẽ vì màu sắc tương tự với màu của đầu chim hạc nên được gọi là Hạc đỉnh hồng. Asen hay các hợp chất của chúng là chất độc vô cùng nguy hiểm.
\- Ngươi phận nô tỳ mà không biết bảo vệ chủ nhân,ngươi đáng chết.
Bạch Tử Du bóp cổ Tiểu Nhu nâng cả nàng người lên. Bạch Hầu hoảng hốt giữ tay y lại:
\- Vương gia,nàng là người vương phi yêu thương nhất. Người đừng làm tổn thương nàng ấy.
\- Chủ nhân đã chết. Một con nô tỳ vô dụng thì có thể làm được gì. Ngươi xuống dưới đoàn tụ với nàng ấy
Bạch Tử Du càng lúc càng tăng lực đạo. Tiểu Nhu khó thở giẫy giụa trong đau đớn
Ly Duẫn là nữ nhân đầu tiên hắn muốn. Nàng ấy là nữ nhân đầu tiên mà Bạch Tử Du ta thích. Các ngươi không thể bảo vệ nàng chu toàn. Các ngươi là lũ vô dụng không có giá trị gì. Các ngươi phải chết.
\- Ngươi có giỏi thì giết nàng ấy xem?
Giọng nói quen thuộc vang bên tai. Bạch Tử Du buông lỏng tay. Tiểu Nhu an toàn nằm trong vòng tay của cô.
Ly Duẫn mỉm cười giao lại cho Bạch Hầu,rồi quay qua vị đại phu vẫn đang trên đất:
\- Làm phiền ông rồi. Nếu nàng để lại một vết sẹo nào. Ta chặt đôi ông ra vứt cho chó ăn. Biết không?
\- Vâng...Nô tài làm ngay..Vương phi yên tâm.. \- Vị đại phu tái xanh mặt đi theo Bạch Hầu chữa trị cho Tiểu Nhu.
Căn phòng chỉ còn lại hai người.
Ly Duẫn mỉm cười nhìn hắn :
\- Tốt nhất là ngươi không nên động vào người của...
\- Ly Nhi,thật tốt ...nàng..không sao.
Bạch Tử Du ôm ghì lấy cô. Hắn dụi đầu vào cổ cô. Bây giờ hắn mới biết,hắn sợ mất cô nhường nào.