Vương Tố Tố nhíu mày bắt lấy. Tên nam nhân này thật kì cục,hành động theo cảm tính làm nàng cực kì không vui.
Huân Nhược Đông khẽ cười một cái:
\- Nó sẽ giúp nàng tránh được hàn khí nơi đâm. Trong đó nó chứa một lượng nhỏ linh lực của ta. Giữ cho tốt
\- Khoan...tên kia...ta còn chưa biết tên của ngươi?
Vương Tố Tố gọi vọng lại khi dáng người Huân Nhược Đông vụt đi. Một giọng nói vui vẻ truyền đến
\- Huân Nhược Đông, nàng nhớ cho kĩ.
\- Cái gì? Là Huân Nhược Đông sao?
Vương Tố Tố giật mình hoàng hốt. Những người xung quanh cô cũng không ngoại lệ.
Tứ châu đại lục này còn có kẻ nào khác là Huân Nhược Đông? Không thể nào. Tuyết Y,sao muội có thể quen được một đại nhân vật đáng sợ như vậy?
Huân Nhược Đông, cái tên không phải bất cứ người nào có thể gọi. Tai mắt của y có ở khắp mọi nơi. Chỉ cần thứ y muốn,y sẽ có được ngay lập tức
Điều đặc biệt,tính cách của y vô cùng tùy hứng. Sức mạnh cường đại,uy quyền vô biên. Có thể nói nếu cả tứ châu đại lục hợp lực lại chưa chắc có thể thắng nổi Yên Sơn của y
Nhưng điều khiến những người khác e dè nhất,y lại là nhị hoàng tử của Nguyệt Triều quốc. Tuy mối quan hệ giữa y và hoàng gia Nguyệt Triều quốc không được tốt cho lắm nhưng y luôn âm thầm cảnh cáo tam châu còn lại.
Y không lấy họ Bạch vì thực sự không muốn cùng dòng dõi hoàng tộc có bất kì mối quan hệ nào. Chỉ cần kẻ nào vô tình gọi y một tiếng Bạch Nhược Đông, ngay lập luận sẽ bị thích sát.
Mối quan hệ giữa Bạch Tử Du và Huân Nhược Đông trước giờ luôn không tốt.Hai người trời sinh đối địch. Chỉ cần chạm mặt nhau ,không quá một cái chạm tay ,chắc chắn có biến động.
Nay hai người đấu đá chỉ bởi một nữ nhân. Lam Tuyết Y ơi là Lam Tuyết Y, hai kẻ mạnh nhất vì muội mà sắp có đại loạn rồi.
Huân Nhược Đông vừa rời đi không được bao lâu thì sự xuất hiện của một người khác khiến Vương Tố Tố chưa kịp hoàn hồn nay lại càng bị chấn động hơn.
\- Hắn...hắn là...
\- Đao khách tuyệt tình,loạn sơn phi vũ,Bắc Cốc.
\- Ngươi...ngươi có chắc không?
Một vài người trong số những binh tráng của Tố Tố đã nhận ra. Đây chắc chắn là đao khách tuyệt tình,loạn sơn phi vũ,Bắc Cốc. Không phải sau khi đai chiến giữa Ma tộc và Nhân tộc kết thúc,y đã ở ẩn rồi sao?
Bắc Cốc lạnh lùng tiến về phía Vương Tố Tố khẽ cúi mình.
\- Bái kiến chủ nhân
Vương Tố Tố đờ người khó hiểu:
\- Tiền bối...ta..ta..
\- Cô nương,xin mạn phép.
Bắc Cốc thuận tay lấy chiếc quạt từ trong tay Vương Tố Tố rồi khẽ nhíu mày. Chủ nhân thế mà lai rời đi trước. Y tới trợ giúp chậm chễ. Nếu chủ nhân có mệnh hệ gì,cốc chủ sẽ không tha cho y.
\- Đạ tạ cô nương..
\- Vãn bối không dám nhận lời cảm tạ của tiền bối.
Vương Tố Tố đưa hai tay nhận lại chiếc quạt của Huân Nhược Đông. Bắc Cốc chỉ khẽ lắc đầu rồi hướng phía Huân Nhược Đông vừa rời đi mà đuổi theo
Vương Tố Tố chợt tỉnh mộng. Mối quan hệ của Tuyết Y có vẻ không đơn thuần như nàng nghĩ. Vương Tố Tố thầm nhủ. Thật may mắn là ngày hôm ấy nàng không đắc tội với cô. Nếu không e rằng,hôm nay không được sống yên ổn.
\- Ninh Tịch,ngươi nói mọi người nghỉ ngơi. Mai chúng ta lên đường sớm.
\- Vâng,thưa Vương thống lĩnh
Còn rất nhiều chuyện của Tuyết Y mà nàng vẫn không hiểu được nhưng hiện tại cứ tạm gác lại trước. Chuyện trước mắt là báo thù cho Tuyết Y và đánh bại tàn dư của Ma Tộc.
Bọn họ chỉ cách vực Thiên Nha 10 dặm,đu không quá một khắc nữa sẽ đến. Nàng đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chết. Trận chiến này,trước sau cũng phải có.
Việc Vương Tố Tố đi báo thù chỉ là một phần nhỏ,đánh Ma tộc mới là chuyện lớn. Có lẽ đây là trận mở màn quyết định giữa Ma tộc và Nhân tộc.
Nhưng....nàng không thể ngờ rằng,ông trời thật sự không muốn thuận theo ý người.