"Chú, rốt cuộc là chú muốn vẽ chân cháu tới khi nào nữa?" Ta có chút buồn cười hỏi
Ngày theo ngày càng lúc Hạ Tử Lăng càng đòi hỏi, siết chặt dây thừng trong tay, khiến cho cả thế giới của cô chỉ thu nhỏ nằm trong lòng bàn tay hắn
Không biết người khác thì như thế nào, nhưng đối cô thì, chuyện này chẳng có gì to tát cả
Trong tiểu thuyết cái gì mà tổng tài dã thú đừng giam cầm ta vớ vẩn gì đó đều là gạt người Sáng thức giấc có người mang đồ ăn đút từng thìa, đi dép cũng chỉ cần giơ chân lên là có người mang, thậm chí nếu lười di chuyển thì dép cũng chẳng cần mang, sẽ có người vui vẻ ôm lấy thắt lưng mang đi bất cứ đâu
Như vậy mà cũng kêu là khổ sở vì bị giam cầm?
Thúi lắm, cô đây chính là bà hoàng =^=
"Tiểu Hi, để chú ngắm thêm chút nữa" Hạ Tử Lăng những lúc thế này rất cố chấp, tay cầm lấy bàn chân của ta xoa nắn, hơi thở dồn dập đầy nam tính phả vào chân ta
Ta đỏ mặt quay đi, miệng lẩm bẩm
Biến thái!
Hạ Tử Lăng sau khi quá 30 tuổi thì vứt hết công việc cho đám thủ hạ, hoàn toàn trở thành quản gia cho ta, chăm chút ta từng tí một
Đúng vậy, từng "tí" một!
"Tiểu Hi, thức dậy nào, trời đã sáng rồi Đã lớn rồi tại sao còn thích ngủ nướng cơ chứ, thật là trẻ con mà"
"Tiểu Hi, mệt mỏi thì không cần mở mắt, để ta giúp con thay đồ, đúng rồi, hôm nay trời đẹp, mặc chiếc váy màu lam này đi"
"Da của Tiểu Hi thật mềm mại, để chú vuốt ve một chút"
"Tiểu Hi không cần mang giày, ta đã lót thảm khắp cả khu biệt thự, muốn đi đâu xa thì để ta mang đi"
"Tiểu Hi, thức ăn ta nấu có hợp khẩu vị hay không?"
"Tiểu Hi làm sao có thể tự tắm rửa, để ta vào"
"Tiểu Hi thật đẹp À con muốn dùng sữa tắm nào"
Cuộc sống không biết xấu hổ của ta dường như đã không còn gì xấu hổ hơn nữa
Toàn thân từ trên xuống dưới dường như đã bị nam nhân này ăn sạch không còn một mảnh, chỉ là hắn không đụng chạm vào tầng cấm kị kia mà thôi
Ta lúc đầu từ xấu hổ kháng cự tới chết lặng phó mặc số phận, thậm chí bây giờ là hưởng thụ rên rỉ, hoàn toàn chỉ mất 2 năm -- quả thực là không có chút tiết tháo nào để mất nữa
Nam nhân dường như cảm giác bản thân đã hoàn toàn chiếm hữu được cả thể xác lẫn tinh thần của ta, hoàn toàn toàn tâm toàn ý yêu thương chăm sóc ta, giống như một người cha, một người anh, một người yêu
Hắn muốn là tất cả của ta, vậy thì ta cũng vui vẻ cho hắn, dù sao cảm giác được nằm trong lòng bàn tay hắn mà được chăm sóc ta rất là hưởng thụ
Hắn 30 tuổi, ta cũng đã 25
Thiên kim tiểu thư 25 tuổi, số lần ra khỏi nhà chỉ đếm trên một bàn tay, làn da trắng nõn nà không chút tì vết, mái tóc đen dài tới tận gót chân, mà Hạ Tử Lăng lại rất cao hứng mà nâng niu từng sợi
Ta thừa biết tên bệnh hoạn này nghĩ gì, hắn là cho rằng tóc càng dài ta lại càng khó chạy trốn chứ gì
A nha đừng nghĩ trưng cái bộ mặt không tim không phổi kia liếm liếm tóc ta mà ta không biết bụng dạ hẹp hòi của nhà ngươi!
Năm ta 30 tuổi, đã trở thành một nụ hoa nở rộ tươi rói kiều diễm, Hạ Tử Lăng nhịn không được chuyển hẳn vào phòng của ta, đối với hành động của hắn ta cũng chỉ có thể nhân nhượng mà chết lặng, đêm đến bị nam nhân ôm vào lòng, giở trò một hồi lâu mới chìm vào giấc ngủ
Mỗi sớm mai thức dậy nhìn vết "muỗi cắn" trải đầy cơ thể chỉ có thể chậc lưỡi một tiếng
Chúng ta biết rõ người kia nghĩ như thế nào, muốn điều gì, thế nhưng lại không muốn phá vỡ thứ cân bằng quỷ dị này
Hắn muốn ta hoàn toàn thuộc về hắn, vậy thì ta cho hắn tất cả, kể cả tự do của ta, để cho ta hoàn toàn bị hắn chiếm hữu, không hề có ý định thoát ra khỏi tay hắn
Thế nhưng cũng chỉ đến thế, hắn biết ta không muốn đánh vỡ tầng giấy mỏng kia, vậy thì hắn cũng sẽ nghe theo ta, dù sao hắn đã chiếm được ta hoàn toàn theo cách mà hắn muốn, vậy thì hắn cũng không ngại để mối quan hệ của chúng ta chỉ dừng lại ở mức vi diệu này
"Chú, ta lại có thêm nếp nhăn rồi!" Hạ Tiểu Hi năm 45 tuổi bực dọc chỉ vết chân chim trên khoé mắt, lườm Hạ Tử Lăng đang miệt mài chảy mái tóc đã dài tới tận hơn 3 mét kia
"Chú, đã chải hơn 2 tiếng, chú còn định chải tới bao giờ?" Ta hắc tuyến thổ tào nói
Hạ Tử Lăng cười nhẹ vứt chiếc lược đi, hai tay rộng lớn bế ta vào lòng, hôn lên vết chân chim mờ nhạt
Ta đã sớm luyện được tuyệt kĩ mặt không đỏ tim không đập, mặc hắn muốn giở trò gì thì làm
"Chú muốn chải tóc cho Tiểu Hi, tới bao giờ"
Mắt của hắn hơi hơi ám trầm
Tiếng chuông dịu dàng vang vọng, đoàn người nườm nượp tiến vào nhà thờ
Cô nằm bên trong quan tài làm bằng kim cương tinh xảo, mái tóc dài được tết bím công phu vòng quanh cơ thể, nghe nói cô đời này không cắt tóc, tới khi chết đi tóc đã dài tới tận 6 mét
Nam nhân dù đã luống tuổi vẫn giữ được phong đôn năm xưa đứng bên cạnh chiếc quan tài mỹ lệ, ánh mắt chan chứa tình yêu nhìn cô
"Khi em sinh ra, cha mẹ em có ơn với tôi, cả cuộc đời em, em lại tặng nó cho tôi Hạ Tiểu Hi, Hạ Tử Lăng nợ cha mẹ em, bây giờ lại nợ em lần nữa" Hạ Tử Lăng ôn nhu cười
Hơi thở hắn hơi ngừng lại, sau đó ngồi xuống một chiếc ghế đối diện quan tài, sắc mặt thản nhiên
Những người xung quanh im lặng quỷ dị, lại có người không nhịn được rút khăn giấy ra
"Bây giờ khi tóc em đã được chải chuốt xinh đẹp, tôi cũng có thể ngủ say được rồi"
"Chúng ta sẽ gặp lại Tiểu Hi"
----
Ngọt không :> ngọt chết tác giả luôn rồi nè
Ta vốn còn muốn làm tiết mục ngược luyến tình thâm, mà thôi bỏ đi ha ha, để dành thế giới khác :>
Vốn sẽ có đoạn H, mà thôi ta lười viết quá à ))) để dành thế giới khác đi hí hí hí
Thế giới tiếp theo sẽ không mấy dễ chịu, các nàng tập thể dục cho tim trước đi -3- ta bắt đầu giúp các nàng sốc tim một chút để tim mạch khoẻ lên nè :>
---- Quảng cáo time ))
Muốn đọc chương mới nhất? Tải ngay app mê đọc truyện phiên bản truyện chữ (App pro cho hệ điều hành Android, novels cho hệ điều hành ios)
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn