Mục lục
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu.
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 7-2




Nước mắt lạnh lẽo chạm vào môi, phải một chốc sau ta mới hồi thần lại, ngồi dậy khỏi giường vuốt ve nơi lồng ngực của ta



Cái cảm giác tự mình cầm dao đâm vào trái tim kia thật sự là vô cùng khó tả, cảm giác chắc cũng chẳng khác gì ăn phải ruồi vậy



Hệ thống lần này lại nói ra một lời thoại khác hẳn



"Kí chủ tự sát, không có nhân tố ảnh hưởng gây nên cái chết, có thể tự do hồi sinh đến thời điểm bất kỳ



Ta giật mình, hoá ra còn có cái này sao?



Hơi hơi suy nghĩ một chút, khung cảnh xung quanh nhanh chóng biến đổi, trước mặt ta là Trầm Hiên bằng xương bằng thịt đang nói mấy câu vô nghĩa Ta nhịn xuống xúc động trong lòng, nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn vuốt ve



Trầm Hiên ngơ ngác nhìn ta, mặt nhanh chóng đỏ bừng, miệng lầu bầu "Cậu làm cái gì vậy? Cậu có làm như vậy tôi cũng sẽ không đồng ý để cậu quay đầu đi đâu"



Ta bật cười, một giọt nước mắt không kìm được lăn xuống má



Trầm Hiên lúc này triệt để đứng hình luôn, như một tượng đá ngây ngốc không biết phải làm gì



"Tôi sẽ mãi mãi nhìn cậu, nhìn cậu cả đời" Ta nắm lấy tay hắn, nhẹ nhàng đặt nó lên má ta, cảm nhận được hơi ấm chân thực ấy chứ không phải là xúc cảm lạnh băng nữa "Cho dù sau này khôg thể nhìn thấy nữa, chỉ có thể nhờ cậu bảo quản dùm tôi đôi mắt này, chúng nó là của cậu"



Trầm Hiên đột ngột ôm lấy ta, nâng ta lên trời mà thoả sức ngắm nhìn ảnh ngược của hắn trong đôi mắt của ta, miệng rộng cười tới tận mang tai



"Tối nay có thể dẫn tôi đi chơi không" Ta mong đợi nhìn Trầm Hiên



Hắn lại đỏ mặt, khàn giọng ho một tiếng "Nể tình cậu làm cho tôi vui, tối nay tôi sẽ đặc cách đem cậu đi chơi một phen"



Nói rồi Trầm Hiên đưa ta về tới tận nhà Thế nhưng ta vẫn còn cảm thấy lo lắng, không muốn để Trầm Hiên một mình về nhà, bèn kéo kéo ông tay áo hắn "Ở lại nhà tôi ăn cơm đi Sau đó thì cùng nhau đi chơi"



Trầm Hiên nhìn ta, rồi lại nhìn nhìn cửa nhà, "Ừa" một tiếng, vành tai đỏ đến mức có thể búng ra máu



Hắn kì thực chỉ là cố chấp mà thôi, cố chấp một cách trẻ con, muốn sở hữu bằng được thứ mà hắn muốn, không hề ngần ngại tổn thương người khác kể cả tổn thương bản thân



Mẹ của ta nhìn thấy Trầm Hiên thì vô cùng niềm nở tiếp đón, nấu thật nhiều thật nhiều món ăn ngon Trầm Hiên và ta đều ăn được vô cùng nhiều



Ăn xong ta cùng Trầm Hiên ngồi ở phòng khách nghỉ ngơi, cùng nhau bàn xem nên đi đâu chơi



"Công viên? Tôi đâu phải trẻ con đâu!?" Nhưng cậu đâu khác gì trẻ con đâu?



"Thư viện? Tôi ghét sách!"



"Khu thể thao? Đi chơi mà tôi lại để cậu phải nhìn tôi chơi rồi đi về à?"



Ta ngắt lời hắn "Vậy rốt cuộc cậu tính đi đâu?"



Trầm Hiên rút ra một chiếc thẻ từ trong túi "Trung tâm thương mại đi"



Lại rất tình cờ gần nhà ta có một cái trung tâm thương mại, ta cùng Trầm Hiên cùng nhau tới đó Trung tâm thương mại này vô cùng đông người, vô hình chung lại giúp ta có thêm một chút cảm giác an toàn



Trầm Hiên dẫn ta đến rất nhiều nơi, chúng ta cùng nhau vào shop quần áo chọn lựa, rồi cùng nhau tiến vào rạp chiếu phim xem một bộ phim kinh dị, sau đó thì cùng nhau đi mua đồ ăn ở tầng trên cùng



"Vui không?" Trầm Hiên đã hỏi ta câu này lần này là lần thứ 12, ta cũng lần thứ 12 nói "Vui"



Hắn vô cùng kiêu ngạo cười ha hả một tiếng, cảm giác như một con mèo đen đang vẫy vẫy đuôi với ta mà tranh công vậy



Đi chơi ở nơi này khiến ta nhớ về quãng thời gian cùng Hạ Tử Lăng, tên kia rất thích mang ta ra ngoài dạo phố, ép buộc ta phải mặc đồ tình nhân với hắn, vô cùng kiêu ngạo như muốn cho cả thế giới thấy ta thuộc về hắn vậy



Trước kia ta mới vô tri làm sao, hoàn toàn không nhận ra sự bất thường của người bên cạnh, mà sa vào khuôn mặt dịu dàng đầy giả dối của hắn



Hắn cưng chiều ta như một nàng công chúa, nhưng đêm về chắc là luôn tìm cách làm mấy điều vô sỉ khi ta đang ngủ, sớm mai thức giậc ta luôn tự hỏi vì sao nơi sạch sẽ như thế này mà muỗi lại thật nhiều, luôn để lại cả tá vết cắn trên cổ ta, khi ta bảo Hạ Tử Lăng phun thuốc thì hắn lại nói rằng nó độc hại không tốt cho sức khoẻ



Vô sỉ!!!



Ta lắc đầu cười cười



Dù sao chuyện đã qua, ta cũng đã chết rồi, bị chính cái người luôn yêu thương cưng chiều cắn chết, có thể trách ai bây giờ, ta lúc ấy quá vô tri



"Hạ Tiểu Hi?" Trầm Hiên nhìn ta bật cười mà không hiểu vì sao "Làm sao vậy, muốn đi đâu chơi nữa à?"



"Không" Ta lắc đầu "Tôi đi nhà vệ sinh một chút, cậu đợi tôi"



Trầm Hiên gật gật đầu, ta rảo bước tìm nhà vệ sinh nữ



Ta mở cửa bước vào, không có ai sao?



Một cảm giác hoảng hốt kì lạ, ta giật mình muốn chạy ra, thế nhưng một vật dài nhọn đâm vào cổ, thuốc nhanh chóng được bơm vào



Trước khi lại ngất đi ta nguyền rủa một câu



Nhà vệ sinh a, ta có thù oán gì với nhà ngươi sao QAQ



---



Nữ chính lại sắp chết rồi *cười nham hiểm* lần này chết kiểu gì cho ngầu đây há há há, hung thủ mấy vụ giết người sắp được lộ mặt, là ai là ai là ai nào?



A Tống Thanh Minh bạn học



B Thầy giáo đẹp trai Lam Thành



C Bác sĩ học đường La Vi Vũ



D Tống Như ghen ăn tức ở



E Mẹ của Hạ Tiểu Hi



--- (Quảng cáo time)



Muốn xem chương mới nhất!!? Tải ngay app mê đọc truyện novels truyện chữ!


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK