Đèn phẫu thuật vụt tắt, bác sĩ mệt mỏi bước ra, Hạ Tử Lăng nhanh chóng chạy tới, sắc mặt lo lắng hỏi: "Bác sĩ, cô ấy thế nào rồi?"
Đây là một bác sĩ vô cùng nổi tiếng ở nước ngoài được Hạ Tử Lăng mời về, bay ngay trong đêm để tới phẫu thuật cho Hạ Tiểu Hi
Bác sĩ cởi khẩu trang ra, trên trán là mồ hôi vã ra như tắm "Không hề có bất cứ gì bất thường, vậy mà dạ dày cùng hệ tiêu hoá tất cả đều đình chỉ hoạt động!"
Lại là không có gì bất thường!!?
Hạ Tử Lăng muốn phát điên lên rồi!
Tại sao lúc nào cũng là không có gì bất thường!!? Rốt cuộc là Hạ Tiểu Hi đang mắc bệnh gì!!?
Bác sĩ cũng biết là mình đuối lý, chỉ có thể lắp bắp nói: "Tôi đã cố hết sức mình, nhưng tình trạng hiếm gặp này tôi cũng chưa thấy bao giờ, chỉ có thể giao cho anh một tập tài liệu về cách chăm sóc người bệnh, rồi sau đó chúng ta sẽ tìm biện pháp khác"
Hạ Tử Lăng im lặng nghe, cũng nhận tài liệu, bác sĩ nọ sau đó thì chạy trối chết, sợ Hạ Tử Lăng giận chó đánh mèo lên hắn
Hắn bước vào phòng hồi sức, đau lòng nhìn Hạ Tiểu Hi tái nhợt xanh xao nằm trên giường bệnh, máy móc xung quanh tít tít chạy yên tĩnh lạ thường
Làm sao đây phải làm sao
Hắn sợ hắn sẽ mất đi cô, người duy nhất cho đến nay chiếm một vị trí quan trọng như vậy trong sinh mệnh hắn
Tại sao ông trời lại để hắn gặp được Hạ Tiểu Hi, bị ánh sáng xinh đẹp trong mắt cô bắt làm tù binh, lại sau đó trơ mắt bất lực nhìn cô càng lúc càng rời xa hắn
"Không phải lỗi của anh" Đột ngột Hạ Tiểu Hi nói chuyện, cô đã tỉnh lại rồi sao
Hạ Tử Lăng mãnh liệt nhìn Hạ Tiểu Hi, đôi môi mấp máy
"Chuyện này chẳng phải lỗi của ai cả Có lẽ chỉ là tôi không may mắn mà thôi" Hạ Tiểu Hi cười nhẹ
Nguyên chủ từ khi sinh ra thì chưa bao giờ gặp được thứ gọi là may mắn Cô bị bỏ rơi, không được học hành, rồi sau đó chật vật nuôi sống bản thân cùng thật nhiều đứa nhỏ
Có lẽ cô ta cũng từng tưởng tượng bản thân sẽ an ổn chật vật như thế mà qua cả một đời người, ai mà ngờ được hoá ra bản thân lại mang trên người một căn bệnh nan y cơ chứ
Cô nhìn ánh mắt xót xa của Hạ Tử Lăng, nhịn không được muốn giơ tay vuốt ve những sợi tóc loà xoà kia
Thế nhưng cánh tay giơ lên, bàn tay lại thuỷ chung vô lực nâng lên
Ánh mắt của cả hai người tối lại
Hoá ra bây giờ cô cũng đã mất đi bàn tay của chính mình rồi sao
Hạ Tiểu Hi lắc đầu cười khổ, bất lực muốn hạ cánh tay xuống, lại bị Hạ Tử Lăng nắm lấy bàn tay, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn thật kiên định!
Trong chớp mắt đó khoé mắt Hạ Tiểu Hi ẩm ướt
Có hắn bên cạnh, thật tốt
Dường như cảm giác cái chết từng bước ập tới cũng không còn quá đáng sợ nữa
----
Hừm hửm hưm ~~ like và comment để nhận chương bonus ha
Ta có thể spoil một chút cho mọi người:
Truyện diễn biến: Buồn => Đau đớn, sợ hãi, hoang mang => Sốc ^_^
Cho nên mọi người cứ thả lỏng mà đọc, cuối thế giới há miệng ra mà sốc cho ta là được hi hi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn