Mục lục
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu.
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 27-2




Hạ Tiểu Hi đã sớm rời khỏi bệnh viện, mơ màng đi chân trần trên đường, rất nhiều người nhìn thấy cô kì lạ nhưng không dám giúp đỡ, chỉ có lo lắng theo dõi hoặc tránh xa





Sau đó Hạ Tiểu Hi trở về chung cư





Từng bước từng bước, cô đi trên cầu thang phụ, cho tới tầng cao nhất - tầng thượng





Ở trên đó, Cổ Lệ đã chờ đợi từ lâu





Cổ Lệ nhìn cô Cô gái này quá mạnh mẽ, ám thị tâm lí mà hắn thường dùng đều không có hiệu quả, chỉ có thể dùng biện pháp mạnh kích thích ra nỗi sợ hãi và kí ức sâu thẳm, từ đó đánh nhốt cô vào thế giới nội tâm riêng





Bàn tay hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, dìu cô tiến lên phía trước lan can





"Tôi rất thích cảm giác này" Cổ Lệ thì thào "Con người không phải luôn cảm thấy bị gò bó sao? Những con người tội nghiệp, luôn phải giãy dụa trong đau đớn, làm một bác sĩ tâm lí, tôi đều cảm thấy không đành lòng"





Hắn hàng ngày đều nhìn thấy cảnh tượng con người bị nỗi đau giày vò, cho dù hắn đã rất cố gắng, nhưng vẫn có những người không thể nào thoát ra được, bị chìm sâu trong cái hố đen đó, rồi sau đó chính bọn họ nhờ hắn, chấm dứt nỗi đau đó cho bọn họ!





Hắn đã nắm lấy từng bàn tay như thế này, từ từ dẫn bọn họ sang thế giới bên kia





Lâu dần hắn chỉ cần liếc mắt một cái đã biết người nào đang nằm ở điểm cuối cùng của sinh mệnh Như những cô gái kia, có người đến tận nơi cầu xin hắn giúp cô chết không đau đớn vì một tên phụ tình, lại có người mệt mỏi vì công việc muốn buông xuôi sự sống mà tìm đến hắn





Hắn luôn vui vẻ giúp bọn họ chấm dứt thống khổ





Còn cô





Cổ Lệ nắm đôi tay nhỏ bé kia Cho dù hắn rất nuối tiếc để cô chết đi, thế nhưng hắn lại không kìm được muốn giúp cô giải thoát Hắn nhìn được linh hồn cô đang giãy dụa, đang gào thét muốn thoát ra khỏi chiếc lồng





Cô vốn ngay từ đầu đã phải là "đồng loại" của hắn!





Cô vốn ngay từ đầu không phải như thế này!





Hạ Tiểu Hi đang sống trong chiếc lồng khoá chặt chính bản thân cô





"Để tôi giải thoát cho em" Cổ Lệ thì thầm bên tai cô "Sau đó em sẽ tự do"





Hắn mang cô tới phía trên cao nhất, cơ thể cô gái nhẹ nhàng đứng phía trên, góc ái tung bay, sắc mặt mờ mịt





Cổ Lệ đang tính rới đi, đột ngột góc áo bị nắm lấy, hắn king ngạc quay lại Hạ Tiểu Hi mỉm cười, ánh sáng nhè nhẹ chiếu lên làn da như trong suốt





Cô nói: "Mắt anh rất đẹp"





Sau đó, cô rơi xuống, nhẹ tênh như lông vũ, chạm nhẹ nhàng xuống mặt đất, máu tươi vẩy ra tung toé khắp nơi





Khi Lâm Thành Ngôn cùng Lục Khải Văn chạy tới chính là cảnh tượng này





"Agh!!!!!!!!!!"





Cổ Lệ bị lan can chặn lại, một phút cuối cùng kia, hắn đã nắm được bàn tay đó, lại cuối cùng chính cô thả tay ra, cười nhẹ rơi xuống





Bên trong đôi mắt màu đen kia, một giọt nước mắt trong suốt lăn xuống





---





Chỉ viết thôi cũng thấy tê tái, không biết các nàng thì sao





Like đồng viên ta nào ta lại tụt bảng xếp hạng ư hức hức OAO





Mấy thím bên wattap tổng tiến công sang mê đọc truyện hết luôn, ghê quá hu hu hu ta sớm muốn cũng tụt :((


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK