Mục lục
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu.
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 22-2




"Đoàng!" Đột ngột tiếng súng vang lên, tay của Trần Dung bị đạn bắn trúng, đánh rơi con dao trên tay xuống, rơi xuống ngay bên cạnh mặt ta, cắt đứt vài sợi tóc





"Con bà nó" Ta mồ hôi đầy đầu nhìn con dao bên cạnh





Một bóng người nhanh nhẹn xông tới cố định Trần Dung, sau đó dùng còng tay còng lại tay bà ta





"Yo, cô không sao chứ?"





"Vương Giản???" Ta giật mình lần thứ n nhìn cô ta





Vương Giản lúc này mặc một bộ đồ bó sát, tóc buộc cao, tác phong nhanh nhẹn Cô ta bấm điện thoại, một lúc sau đã có một đội hình cảnh chạy tới





Ta được Vương Giản đỡ dậy mang lên xe ô tô chở tới bệnh viện





"Thật ra thì cảnh sát đã sớm nhận ra có một kẻ giết người hàng loạt trong trường này, thế nhưng chồng của Trần Dung là một người khá có thể lực, chỉ có thể bảo tôi giả làm cô giáo đột nhập vào trường tìm hiểu chứng cứ" Vương Giản ha ha cười, một mặt buồn phiền ngửi ngửi bản thân





"Sáng làm việc đêm đi điều tra, đôi khi tôi cả tuần không có thời gian tắm, chỉ có thể xài nước hoa che bớt mùi thối trên người" Cô ta lấy ra một bình nước hoa xịt xịt khắp người





Ta nhìn Vương Giản một lát, cười cười hỏi "Vậy tôi thấy cô không hẳn là người mê trai, tại sao cứ bám lấy Lục Khải Văn?"





"Lục Khải Văn?" Vương Giản trợn mắt một chút "Người mà tôi nghi ngờ nhất từ khi vào trường là anh ta đấy! Giác quan thứ 6 của tôi thường rất nhạy bén với tội phạm, tôi còn đang định tiếp cận anh ta để tìm kiếm chứng cứ đây"





"Chỉ tiếc là lần này giác quan thứ 6 kia bị lẫn lộn" Vương Giản cười khan





Không, cô không lầm đâu Ta mỉm cười nghĩ





Nếu bỏ đi cái mùi thối kinh khủng cùng vụ lấy nước hoa nồng che đậy kia thì Vương Giản là một người khá đáng yêu





Ta chỉ vừa mới bước chân vào bệnh viện thôi mà Lâm Thành Ngôn đã phóng xe tới rồi, thậm chí còn quần áo lộn xộn, tóc tai bù xù





Vương Giản nhìn thấy Lâm Thành Ngôn thì khẽ huýt sáo một tiếng





"Vương Giản? Tôi còn tưởng cô đi làm nhiệm vụ mật chết ở cái xó xỉnh nào rồi chứ?" Lâm Thành Ngôn hình như có vẻ quen biết Vương Giản, ngay sau đó hắn bịt mũi lùi lại, ánh mắt như nhìn xác chết bốc mùi phân huỷ





"Con bà nó cậu thử nói lại coi? Tôi vừa cứu mạng bạn gái cậu đó!" Vương Giản khó chịu lườm hắn





"Cứu mạng? Cô ấy bị thương!!?" Lâm Thành Ngôn hoảng hốt túm lấy vai của Vương Giản





Vương Giản ra hiệu cho hắn, Hạ Tiểu Hi đang ở trong phòng khám bệnh băng bó





---





Mỗi ngày nhìn thấy lượt like tăng lên ta đều cảm thấy hạnh phúc <3





Ta vậy mà top 3 của bảng xếp hạng cập nhật truyện đó, quả nhiên ta rất chăm chỉ mà (cười)





Các nàng càng like ta càng chăm à nha <3 thôi không đấu lại nổi mấy bộ tổng tài văn ngôn lù thì đành dùng sự chăm chỉ này leo bảng cập nhật vậy


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK