Mục lục
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu.
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 47-2




Nghe Đào Phụng tới thỉnh an, ta có chút bất ngờ, nhưng cũng không tới mức độ khiến cho nàng ta nan kham, cho nên ta gật đầu bảo Tiểu Mai đi ra mời nàng ta vào





"Thần thiếp thỉnh an Thái hậu" Đào Phụng bước vào uyển chuyển cúi người





"Miễn lễ" Ta đã sớm quen thuộc nhàn nhạt nói





"Thái hậu, thần thiếp từ khi trở thành Hoàng hậu vẫn chưa tìm được có hội tốt tới vấn an người, xin người đừng để bụng chuyện cũ" Đào Phụng dịu dàng cười





Ta nhíu mày





Nhìn khuôn mặt giả lả cười của nàng ta, trong ngực ta lại ẩn ẩn khó chịu Ta biết rất rõ chỉ có nữ nhân độc địa trước mắt này mới làm ra thứ chuyện không có lương tâm, giả dạng chỉ lệnh của ta cho Lã Kiều, khiến cho Phong Cửu Lân và hàng vạn binh sĩ chôn thây sa trường!





Không nhịn được, ta lạnh băng nhìn nàng ta, sau đó cười lạnh "Cũng đúng, thứ thấp kém như ngươi thì chỉ biết bày mưu tính kế người khác, thậm chí vì mục đích của mình mà hại chết biết bao nhiêu binh sĩ vô tội!"





Đào Phụng sắc mặt có chút hốt hoảng, sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại, khinh khỉnh nhìn ta





"Thái hậu, sẵn tiện Thần thiếp cũng giúp người giải đáp thắc mắc Không phải người muốn biết là ai đã "giúp" người ra mệnh lệnh đó sao?" Đào Phụng hả hê cười "Đó chính là Tể tướng, phụ thân của Lê Tư Uyển đấy"





Ta giật mình





Hoá ra là ông ta! Chẳng trách lại biết Lã Kiều vận chuyển quân lương là ngừoi của ta, cũng có ấn tín của ta để truyền mật thư





Đào Phụng cười to nhìn ta "Cuối cùng ngươi vẫn thua trên tay ta đấy thôi, ta chỉ cần nói với Tể tướng rằng Lê Tư Uyển là chính tay ngươi hại chết, ông ta liền ngay lập tức trả thù cho nữ nhi"





"Ngươi độc ác sớm đã đi vào thâm tâm của ông ta, cho nên ngay khi ta nói ông ta liền tin tưởng!"





"Đáng đời loại nữ nhân rắn rết như ngươi!"





Tiện nữ nhân chết tiệt!





Ta giận dữ lao tới muốn cho Đào Phụng một cái tát, lại không nhìn thấy nụ cười âm độc của nàng ta





Ngay khi ta tát vào mặt nàng ta một cái vang dội, vòng tay khẽ bắn ra một cây kim đâm vào tay ta, trùng độc nhanh chóng lao vào





"Ah!!!!" Đau đớn bén nhọn khiến ta té ngã xuống, máu tươi rỉ ra từ vết thương có màu đen, cơn chóng mặt ùa tới





Ảnh vệ giật mình nhảy xuống tóm lấy Đào Phụng, sau đó lo lắng lao tới chỗ ta, Tiểu Mai phản ứng rất nhanh nhưng không kịp, hoảng loạn chạy tới cùng ảnh vệ mang ta lên giường





Máu độc màu đen trên tay ta chảy thành một hàng dài





---





Chương tới sẽ buồn :( mọi người chuẩn bị tâm lí





Like nha các tềnh yêu <3


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK