• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thôi! Xong!



Ly Duẫn than lên một tiếng rồi cười gượng. Gây chuyện với ai không gây lại gây chuyện với đương kim thánh thượng. Cô có cần phải đen đủi như thế không.



Vậy thôi,không chơi nữa là được. Nhưng vấn đề hiện tại là làm sao xử lí tình huống khó xử này.



\- Tứ đệ,đệ biết nàng ấy ?



Cao Lãng thoáng ngạc nhiên. Từ trước đến giờ,Bạch Tử Du chưa từng đưa nữ nhân nào vào cung,bất quá bị mẫu hậu ép thì sẽ đưa Tuyết Phi tới. Hôm nay không thấy nàng ta,vậy người này là ai?



\-Vương phi của đệ



\- Vương...vương phi? Lam Tuyết Y?? - Cao Lãng thốt lên đầy sửng sốt






\- Tuyết Y,nàng mau tạ lỗi với phụ hoàng. Người sẽ bỏ qua cho nàng



Bạch Tử Du xoa đầu cô khuyên rủ. Cô có chút không cam tâm. Rõ ràng cô là người thắng mà bây giờ lại phải đi xin lỗi. Đã vậy,cô chấp tất:



\- Lão tổ tiên tuế. Nhi thần có mắt không thấy thái sơn. Xin LÃO TỔ khai ân bỏ qua cho nhi thần. Nhi thần tuổi còn nhỏ,LÃO TỔ đừng chấp nhặt với nhi thần



\- ...Nữ nhân này thật lớn gan - Bạch Tử Du và Bạch Cao Lãng đứng hóa đá một góc



\- Khụ....



Bạch Lập Thành ho khan. Nha đầu này là đang không phục. Từng lời nha đầu nói ra đều có dao,bắt buộc y phải bỏ qua cho nàng ta. Nếu khi chắc chắn sẽ trở thành người nhỏ mọn trong mắt người đời. Du Nhi có vẻ đã lấy được một thê tử tốt.



Bạch Lập Thành ra lệnh cho cô ngước lên.



Ly Duẫn nhìn y với ánh mắt như kiểu lần này ta tha cho ngươi. Cứ đợi mà xem. Ta sẽ báo thù. Ta sẽ đánh chết lão ngoa đồng nhà ngươi.



Bạch Lập Thành ngày càng cảm thấy nữ nhân của Bạch Tử Du có chút thú vị. Thật giống với Lam Hạo Hiên,một trời anh minh,quẫy đạp tứ phương. Chỉ tiếc thời thế lũng loạn,đành phải phế đi một nhân tài



\- Được rồi. Tuyết Y,lại đây ngồi với phụ vương



\- Dạ. Tạ ân điển của phụ hoàng



Ly Duẫn bề ngoài trông có vẻ ngoan ngoãn nhưng nội tâm thì đang gào thét. Lão ngoa đồng,ông cứ đợi ,cứ cười đi. Phụ hoàng cái đầu ông. Thù này không báo không làm tiểu nhân. Tự nhiên phải diễn vai đại nhân làm cô cảm thấy vô cùng bất mãn. Cô chỉ thích đi chọc phá người khác thôi. May mắn cho ông nhé. Ông còn nợ ta hai tiếng Lão Tổ.






\- Tuyết Y,con rất có tài,chắc hẳn con đã nhìn ra ý đồ của ta - Lập Thành bật cười hài lòng



\- Tuyết Y có chỗ không hiểu. Con chỉ tùy tiện đánh mà thôi. Hi vọng phụ hoàng không trách tội - Cô khẽ cúi đầu ra vẻ e thẹn.



\- Thời thế loạn lạc, Nguyệt Triều quốc đang đứng ở thế bị động,giặc ngoài lăm le muốn chiếm nước ta. Con nói xem chúng ta phải làm thế nào?



\- Phụ vương,đây không phải chuyện nữ nhi tầm thường có thể xen vào - Cao Lãng kiến nghị phản đối.



\- Cao Lãng huynh nói phải. Con là phận nữ nhi lại hiểu biết ít - Ly Duẫn gật đầu đồng ý. Cơ bản cô cũng không muốn dính vào rắc rối -Thứ cho nhi thần cáo lui.



\- Ta biết tung tích của cha con.



Cha của Lam Tuyết Y? Không phải nghe người ta đồn đại sau khi bị phế chức tể tướng,y đã tự sát để bảo toàn danh dự rồi sao? Còn nhớ khi ấy,trước khi Lam Tuyết Y chết,nàng còn nói không thể đoàn tụ với huynh trưởng,phụ thân và mẫu thân. Chuyện này e rằng còn có ẩn tình sau trong đó.



Mà kiện tại cô đang mang thân phận của Lam Tuyết Y. Nếu bây giờ thoái thác trách nhiệm,quay đầu làm ngơ,khác nào nói Lam Tuyết Y đại nghịch bất đạo,để lại tiếng nhơ cho đời sau. Lam Tuyết Y, ngươi hại ta rồi.



\- Chuyện này,người đừng có nói bừa



Ly Duẫn quay người trở lại ngồi xuống ghế. Ánh mắt của cô thay đổi hẳn,sắc bén và dường như có phần thâm sâu.



Bạch Lập thầm đánh giá. Đúng là khí chết của con gái của nhà có võ. Rất tốt.



\- Cao Lãng, Tử Du. Hai con ra ngoài. Trẫm có việc muốn nói riêng với Tuyết Y.



\- Chúng thần tuân mệnh.



Bạch Tử Du nhanh chóng kéo Cao Lãng đang chần chừ đi ra ngoài. Hắn có một chút hơi lo. Chẳng lẽ phụ hoàng nhận ra đó không phải là Lam Tuyết Y? Hi vọng là mọi chuyện sẽ diễn ra tốt đẹp.



Nàng đừng có xảy ra chuyện gì. Ly Nhi,ta tin nàng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK