Ta nhe lưỡi ra trước gương, xác minh nó vẫn còn nguyên vẹn mới chẹp miệng một tiếng Quả nhiên làm nhiều thành quen, ta đã có thể dễ dàng tự kết liễu bản thân một cách dễ dàng rồi
Nghe tiếng gợi ý của Hệ thống, ta nghĩ nghĩ một chút, chọn quay lại thời gian ăn cùng Hạ Tử Lăng
Ta đã sớm suy nghĩ kĩ rồi, không nên đánh rắn động cỏ, khiến cho bọn họ chó cùng rứt giậu cắn ngược lại chúng ta Với loại người này phải chậm rãi chặt đứt vây cánh của bọn chúng, mắt ta ám trầm
Thật sự là có chút hài hước, thôi thì ta sẽ cùng đám người kia đánh cờ vậy
Mà ta có thể vô hạn làm lại, còn bọn họ chỉ cần thua một lần sẽ mãi mãi là kẻ thua cuộc, ta còn có thể thua sao?
Khung cảnh xung quanh chuyển động, lần này ta im lặng nghe Hạ Tử Lăng nói về cái chết của cha mẹ, lòng bình ổn không loạn nhịp, chỉ có khe khẽ thở dài, tiếc cho Hạ cha cả đời tung hoành ngang dọc, lại đặt niềm tin vào nhầm người
Tên thư ký kia, ta nhất định phải tìm cách khiến cho kẻ phản bội sống không bằng chết
Ta nói với Hạ Tử Lăng: "Chú, con muốn có trên tay một đội ngũ"
Ánh mắt Hạ Tử Lăng loé lên, cũng không hỏi ta muốn để làm gì, không chút do dự nói "Được"
Ta vẫn tiếp tục giữ nguyên cuộc sống làm một bình hoa di động của ta, chỉ là từ ngày đó mọi thứ đã có chút thay đổi, Hạ Tử Lăng ngày nào cũng trở về nhà nghỉ ngơi, không còn biệt tăm biệt tích mấy tháng trời như trước nữa
Đội ngũ mà hắn đưa cho ta có rất nhiều người tài, ta đều tiếp nhận hết, bắt đầu kế hoạch của mình
Ngày rảnh rỗi ta thức giấc, sau đó tìm một vài quyển sách hay, dọn tới vườn hoa của Hạ Tử Lăng một bộ bàn ghế rồi dành thời gian gần như cả ngày trời ở đó
Cảm giác giống như rũ bỏ hết thảy phiền muộn, trở về cuộc sống không biết xấu hổ trước kia với Hạ Tử Lăng
Chỉ là người đã thay đổi
Ông chú Hạ Tử Lăng luôn về đúng giờ tan sở, trở về thường phân phó người hầu làm cơm, sau đó cũng tìm một cuốn sách tới ngồi đối diện ta
Nói là hắn đọc sách không bằng nói là nhìn ta đi Hắn ỷ rằng một cuốn sách che đậy thì ta sẽ không biết ánh mắt nóng rực kia của hắn luôn tìm cách mơn trớn trên cơ thể ta, nóng rực như ánh lửa vậy
Rồi một hôm khi ta rời mắt khỏi cuốn sách, ta nhìn thấy Hạ Tử Lăng đã dọn ra một khung vẽ, tỉ mẩn tô vẽ
Cảm xúc quen thuộc ùa tới khiến ta có chút mê man, rồi lại có chút buồn cười Ta mặc kệ Hạ Tử Lăng, tiếp tục cuốn sách trên tay
Từ ngày đó Hạ Tử Lăng giống như đã biết thái độ không mấy để ý của ta với việc hắn luôn nhìn ta chăm chú bèn không thèm che dấu, quang minh chính đại đem cả một bộ đồ hoạ cụ vào vườn hoa, vẽ ta ở mọi góc độ
Có một lần đi ngang qua căn phòng mở cửa của hắn, ta nhìn một căn phòng treo đầy tranh của ta, lại còn càng ngày càng có xu hướng nhiều thêm, chỉ có thể bất lực ai oán một tiếng
Hoá ra chú là hoạ si a (si mê hội hoạ)
Chỉ là không biết là si mê vẽ tranh, hay là si mê cô gái bên trong tranh vẽ
Ta nhếch môi cười khẽ
Cuộc sống làm bình hoa không biết xấu hổ của ta cứ thế mà tiếp diễn, giống như Hạ Mộc chưa bao giờ tồn tại trong kí ức của ta Ta cũng không hề đề cập tới việc muốn ra ngoài, Hạ Tử Lăng đối với chuyện này càng thêm hài lòng
Chú vừa là si hán, lại vừa có kiểm soát dục rất mạnh
Có một buổi chiều ta không ở vườn hoa, bởi vì "tới ngày" mà mệt mỏi ủ rũ nằm trùm kín trong phòng, không ngờ tới khi thức giấc cả căn biệt thự đã bị Hạ Tử Lăng tùng xẻo lăng trì một lượt
Lúc ấy ta bước vào phòng hắn, nhìn đồ vật bị ném loạn thất bát tao, chỉ riêng những bức tranh vẽ ta còn nguyên vẹn Hạ Tử Lăng lẳng lặng vuốt ve bức tranh trên tay tới nhập thần
Khí lạnh trên thân Hạ Tử Lăng nhiều tới mức khiến ta choáng váng, lại không biết cách nào để tiếp cận
Thế nhưng hắn quay lưng lại, ánh mắt tựa như dã thú nhìn thấy ta thì ngay lạp tức tan rã
Lần đầu tiên Hạ Tử Lăng ôm lấy ta, lo lắng cùng bất an trong mắt khiến hắn quên đi quan hệ chú cháu trên giấy tờ, làm theo bản năng bắt chặt lấy người trước mắt
"Em em đã đi đâu" Giọng của hắn khàn khàn đục ngầu, vòng tay lại siết chặt lấy ta đến đau đớn
"Trong phòng" Ta ngại ngùng nói "Cháu đau bụng"
Hạ Tử Lăng ngẩn ngơ nhìn ta, rồi như bị từ "cháu" trong câu nói của ta đánh thức, giật mình thu tay lại, khàn đặc cười nhẹ một tiếng "Ừm, cháu không có chuyện gì thì tốt"
Từ ngày đó trong lòng ta thầm nhủ bản thân có lẽ không thể không ngồi trong cái vườn hoa xinh đẹp kia nữa rồi
Để người đàn ông trước mắt này không mất kiểm soát một lần nữa
---
Ta đã nghĩ ra ý tưởng cho chương kế roài ))) (cười nham hiểm)
Đang bấn loạn không biết nên cho nữ chính chết thế nào thì ý tưởng đã tới * há há há *
Cái chết tiếp theo sẽ rất đẹp :>
--- Quảng cáo time
Muốn đọc chương mới nhất? Tải ngay app mê đọc truyện phiên bản truyện chữ (App pro cho hệ điều hành Android, novels cho hệ điều hành ios)
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn