Mục lục
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu.
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 57-1




Lâu Dụ cũng nói hắn sẽ an vị ở khu nhà X-2, thế nhưng hắn yêu cầu bên trong khu nhà hắn phải có được sự tự do tuyệt đối, và nếu có "bò lạc" đi vào bên trong khu nhà, hắn có thể tuỳ ý mà xử lí





Đông Tử thở dài





Thế nhưng "bò lạc" lần này có chút quan trọng





Ta hắn bắp chân hắn tới mức cảm giác như hàm răng sắp nát, sau đó nam nhân cúi xuống, dùng tay dễ dàng cạy mở hàm răng của ta ra





Dấu răng tạo nên một vết cắn nhơ nhuốc máu vô cùng thê thảm





"Đúng là một con mèo hư thích cắn người" Hắn cười khe khẽ vuốt ve mái tóc ta "Làm sao đây, giết chết con mèo nhỏ này thì tôi lại có điểm nuối tiếc"





Ta nghĩ thầm, vậy là sẽ không giết ta sao?





Tất nhiên là không!





Hắn ta ác liệt cười "Nhưng nếu như giết cô chắc chắn tôi sẽ cảm thấy rất vui vẻ, rất thoải mái"





Ta bị hắn nhấc lên như một con búp bê mỏng manh tội nghiệp, lôi kéo ra cánh cửa sổ mà ta lúc nãy định nhảy xuống chạy trốn





"Này, không phải em muốn chạy từ nơi này hay sao?" Hắn tà ác cười một tiếng, vuốt ve khuôn mặt của ta





Máu tươi từ hai cánh tay cụt vẫn còn liên miên chảy xuống, ta càng lúc càng mơ mơ hồ hồ nhìn hắn, đầu ông ông không nghe nổi hắn nói gì, chỉ nhìn hai cánh môi cong cong khép khép mở mở, cùng với nụ cười thật lạnh kia





Tiếng gió truyền qua tai cùng với cảm giác nghiêng ngả mất trọng lực, nửa người bị treo lơ lửng trên không trung





Ta bật cười





Hắn là muốn khiến ta ngã chết sao?





Trả thù ta muốn chạy trốn đây mà?





Lâu Dụ bị nụ cười của cô gái dưới tay khiến cho tò mò, tỉ mỉ đánh giá một chút người này





Có lẽ cô ta bị đau tới choáng váng đầu rồi





Hắn cúi người xuống hôn hôn một chút lên mái tóc của ta, sau đó mỉm cười như thiên sứ nói: "Bye bye"





Cơ thể bị mất đi điểm tựa rơi xuống từ cửa sổ





Từ Phi Vũ dẫn theo rất nhiều người phóng xe tới khu X -2 thật nhanh, thế nhưng cuối cùng vẫn không kịp, hắn nhìn thấy cơ thể nhỏ nhắn kia rơi xuống thì đột nhiên lại có một xúc động gào lên "Lâu Dụ!!!!!!!!!"





Lâu Dụ cũng giật mình nhìn về phía cái kẻ đáng ghét đã bắt hắn nhốt vào đây, sắc mặt như ăn phải ruồi, hừ một tiếng xoay người





Bịch một tiếng nặng trịch, Từ Phi Vũ chạy tới, lại chỉ nhìn thấy được một bức tranh thê mỹ, máu tươi vung vẩy khắp nơi như một bông hoa mỹ lệ, mà mỹ lệ nhất lại là nụ cười quỷ dị trên môi cô gái, một giọt máu xinh đẹp bắn lên trên đôi môi khẽ hé, có chút gì đó vô cùng quyến rũ





Từ Phi Vũ không nói gì, ôm lên cô gái vào lòng, trái tim nặng trĩu





Tại sao hắn lại vì một người lần đầu tiên gặp mặt mà cảm thấy khó chịu như vậy liệu có ai hữu tâm giải thích cho hắn không





---





Haizz sao dạo này ta thấy lười lười viết :(





Có cách nào chữa bệnh lười k ta?





Hạ Tiểu Hi: Có! Nghe nói like và phoeeus đề cử có thể chữa bệnh lười của tác giả à nha <3





Lâu Dụ: Muốn tối nay lại được xem ta "ứ ừ tâm sự" với Tiểu Hi không? Ném phiếu phiếu đi nha <3





Từ Phi Vũ: Nhà ngươi cút!!!!!!!!


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK