Trong khoảng thời gian quay phim này, Bạch Cảnh Thụy không chỉ một lần ở trong mắt của Lâm Thanh Mai nhìn thấy, loại cảm giác hạnh phúc trên mặt khi Lâm Thanh Mai nhắc đến Lập Gia Khiêm, dường như tất cả nụ cười của cô đều là vì Lập Gia Khiêm mà nở rộ, là một người đàn ông âm thầm thích cô, Bạch Cảnh Thụy chỉ có thể đem một loại tương tư sâu sắc đó chôn chặt trong đáy lòng.
Anh ta chìa tay phải ra nói: “Thanh Mai, tôi thật lòng chúc phúc em! Hy vọng em và Gia Khiêm ra nước chơi vui vẻ, đợi khi phim công chiếu, nếu như em có thời gian nhất định phải cùng tôi đi tham gia buổi công chiếu đầu tiên.”
Lâm Thanh Mai cũng chìa tay phải ra: “Cảm ơn lời chúc phúc của anh Thụy! Cũng cảm ơn anh Thụy trong khoảng thời gian này đặc biệt chiếu cố tôi! Tôi bảo đảm với anh, buổi công chiếu đầu tiên tôi nhất định sẽ tham gia! Nói thế nào đây cũng là bộ phim đầu phim tôi tham gia diễn xuất.”
Hai người ở trong lời chúc phúc và lời cảm ơn tạm biệt lẫn nhau.
Bạch Cảnh Thụy cứ tiễn Lâm Thanh Mai đến tận cửa khách sạn, tận mắt nhìn Lâm Thanh Mai lên xe rời khỏi khách sạn...
Anh ta đứng bất động ở đó, dường như cảm thấy là anh tận tay tiễn tình yêu của mình đi, trong ánh mắt không khỏi lộ ra sự thương cảm và sự nhớ nhung vô tận, còn khách hàng đi qua bên người anh ta đều không dám lên tiếng làm phiền.
Ảnh đế ảnh đế, thỉnh thoảng fan đi qua Bạch Cảnh Thụy kích động không thôi nhưng lại không dám lại gần.
Sự bi thương trong đôi mắt đen của Bạch Cảnh Thụy lan tỏa trong không khí, mãi đến khi trợ lý Tiểu Thôi đến tìm anh ta, anh ta mới hoàn hồn quay lại phòng bao trong khách sạn.
Mà Tạ Bân lúc đầu ở tổ quay phim chỉ là diễn viên khách mời, vào ngày thứ hai Lâm Thanh Mai bởi vì mẹ Vương Lệ Hằng uống thuốc ngủ tự sát trở về quê thì anh ta bị người ta tung tin đồn sử dụng ma túy ở trên mạng.
Sau khi chuyện xảy ra, Tạ Bân theo người quản lý đã lập tức trở về xử lý nguy cơ vấn đề quan hệ công chúng.
Sau đó không có quay lại tổ quay phim nữa, chuyện này cũng không có ai chỷ động nhắc tới với tổ quay phim.
Bởi vì Bạch Cảnh Thụy từng nói một câu với Lâm Thanh Mai, có lẽ chuyện Tạ Bân sử dụng ma túy là bị người khác hãm hại.
Trong tình huống không biết sự thật, đạo diễn nghiêm cấm người trong tổ quay phim lan truyền tin đồn và nhiều chuyện.
Đây là một tổ quay phim bị scandal nguyền rủa, ai ai cũng phải cẩn thận cẩn trọng, không dám đi trêu chọc thị phi nữa.
Từ lúc Tạ Bân bị ép rời khỏi tổ quay phim rời khỏi thành phố Z, điện thoại của anh ta luôn trong tình trạng khóa máy.
Cho nên Lâm Thanh Mai sau đó đã tha thứ cho anh ta, nghĩ muốn lời động viên và sự an ủi cô dành cho anh ta đang trong lúc gặp scandal, nhưng không lựa liên lạc được cũng chỉ có thể lựa chọn sự trầm mặc.”
...
Hai ngày sau, Lâm Thanh Mai và Lập Gia Khiêm cùng về thành phố, máy bay tư nhân của anh đã đỗ ở sân bay quốc tế chờ sử dụng rồi.
Trên máy bay, trên người Lâm Thanh Mai đắp chiếc chăn mỏng của hãng bay, cô vừa tay một miếng táo...
Mà Lập Gia Khiêm ngồi ở bên cạnh cô trong tay cầm đĩa sứ tinh tế, anh cầm một múi quýt nhét vào trong miệng của cô.
Lâm Thanh Mai hai mắt có hơi moe hồ nói: “Em buồn ngủ quá, không muốn ăn...”
“Ngoan, ăn xong rồi ngủ, em cần duy trì đủ vitamin mỗi ngày.” Ngữ khí của anh dịu dàng mà cưng chiều, nhưng trong mắt lại không cho phép nghi ngờ.
Từ lúc bắt đầu kế hoạch tạo người, Lập Gia Khiêm là để Lâm Thanh Mai đêm đêm làm cô dâu, mỗi đêm đều không để cô nghỉ ngơi.
Mà kinh nguyệt của Lâm Thanh Mai đã thành công trễ được ba ngày.
Chuyện này khiến Lập Gia Khiêm càng thêm thận trọng hơn.
Anh không giống như Lâm Thanh Mai mù quáng cho rằng là đến tháng thì trễ được...
Trực giác nhạy bén của anh nói với anh, Lâm Thanh Mai rất có khả năng đã mang thai rồi!
Lâm Thanh Mai trong tình cảnh bất cảnh ăn hết một đĩa salad hoa quả thì ngủ rồi.
...
Thời gian nghỉ dưỡng ở Maldives trôi qua còn nhanh hơn lúc đóng phim, nháy mắt đã qua hơn một tháng.
Từ bé đến lớn, đây là lần đầu tiên Lâm Thanh Mai hưởng thụ kỳ nghỉ dài nhất.
Bạn trai hoàn mỹ Lập Gia Khiêm ở trong một tháng này, trừ tham gia cuộc họp video ngày hàng ra thì dành toàn bộ thời gian ở bên cô.
Đối với Lâm Thanh Mai rất cưng chiều.
Bao nhiêu lần Lâm Thanh Mai đều tưởng mình chỉ là rơi vào trong một giấc mơ, chìm đắm ở trong hạnh phúc khiến cô hoàn toàn thoát khỏi ám ảnh của vụ ly hôn lúc đầu.
Giống như chưa từng chịu tổn thương.
Cô có mấy lần thầm cảm thán, có lẽ tình yêu của cô và Trần Hoàng Khôi chỉ là một trò đùa của Thượng Đế.
Hoặc chỉ là một cuộc khảo nghiệm trong cuộc đời cô.
Mỗi ngày ở Maldives, cô cảm thấy thời gian đều chậm lại, cô có lẽ bười nhác giống như cái cây nằm không động đậy, muốn ăn gì thì sẽ có một đôi tay khỏe khoắn đưa đồ ăn cho cô.
“Đang nghĩ cái gì?” Lập Gia Khiêm lúc này cô nằm trên chiếc ghế nằm thoải mái.
Lâm Thanh Mai cười nói: “Đang nghĩ còn chưa đợi con sinh ra thì em mập thành heo rồi!”
Trong đôi mắt đen của anh vụt qua một tia nhu tình, tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng của cô, anh hôn lên tóc của cô: “Đồ ngốc, em một chút cũng không có mập... trừ chỗ này...”
Khi bàn tay không an phận của anh sờ lên, Lâm Thanh Mai kịp thời đề anh lại: “Anh đừng dày vò em nữa, cũng đừng dày vò chính anh, ba tháng đầu không thể có loại chuyện đó!”
Lâm Thanh Mai đã mang thai hơn một tháng, mà thời gian hơn một tháng này đã trở thành cực hình với Lập Gia Khiêm.
Ngày ngày đối diện với người đẹp cảnh đẹp lại chỉ nhìn cảnh đẹp, đối diện với người đẹp ngay cả sờ cũng đã bị cấm rồi...
Lập Gia Khiêm vừa muốn nói cái gì đó, điện thoại của anh đổ chuông, anh từ trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh lấy xem là số điện thoại riêng của Đỗ Tuấn, nhưng tên được cài thành ‘Lập Kỳ Sơn’.
Lâm Thanh Mai cũng nhìn thấy rồi.
“Thanh Mai, anh đi nghe điện thoại, là ba anh.”
Cô gật đầu không có nói gì.
Lập Gia Khiêm cầm điện thoại đi vào trong phòng ngủ, sau khi đi vào đóng cửa phòng lại anh mới nói: “Chuyện gì?”
Đỗ Tuấn nói: “Lập tổng, tôi chỉ là nhắc nhở anh, hai ngày sau là hôn lễ của anh.”
Lời của anh ta khiến Lập Gia Khiêm ngây ra mất năm giây.
Lập Gia Khiêm mặt mày không có biểu cảm trả lời: “Tôi biết rồi.”
“Mẹ và em trai của cô Lâm tối qua đã đến Luân Đôn, ba ngày sau, em trai của cô Lâm có thể chính thức đi học ở trường quý tộc rồi.”
“Ừm.” Mọi thứ đều nằm ở trong sự sắp xếp trước của anh, Lập Gia Khiêm hỏi: “Còn có chuyện gì nữa không?”
Đỗ Tuấn do dự rồi nói: “Có một chuyện liên quan đến ba của cô Lâm.”
Lập Gia Khiêm hơi nhíu mày, cảm thấy có hơi tò mò, nguy cơ kinh tế của Lâm Tường hoàn toàn đã được giải trừ rồi.
Anh còn để Đỗ Tuấn phái người đến công ty của Lâm Tường đầu tư 150 tỷ, lần trước khi nghe Đỗ Tuấn báo cáo tình hình, còn nói Lâm Tường đã đêm cục diện nợ nần xoay chuyển bắt đầu có lợi nhuận lớn rồi.
“Không liên quan đến chuyện công việc, chuyện tôi muốn nói là chuyện riêng của Lâm Tường, Lâm Tường vào một tuần trước thì ly hôn với vợ của ông ta, hai ngày trước đã đăng ký kết hôn với người phụ nữ khác, còn tổ chức hôn lễ lớn ở huyện Sa Dân.”
Lời của Đỗ Tuấn khiến Lập Gia Khiêm suy nghĩ hai giây: “Người phụ nữ kết hôn với ông ta là ai?”
“Lê Anh Đào.”
Lập Gia Khiêm hừ lạnh một tiếng: “Lâm Tường từng tuổi này rồi vẫn thật sự là khỏe nha, xem ra ông ta không biết chuyện Lê Anh Đào từng làm tiểu tam.”
Đỗ Tuấn cũng không nhịn được mà nói: “Không ngờ tâm lý trả thù của Lê Anh Đào nặng như này! Phải không ngờ Trần Hoàng Khôi lại đi trả thù người nhà của cô Lâm.”
Lập Gia Khiêm nghiêm túc nói: “Chuyện này trước đừng quản, dù sao là chuyện riêng của Lâm Tường. Nếu như Lê Anh Đào chỉ là xem trọng tiền của Lâm Tường thì mặc cô ta.”
“Được, Lập tổng.”
...
Đến 10 giờ tối, Lập Gia Khiêm sau khi cùng Lâm Thanh Mai ăn tối xong thì rời khỏi Maldives.
Lý do thoái thác đối với Lâm Thanh Mai là công ty đã xảy ra chuyện gấp, cần anh về nước có mặt xử lý.
Lập Gia Khiêm ở Maldives cũng đã bên cô hơn một tháng, Lâm Thanh Mai tự nhiên là không có nghi ngờ gì cũng không dám trì hoãn công việc của anh.
Cô thậm chí giúp anh cùng thu dọn hành lý.
Đợi khi anh kéo vali rời khỏi, Lâm Thanh Mai vội ôm lấy anh: “Gia Khiêm, hay là em và anh cùng đi?”
Lập Gia Khiêm ôm nhẹ cô: “Không phải là nói rồi sao, em ở đây đợi anh quay lại.”
Mắt của cô đỏ rồi: “Em không lỡ để anh đi...”
“Anh biết, anh bảo đảm anh sẽ nhanh chóng trở về, anh đều để Thanh Long và Kiệt ở lại bảo vệ em.” Ánh mắt của anh tràn ngập tình ý mà vừa dịu dàng, nhìn người phụ mình yêu mang thai đứa con của anh, trái tim của anh đang dao động.
Đáng tiếc anh không thể.
“Thanh Mai, anh đi đây, chăm sóc tốt bản thân, anh ở trong ví tiền của em để một chiếc thẻ ngân hàng, về sau bất luận em đi đâu đều có thể sử dụng, không có hạn mức.” Anh cật lực khắc chế xúc động muốn ở lại của mình, sau khi nhanh chóng hôn lên trán của cô thì kéo vali rời khỏi.
Anh thậm chí ngay cả can đảm hôn lên môi cô cũng không có.
Giống như trước đó bọn họ đã nói rồi, cô không tiễn.
Lâm Thanh Mai dừng bước ở cửa, tận mắt nhìn Lập Gia Khiêm và mười vệ sĩ mặc đồ đặc chủng màu đen rời khỏi biệt thự Hải Cảnh.
Mà ba vệ sĩ mặc đồ đen còn lại luân ca bảo vệ Lâm Thanh Mai.
...
Đến ba giờ sáng, Lâm Thanh Mai mất ngủ.
Không có Lập Gia Khiêm ở bên cạnh, cô bỗng dưng cảm thấy cô đơn và lẻ loi vô cùng.
Hơn một tháng sớm chiều chung đụng đã khiến cô quen mỗi ngày nhìn thấy Lập Gia Khiêm.
Đột nhiên tách ra, trái tim của cô dường như trống rỗng.
Lâm Thanh Mai không tự chủ mà vuốt ve cái bụng của mình khẽ nói: “Bảo bảo, ba chỉ là tạm thời về nước, ba rất nhanh sẽ trở lại với chúng ta, ba con nói còn muốn cùng chúng ta ra nước ngoài sống một khoảng thời gian...”
Cô sẽ không biết, Lập Gia Khiêm về thành phố là đi kết hôn, nhưng cô dâu không phải là cô.
Mà Lập Gia Khiêm cũng sẽ không biết, lần từ biệt này của anh và Lâm Thanh Mai, chính là 7 năm đau đớn thấu xương.