Mục lục
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu.
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 8-2




"Ah" Ta sững sờ nhìn người đi đến, lắp bắp "La Vi Vũ!!?"



Tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, hết tiễn ông phật này lại tới ông thánh khác!



"Yo Sao không cảm ơn tôi đã cứu mạng em đi?" La Vi Vũ xấu xa cợt nhả cười, hắn liếc xéo cái xác không đầu của Lam Thành, ánh mắt tỏ rõ vẻ chán ghét không thèm che dấu



"Thật sự là một kẻ độc ác, vậy mà lại có thể đối xử tàn nhẫn với một cô bé dễ thương như vậy!" Giống như muốn phát tiết, La Vi Vũ cầm khẩu súng trên tay điên cuồng nã đạn vào người của Lam Thành



Tội nghiệp quá a, chết rồi còn không được yên thân



"Tôi chẳng nỡ nào lại làm những hành đồng ảnh hưởng đến vẻ ngoài dễ thương này đâu" La Vi Vũ cợt nhả nói, lại làm một hành động trái ngược, cầm ống tiêm trên tay của Lam Thành hung căng cắm vào cổ ta



"!!!" Ta trợn mắt nhìn hắn



"Hửm?" La Vi Vũ không hiểu nhìn ta "Thứ thuốc này có thể khiến em mãi mãi xinh đẹp tại sao lại không muốn?"



Được rồi ta lại quên mất mạch não của bọn biến thái này hoàn toàn không đi theo lẽ thường!



Một cơn buồn ngủ choáng váng nhanh chóng xuất hiện, ta mờ mịt gục xuống



Ta có lẽ đã quen với việc bị đánh ngất, tỉnh giấc chỉ thấy bản thân mình nằm trong một cái lồng kính cỡ bự, bên cạnh để một chút thức ăn cùng nước uống



Con mẹ nó tên này muốn đem ta làm chuột bạch mà nuôi nhốt sao!!?



"La Vi Vũ!" Ta tức giận đập tay lên lồng kính



La Vi Vũ đang mải mê làm gì đấy đột nhiên quay đầu lại nhìn thấy ta đã tỉnh, vui vẻ đi tới



"Thả tôi ra!" Ta hét thật to!



Thế nhưng đáp lại ta là một nụ cười bí hiểm Hắn lắc lắc đầu, chỉ tay vào đống thức ăn bên cạnh ta, sau đó cười dài quay người đi



"La Vi Vũ!!!" Ta điên tiết hét lên



Nhốt vào lồng kính này ta thậm chí còn không có cơ hội tự sát thoát thân, chỉ có thể mặc người bài trí



Sự thật chứng minh đối phó với bọn biến thái này, thuốc xịt phòng sói hoàn toàn là vô tác dụng, bọn hắn luôn ra tay một cách chớp nhoáng, cắn chết con mồi, hoàn toàn không để cho ta có một chút cơ hội giãy giụa nào!



Nghĩ đến ống tiêm kia, tưởng tượng bản thân sau khi chết cả ngàn năm vẫn giống như một con búp bê bằng da bằng thịt ngồi trên ghế Cho dù biết ngay sau khi chết ta sẽ được hồi sinh ta vẫn không khỏi hoảng hốt



Thứ thuốc quái quỉ!



La Vi Vũ nhốt ta trong một căn phòng lớn nhưng hoàn toàn không có cửa sổ cũng như đồng hồ, đánh mất đi khái niệm về thời gian của ta



Thế nhưng ta đoán hiện tại hắn đang ở trường học vui vẻ đi chơi đùa với mấy cô nữ sinh cấp 3 của hắn



Không biết Tống Thanh Minh và Trầm Hiên có thể tìm và cứu ta ra được không, ta muốn phát ốm với hai tên thầy giáo bệnh hoạn này rồi



Nhàm chán ăn uống một lúc sau thì La Vi Vũ trở về, còn mang theo một nữ sinh đang hôn mê Có vẻ như khác với Tống Thanh Minh và Trầm Hiên, La Vi Vũ cùng Lam Thành đã bệnh đến mức không nhẹ, một ngày không giết người là chịu không được



Ta nhìn La Vi Vũ treo cô ta lên, một cảm giác quái dị lan truyền trong lòng ta Không lẽ nào



Nữ sinh kia đúng lúc tỉnh giấc, nhìn thấy bản thân mình đang bị treo lên thì sợ hãi đến tè ra quần Cô ta biết vụ án giết người ở trường, nên hẳn cũng đoán được điều sắp xảy ra với cô ta



"Không thầy ơi tha cho em đi mà Thầy!!!!!!!"



Bụng bị rạch mở bằng chiếc kéo không khoan nhượng, cô gái đau đớn trợn mắt lên, cơ thể run rẩy từng chập, nước mắt nước mũi thi nhau vỡ đê tràn ra



Ta không nhịn được hít một hơi



La Vi Vũ sắc mặt thản nhiên thò tay vào bụng cô gái khuấy đảo một hồi, cô ta đã đau đớn tới ngất đi, lại đau đớn tới tỉnh lại, dường như La Vi Vũ đã tiêm cho cô ta một liều thuốc gì đó khiến cho cô ta không thể nào ngất đi nổi



Chốc lát sau máu tươi đã phun ra khắp nơi, tay của La Vi Vũ vẫn thả sức khuấy đảo trong bụng của cô ta, sau đó dường như cảm thấy nhàn chán, hắn bắt đầu lôi ra từng thứ một



Cơn buồn nôn lại dâng lên, ta cố gắng sức nhịn xuống, quay mặt đi không nỡ nhìn nữa Tiếng gào thét của cô ta từ điên cuồng tới lịm dần rồi sau đó tắt hẳn



Cô ta hẳn đã chết rồi



Ta thật sự muốn hỏng mất, chết ta đã sớm quen, chỉ là trước khi chết đi còn phải chịu đau đớn dằn vặt như vậy, ta liệu còn có thể giữ được sự bình thường của mình mãi không!!?



Ta chỉ sợ sớm thôi ta cũng sẽ trở thành một phần của những tên điên này, đầu óc khôg còn bình thường nữa



Đột ngột lồng kính bị mở ra, La Vi Vũ cả người đầy máu, nhất là hai bàn tay kia, máu tươi đã hoàn toàn nhuộm đỏ cả móng tay, hắn nói với ta "Đừng sợ, lại đây"



Ta giống như đứa trẻ nhìn thấy mẹ, ôm chầm lấy hắn mà run rẩy, mặc kệ máu tươi tanh nồng trên cơ thể hắn Ai, ai cũng được, miễn là để cho ta cảm nhận được chút ấm áp khỏi sự sợ hãi đang xâm chiếm ta



"Thật sự là dễ thương đến muốn giết chết tôi mà"



La Vi Vũ thản nhiên than thở



-----



Mọi người đã nhận ra thủ pháp giết người này chưa, đáp án nữ sinh tên Bùi Lệ và Trầm Hiên chính là bị La Vi Vũ giết nha!



----



Sau 3 ngày đăng truyện ở mê đọc truyện cuối cùng ta cũng nhảy lên top 22 rồi *tung bông*



Muốn có thêm thật nhiều chương mới ư? Tải ngay app mê đọc truyện, đọc, like, share và comment để cùng Cá chinh phục bảng xếp hạng Top nguyên tác nào!!!



Đọc và cố gắng like nha mn ^^


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK