Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Ngàn Ấm cười thành tiếng, giọng nói lạnh đi:"Nói đủ chưa?"
Tô Ngôn Phỉ thấy cô tức giận, không khỏi sửng sốt, phản ứng lại:" Như thế nào? Là tôi nói sai sao? Người như cô cũng không biết trong người chảy bao nhiêu thứ máu dơ bẩn." (t là khá tức mụ này á.-.)
"Bốp."
Bàn tay Thần Ngàn Ấm hạ trên mặt Ngôn Phỉ, đánh gãy lời nói của cô ta, làm tất cả mọi người đều há mồm ngạc nhiên. Tô Ngôn Phỉ đau đớn, không dám tin trừng mắt nhìn Thần Ngàn Ấm, hoàn toàn không đoán được, Ngàn Ấm ở trước mặt mọi người đánh mình.
"Cô đánh tôi? Chết tiệt, tôi liều mạng với cô." Tô Ngôn Phỉ lấy lại tinh thần, hung hăng tiến về phía cô.
Phụ nữ đánh nhau, liền túm tóc, cào mặt, kéo quần áo, hét lên cùng một lúc. Lúc này, cái gì rụt rè, cái gì thục nữ đều bị đánh mất, Tô Ngôn Phỉ cũng không ngoại lệ, trở thành người đàn bà người đàn bà chua ngoa, quỷ không ra quỷ.
Tô Ngôn Phỉ tiến đến đánh Thần Ngàn Ấm, mà may cô không có bị thương. Vừa nghĩ muốn đánh trả lại Ngôn Phỉ, nhưng lý trí bình tĩnh, cô sẽ không dùng bạo lực. Bởi vậy, cô chính là né tránh khỏi móng tay sắc nhọn của đối phương, không đánh trả. Đột nhiên Tô Ngôn Phỉ cởi giày cao gót, nghĩ muốn lấy gót giầy đánh cô. Thần Ngàn Ấm ánh nhìn tức giận, nhanh chóng dùng sức túm tay Tô Ngôn Phỉ đẩy về phía sau.
"A..."
Tô Ngôn Phỉ hét lên một tiếng, đụng phải người đàn ông phía sau, hai người đồng thời ngã xuống, mặt mũi Ngôn Phỉ tím ngắt. Mọi người ồ lên, chỉ trỏ Thần Ngàn Ấm đánh giá cô cao hơn. Tô Ngôn Phỉ không nói đến tóc lộn xộn, phấn trang điểm nhòe đi, như quỷ, lại còn ngã trước mặt người đàn ông tao nhã thanh tú. Hung hăng đứng dậy chỉ vào Thần Ngàn Ấm:"Báo cảnh sát, tôi sẽ báo cảnh sát bắt cô, đồ tiện nhân."
**************
Nhà hàng hải sản nằm ở trung tâm, cảnh sát bình thường luôn đi kiểm tra, vì thế không cần báo, cảnh sát rất nhanh đã tới, đem họ đi.
Mộ Diễn Đình không nghĩ tới đi đỗ xe, trên đường có cuộc điện thoại khẩn cấp nên mất chút thời gian, quay trở về liền không thấy Thần Ngàn Ấm, di động cô cũng không bắt máy.
Anh khuôn mặt thanh tú đen lại, tức giận gọi cho Âu Bạch:"Đem Ngàn Ấm tìm về."
Âu Bạch sửng sốt:" Giám đốc, Ngàn Ấm tiểu thư không phải anh ở một chỗ sao? Chẳng lẽ anh đem cô ấy đuổi đi?"
"Bớt nhiều lời, mau đi tìm người."
"Vâng thưa giám đốc." Âu Bạch không dám chậm trễ, nhanh chóng đi tìm tin tức.
Rất nhanh, Âu Bạch đã biết, Thần Ngàn Ấm cùng hai người phụ nữ đánh nhau bị đưa đến cục cảnh sát, trên mặt có chút khó nói, đem chi tiết báo cho Mộ Diễn Đình:
"Giám đốc, nghe nói tiểu thư đánh nhau với con gái Tô Ngôn Phỉ của cảnh sát trưởng, đã bị đem đến cục cảnh sát a."
Mộ Diễn Đình:"..."
Đọc nhanh tại Vietwriter.com