• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ly Duẫn đột nhiên dừng lại. Bạch Hầu cũng giật mình dừng bước.



\- Cút đi. Đừng làm ta tức giận.



Nàng ta biết mình ở đây sao? Bạch Hầu chột dạ. Hắn được mệnh danh là người nhanh nhất kinh thành...sao có thể...



Bạch Hầu nín thở,cố gắng không để lộ nguyên khí.



Từ trên cao,một tên hắc y nhân mặc áo choàng đen cưỡi hắc điểu đáp xuống.Hắn ta không phải là Huân Nhược Đông sao?Sao nàng ta lại có dính líu với đại ma đầu của ma giáo ??



\- Sao nàng biết ta theo nàng? \-Huân Nhược Đông mở lời trước



\- Từ mai có giấu thì nhớ kéo tà váy của ngươi lên. Còn giờ,cút đi.






\- Chưa ai từng nói chuyện \*\*với bổn vương như vậy

Nàng là người đầu tiên. Nàng có muốn về làm giáo chủ phu nhân của ta không?



\- Ta không thích trai bao tửu lầu. Rất mất hứng. \- cô lắc đầu từ chối.



\- Nàng...Nàng không sợ bản vương lấy mạng nàng?



Huân Nhược Đông tức giận.Xung quanh y tỏa ra một sóng khí màu tím. Bạch Hầu ôm ngực vận công. Sát ý mạnh quá ,hắn không chịu được.



Ly Duẫn bất mãn ngồi xuống,chống tay lên đùi nhìn Huân Nhược Đông. Cô không bị ảnh hưởng gì bởi cái tên kì lạ này. Cô chỉ đang thầm đánh giá hắn mà thôi. Gương mặt được,ngũ quan tốt,chỉ là tính tình hơi kì quái. Cô không thích.



\- Nàng nhìn ta là vì say mê ta rồi sao?



Huân Nhược Đông tiến lại nâng cằm cô lên. Y nhẹ nhàng sát lại như muốn chiếm hữu bờ môi đang hé mở mời gọi của cô.



Ly Duẫn thở dài không vui bắt lấy tay y,vặn ngược ra đằng sau rồi dùng chân đá y về phía trước.



\- Tự luyến,lưu manh,bỉ ôi,vô sỉ,cơ hội. Sao ở đây ,trai bao lại chất lượng kém như vậy?



\- Nàng...nàng dám đánh bổn vương..còn mắng bổn vương \- Huân Nhược Đông tức giận gằn giọng \- Nàng thực sự muốn chết?



Ly Duẫn phủi mông đứng dậy :






\- Ta đánh đấy,rồi sao? Một tên trai bao như ngươi cũng gọi là khỏe mạnh đi,bắt nạt một nữ tử yếu đuối như ta,có còn đáng mặt đàn ông trong thiên hạ?



Nàng mà yếu đuối sao? Huân Nhược Đông và Bạch Hầu á khẩu không nói được câu nào.



\- Từ trên xuống dưới của ta đều bị ngươi nhìn. Ngươi không những hạ lưu mà còn biến thái,giờ còn giở trò bám đuôi. Bản vương,ta khinh. Đá ngươi một cái là nhẹ cho ngươi. Lại còn muốn hối cải. Rồi giờ muốn thế nào? \- Cô chống eo tỏ vẻ cáu kỉnh \-Muốn giết ta nữa không?



Người này có điểm nào giống nữ nhân? Bạch Hầu và Huân Nhược Đông cùng nghĩ.



\- Không có chuyện gì thì cút cho ta. Hắt xì..



Huân Nhược Đông càng nghĩ càng không ra. Nữ tử trong thiên hạ chỉ cần nhìn thấy hắn là sát vô lại nịnh nọt. Riêng cô gái này,một câu là chửi ,hai câu là mắng,ba câu là xỉa xói. Đến câu thứ tư thì chói tai không muốn nghe.



Nữ nhân này dùng những lời nói thô bỉ nhất để lăng mạ hắn. Hành động cũng chẳng có chút ý tứ gì gọi là thục nữ. Mở miệng là cút rồi đuổi.



Đúng là y có mạo phạm nhìn trộm nàng ta tắm. Nhưng chỉ là đi theo tên Bạch Tử Du mà thôi,chuyện đó hoàn toàn là ngoài ý muốn. Nữ nhân kì quái còn dám tắm cả dưới trời lạnh...Nàng ta có điểm gì giống nữ nhân?



Ly Duẫn chân nọ đá chân kia ,bám vào cây đi về phía trước. Có lẽ là cảm rồi. Hơn nữa cô còn đang đói,còn phải đánh bao người,mất sức là điều dĩ nhiên. Hiện tại còn phải đụng tên ôn thần phía sau,muốn sốc chết hắn chắc là cô chết trước.



\- Nàng...có ổn không? \- Huân Nhược Đông vội đỡ lấy cô.



\- Ngươi nghĩ xem..đói thì làm sao mà ổn?



Mặt cô xám ngắt,trông vô cùng khó coi lại mang đôi phần đáng thương. Huân Nhược Đông bật cười. Nha đầu cũng có lúc đáng yêu đấy chứ.



Ly Duẫn ngoan ngoãn dựa vào lòng y. Không nghĩ nhiều nữa. Cứng thì chết mà mềm cũng chết. Ngoan ngoãn đi theo hắn,may ra còn không làm con ma đói.



\- Bạch Hầu,ngươi về đi. Nói với Bạch Tử Du,nữ nhân này,ta muốn.



Nói xong thì Huân Nhược Đông cưỡi hắc điểu bay đi mất. Tối nay là một đêm dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK