• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

\- Tiểu thư,người đi đâu nãy giờ vậy? Nô tỳ tìm người rất khổ sở.



Tiểu Nhu đứng lại trước mặt cô. Nàng cúi xuống thở hồng hộc. Gương mặt phiếm hồng,mồ hôi tuôn ra như suối. Không phải đi với Bạch Hầu rồi sao? Đi tìm cô làm gì cơ chứ?



\- Bạch Hầu đâu? Ta tưởng các ngươi đưa nhau đi ngao du thiên hạ? \- Ly Duẫn đá đểu.



\- Tiểu thư à,người ta đâu có ý đó với huynh ấy. Tiểu Nhu chỉ muốn bên cạnh phục vụ người thôi \- Tiểu Nhu chống tay tay eo phồng má phản bác.



\- Nhưng mà sao ta không nhìn ra tâm ý ấy nhỉ? Mắt ta kém quá rồi sao? Hay do Tiểu Nhu nhà ta giấu kĩ?\- Cô chống cằm giả bộ suy nghĩ



\- Tiểu thư à!!!!!



Tiểu Nhu tức giận dậm chân. Tiểu thư nhà nàng ngày càng thay đổi. Năng động hơn và vui vẻ hơn. Chỉ là nàng thấy giọng nói của chủ tử có phần hơi khác so với lúc trước? Hay là do bị trúng độc cho nên biến đổi??



\- Tiểu thư,người là tiểu thư của em đúng không?






Ly Duẫn thoáng ngạc nhiên rồi khẽ cười. Cũng nhạy cảm đấy chứ? Đúng là một nha hoàn thông mình. Mà thôi,trước khi sự việc bại lộ,cô cứ giấu cái đã:



\- Em đoán xem?



\- Tiểu Nhu biết sai rồi. Là Tiểu Nhu ăn nói linh tinh. Tiểu thư đừng có giận em \- Tiểu Nhu cúi đầu hối lỗi.



\- Ta chết một lần rồi thì cũng sẽ ngộ ra được vài thứ. Em nghĩ ta bây giờ không tốt sao?



\- Không...không.. rất tốt. Vương gia rất quan tâm tiểu thư. Nô tỳ không cần phải nhìn tiểu thư chịu khổ nữa..hức...



\- Khóc cái gì mà khóc? Ngoan



Cô đưa tay gạt nước mắt cho Tiểu Nhu. Thiếu nữ đơn thuần này để càng lâu bên cạnh cô lại càng nguy hiểm. Vẫn là nhanh chóng tìm cách gả đi.Nếu không, Tiểu Nhu sẽ là điểm yếu chí mạng của cô.



Nhìn sao vẫn thấy nha đầu này có một chút giống A Lan,đứa nhóc ở viện mồ côi vô cùng thân thiết với cô.Nhưng cũng chỉ bởi quen biết cô mà thằng bé phải chết. Cô sẽ không để sai lầm ấy lặp lại một lần nữa.



\- Tỷ tỷ,tỷ ở đây rồi



A Uyên chạy lại ôm chân cô vui mừng hớn hở.



Ly Duẫn cúi xuống bế A Uyên lên tươi cười. Tiểu Nhu vừa nhìn thấy con nít vội sấn lại vuốt ve,xuýt xoa :



\- Tiểu thư,là con của ai mà dễ thương vậy? Giá như vương phi và vương gia cũng có một tiểu công chúa thì tốt biết mấy



\- Ăn nói bậy bạ\- Cô đưa tay cốc đầu Tiểu Nhu \- Lọ thuốc hôm trước em có mang không?






\- Có thưa tiểu thư. Của người đây.



Ly Duẫn nhận lấy lọ thuộc rồi bế A Uyên đi về phía bàn đá nhẹ nhàng thoa thuốc cho tiểu nha đầu. Vết hằn nhanh chóng biến mất trả lại một gương mặt đáng yêu,trắng nõn không tỳ vết



\- Khả ái hơn rồi đấy \- Ly Duẫn đưa tay nhéo má A Uyên



\- Tỷ tỷ,thuốc của tỷ tỷ rất thần kì nha. A Uyên không còn thấy đau nữa.



\- Lại đi lạc nữa sao? \- Cô quay qua Tiểu Nhu \- Em đi lấy cho ta một chút đồ ăn nhẹ. Đi thẳng về hướng Tây là thấy.



\- Vâng,tiểu thư,Tiểu Nhu sẽ về ngay. Tiểu nha đầu ngoan nha \- Tiểu Nhu xoa đầu A Uyên nhanh chóng chạy mất.



\- Tỷ tỷ,tỷ có muốn làm tẩu tẩu của muội không? Ca ca rất thích tỷ. A Uyên cũng rất thích tỷ. Tỷ làm tẩu tẩu của muội nha.



\- Ta cũng rất muốn làm tẩu tẩu của muội nha. Nhưng mà ta rất không thích ca ca của muội.Hắn vô cùng xấu tính.Y bắt nạt tỷ tỷ rất nhiều.



Ly Duẫn cúi xuống vén váy lên để lộ vết thương vẫn còn chưa lành vết. Cô cười. Dám dùng trẻ con để dụ kị cô. Hàm Lục Lương, để ta xem ai cao tay hơn ai.



Hàm Lục Lương đứng ở đằng sau thở hắt. Nữ nhân này thật lắm chiêu trò. Khi không hắn lại có một tội danh trước mặt A Uyên.



\- Ca ca thật quá đáng. A Uyên sẽ đòi công bằng cho tỷ tỷ. Nhưng mà tỷ tỷ có thể làm bạn với A Uyên không? \- A Uyên xụ mặt buồn bã \- A Uyên từ nhỏ đã không có mẫu thân. Không ai muốn chơi với A Uyên hết.



\- Dĩ nhiên là được rồi \- Cô ôm A Uyên vào lòng \- Từ giờ ai bắt nạt muội,ta giết chết kẻ đó. Ai nói xấu muội,ta cắt lưỡi kẻ đó. Ai sỉ nhục muội,ta sẽ giết cả nhà hắn. Có chịu không???



\- Ưm,cảm ơn tỷ tỷ. Tỷ tỷ thật tốt. Khi nào tỷ tỷ đến Liễu quốc chơi với A Uyên nhé? \- A Uyên mừng rỡ ôm lấy cổ cô.



\- A Uyên nhớ bảo vệ tỷ tỷ trước ca ca xấu xa đó thì tỷ tỷ sẽ đến.



\- A Uyên sẽ không để Lục Lương ca ca bắt nạt tỷ. Tỷ yên tâm.



A Uyên vỗ ngực đảm bảo



Ly Duẫn bật cười giơ ngón cái về phía trước cố tình khiêu khích Lục Lương. 3\-0. Cô thắng trắng. Tuổi gì đòi dắt mũi cô.Về học lại cách viết chữ thêm 10 năm nữa đi thì ra đây đấu với cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK