Hạ Tấn Hưng yên tĩnh ngồi bên trong phòng khách, ngắm nhìn nội thất xung quanh
Đây là nơi cả đời ông ta mơ ước được sở hữu, được chân chính nắm lấy, cùng với quyền lực và tài sản vô hạn
Thế nhưng đấu tranh cả đời người, lại cuối cùng thuỷ chung trắng tay
Chỉ trách mình không bằng người
Ngày hôm đó bị hạ dược, rồi điên cuồng xâm phạm con gái của mình, Hạ Tấn Hưng đã biết trước kết quả này, lại vô lực cữu vãn Bọn hắn nắm được hết thảy, ông thua, không oan
"Anh Hạ, anh muốn gì mà lại tới nơi này" Hạ Tử Lăng ngồi trên chiếc ghế cao quý nhất, ánh mắt hướng tới Hạ Tấn Hưng
Hạ Tấn Hưng giận run trong lòng Hắn thua bởi kẻ này, một kẻ không mang huyết thống Hạ gia lại dễ dàng được nắm quyền cả một gia tộc to lớn như vậy!
Anh cả, tại sao đến cuối cùng tôi vẫn thua anh!!? Có lẽ quyết định đúng đắn nhất đời anh chính là mang đứa bé trai này về nhà, để nó cuối cùng báo thù tôi dùm anh!
Hạ Tử Lăng xoa xoa tay vịn của ghế, lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của kẻ thất bại này
"Tôi"
Hạ Tấn Hưng quỳ xuống
"Tôi biết là cậu muốn diệt trừ tôi, diệt trừ Hạ gia, thế nhưng xin hãy cho Hạ Mộc một con đường sống Nó chỉ mới 16 tuổi Cậu khiến nó thân bại danh liệt, không còn mặt mũi gặp người như vậy là đã đủ lắm rồi!"
Liên tục nhiều ngày, những bức hình Hạ Mộc mặc quần áo phản cảm đi chơi bar cùng đàn ông bị tung lên mạng, chỉ có càng ngày càng ác liệt Hạ Tấn Hưng hiểu rõ con gái của mình là loại đức hạnh gì, sớm thôi có lẽ sẽ sớm có một chùm ảnh Hạ Mộc lăn giường cùng cả tá đàn ông!
Hạ Tử Lăng khinh khỉnh ngồi nghe Hạ Tấn Hưng kể lể ăn năn, đầu óc thì đã sớm lên chín tầng mây
Không biết Tiểu Hi đã ăn sáng chưa nữa, tối qua ngắm con bé ngủ suốt đêm mà hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, chỉ muốn quay về phòng ngắm những bức tranh hắn đã vẽ thôi
Ah ah, người thật đang ở đây thì tại sao phải ngắm tranh, lát nữa phải đem Tiểu Hi vào vườn hoa mới được
Xem ông già này lải nhải mới nhớ, Tiểu Hi của mình thật sự là rất tài giỏi a, Hạ Mộc hoàn toàn chính là bị con bé đùa giỡn trong lòng bàn tay, tội nghiệp giãy chết
Thật sự không biết Hạ Mộc tại sao lại đắc tội con bé nữa
Hạ Tấn Hưng nuốt cơn hận vào lồng ngực, cố gắng thuyết phục Hạ Tử Lăng giơ cao đánh khẽ, lại mảy may không biết người dồn hắn vào chân tường chính là đứa cháu gái bình hoa mà hắn luôn khịt mũi coi thường kia
Hắn cơ bản là cầu xin sai người rồi --
"Thật ra thì chú à, chú không cần phải cầu xin chú Hạ của cháu, người chú nên cầu xin là cháu mới phải" Ta lúc này mới khoan thai tiến vào, ưu nhã liếc Hạ Tấn Hưng thê thảm quỳ dưới đất
Hạ Tấn Hưng kinh ngạc nhìn ta, rồi ngay lập tức máu dồn lên não, lắp bắp run run chỉ tay kêu lên
"Cô cô"
Ta ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Hạ Tử Lăng, giống như xem xiếc nhìn Hạ Tấn Hưng giãy giụa phía dưới
"Tại sao cô có thể độc ác như thế!!? Hạ Mộc là em họ của cô!" Hạ Tấn Hưng tức giận lên án
Ta chớp chớp mắt, sau đó bật cười, cơ thể tựa như không xương gác lên người bên cạnh, sau đó lạnh lùng nói "Nếu vậy tại sao khi chú sai thư ký Nam động tay động chân lên máy bay của ba tôi lại không nghĩ đến chuyện, ông ấy là anh của ông!!!"
Hạ Tấn Hưng biến sắc giật mình ngã ngồi xuống, liên tục kinh ngạc thở dốc Tại sao cô ta lại biết!!? Không phải mọi chuyện đều đều đã bị xoá sổ sạch sẽ rồi sao?
Chẳng lẽ thư ký Nam phải bội mình là Hạ Mộc!!?
"Không cần phải nghi ngờ kẻ phản bội kia, ông làm gì tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay" Ta khinh thường nhìn ông ta
Ta cảm thấy người bên cạnh cứng ngắc như hòn đá, tức giận kéo hắn lại gần, thoả thoả tựa cả người bám trên vai hắn, cười thầm nghe tiếng tim đập như sấm của người bên cạnh
Dễ thương quá đi mà, ta khi dễ hắn đến nghiên rồi trời ạ
Tội nghiệp Hạ Tấn Hưng bị người đùa giỡn trong lòng bàn tay, mà người đùa giỡn hắn lại chẳng thèm để ý đến phản ứng của hắn, chỉ mải chim chuột với người bên cạnh
Hạ Tấn Hưng lúc này mặt mũi đã như tro tàn, co quắp lạnh run quỳ xuống
"Chú xin lỗi chú xin lỗi là chú tham lam, là chú ti tiện hãm hại anh trai của mình để chiếm đoạt công ty thế nhưng xin cháu hãy nể tình tha cho gia đình chú một con đường sống, cha con chú sẽ ra nước ngoài sống, mãi mãi không bao giờ trở về nữa!" Hạ Tấn Hưng bất lực cầu xin
Mọi nỗ lực vãn hồi của hắn đều đổ sông đổ bể, con gái thì đứng bên bờ vực điên loạn, hắn thua thảm, thua trắng tay rồi
Ta mỉm cười nhìn Hạ Tấn Hưng, trong lòng lại chẳng có chút buồn cười nào, chỉ có phiền chán không thôi, chậc lưỡi vẫy vẫy tay
Cảnh sát ập vào, đi cùng đó là kiểm sát viên với ghi âm trên tay, Hạ Tấn Hưng ngơ ngác hiểu ra, nước mắt lăn xuống trên gương mặt già nua
"Ngươi là đồ đàn bà tâm địa rắn rết, sớm muộn sẽ gặp báo ứng!!!" Trước khi bị bắt đi, Hạ Tấn Hưng tuyệt vọng hét ầm lên
Ta nằm trên vai Hạ Tử Lăng, nghĩ nghĩ Báo ứng gì đó ta đã sớm trải qua cả chục lần rồi, mỗi lần đều rất kích thích, không cần Hạ Tấn Hưng kia phải quan tâm, ha ha
---
Thôi thế giới này ta sẽ kết thúc nhẹ nhàng một chút, tha cho nữ chính một mạng vậy, sẽ đòi lại sau :/
--- Quảng cáo ---
Muốn đọc chương mới nhất? Tải ngay app mê đọc truyện phiên bản truyện chữ (App pro cho hệ điều hành Android, novels cho hệ điều hành ios)
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn