Chương 163: Bị Tiết Xán giam cầm
“Không ăn” Tôi quật cường nói. “Được, vậy em đừng ăn nữa” Giọng nói của Tiết Xán càng lạnh lùng hơn, không nói hai lời, ném thẳng bát canh xuống mặt đất. Choang, nước canh và bát sứ vãng tung tóe khắp nơi. Hắn nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài cửa, đóng sập cửa lại. Rắc rắc. Tôi nghe thấy âm thanh khóa cửa. “Thả tôi ra!” Tôi hoảng sợ, vội vàng từ trên giường nhảy dựng lên: “Tôi còn phải đi làm” “Em làm việc ở nhà đi” Giọng nói của Tiết Xán từ ngoài cửa vọng vào, không cho nghỉ ngờ. Tôi hoàn toàn ngẩn ra. Tôi nhanh chóng kiểm tra căn phòng, phát hiện ngay cá điện thoại của tôi cũng bị mất, chỉ còn lại một chiếc máy tính bàn kết nối với mạng nội bộ của công ty. Xem ra Tiết Xán hoàn toàn muốn cắt đứt quan hệ giữa tôi với bên ngoài rồi. Đáng tiếc, hắn không biết, Tạ Phong Tiêu chính là Farley, anh ta cũng có thể đăng nhập vào mạng nội bộ công ty. Tôi bật máy tính lên, nhìn thấy hơn trăm tin nhắn trong phần mềm trò chuyện công ty của tôi.
Tất cả đều đến từ Farley.
“Tiểu Tố, em đi đâu vậy? Là anh xúc động, em đừng nóng giận, mau gọi điện cho anh” “An Tố! Con mẹ nó có giận hơn nữa cũng kêu một tiếng cho anh! Em có biết anh lo lắng thế nào không hả?” “Tiểu Tố, là anh sai rồi, coi như anh cầu xin em, gọi cho anh một cuộc điện thoại đi” Từng tin nhắn xuất hiện, cách màn hình tôi cũng có thể cảm nhận được sự lo lắng của Tạ Phong Tiêu.
Tôi do dự một lát, nhập vào: “Em không sao, chỉ là điện thoại di động không ở bên cạnh thôi” Tạ Phong Tiêu bên kia lập tức trả lời.
“Cuối cùng em cũng xuất hiện rồi, em còn không xuất hiện nữa anh sẽ báo cảnh sát đấy. Điện thoại di động của em đâu?” Tôi đang do dự không biết nên trá lời như thế nào, Tạ Phong Tiêu đã nhạy bén phán ứng lại: “Có phải bị Tiết Xán lấy mất rồi không?” Tạ Phong Tiêu rõ ràng rất sốt ruột, tôi còn chưa kịp trá lời, anh ta đã đột nhiên mở cuộc gọi thoại.
Tôi lo lắng nhìn ra ngoài cửa, xác nhận Tiết Xán không ở nhà mới nhận cuộc gọi.
“Tiểu Tố, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao con quý kia lại muốn cắt đứt liên lạc của em với bên ngoài?” Vừa nhận cuộc gọi, Tạ Phong Tiêu đã lập tức hỏi luôn.
Tôi thấy Tạ Phong Tiêu rất lo lắng cho tôi, tuy rằng ngày hôm qua xảy ra chuyện khiến cho tôi lúng túng, nhưng bây giờ người mà tôi có thể tin tưởng được chỉ có anh ta, tôi vẫn nói cho anh ta biết chuyện của Lưu Tứ Hạo.
Tạ Phong Tiêu tức giận đến mức mắng một tràng những lời lẽ thô tục từ bên kia đầu dây.
“Vậy nên Tiết Xán mới giam em lại sao?” Anh ta hỏi.
“Một phần nguyên nhân là như vậy” Tôi do dự mở miệng: “Còn có một nguyên nhân khác, là có người quay được video chúng ta ở dưới nhà để xe, sau đó góc quay có chút… Tiết Xán mới hiểu lầm” Nói đến chuyện này, trong lòng tôi cũng không tránh khỏi nghi ngờ.
Rốt cuộc là ai đã quay video của chúng tôi, còn gửi cho Tiết Xán? Ban đầu tôi còn cho rằng là paparazi quay lại, nhưng suy nghĩ cẩn thận, nếu là paparazi, hẳn sẽ bán video này cho tin tức giải trí, nà không gửi thẳng cho Tiết Xán.
Người gửi tin nhắn kia, tôi nhớ được là địa chỉ của một hòm thư xa lạ, tôi không có chút manh mối nào.
Tạ Phong Tiêu bên đầu kia im lặng một lát mới mớ miệng: “Cho nên Tiết Xán vì chuyện này mà định giam cầm em cả đời hay sao?” “Có lẽ là vậy” Nếu là Tiết Xán, hẳn thật sự làm ra được chuyện này.
“Mẹ kiếp” Tạ Phong Tiêu lại mắng: “Vậy còn em thì sao? Em cam lòng bị hắn giam cầm cả đời hay sao?” “Đương nhiên là không!” Tôi buột miệng phủ nhận.
Tôi quả thật thích Tiết Xán, nhưng không có nghĩa là tôi chấp nhận hẳn đối xử với tôi như vậy.
Tôi biết hẳn giam giữ tôi một phần nguyên nhân chính là vì lo nghĩ cho sự an toàn của tôi, nhưng trong mắt tôi, nguyên nhân lớn hơn chính là vì ham muốn chiếm hữu của hẳn.
“Vậy chúng ta sẽ nghĩ cách để Tiết Xán buông tha cho em” Tạ Phong Tiêu nhanh chóng nói: “Anh cám thấy sở dĩ Tiết ‘Xán giữ em lại, nói trắng ra là hẳn muốn có một người phụ nữ ở bên cạnh hắn. Mà em, chẳng qua vừa vặn là lựa chọn duy nhất của hắn” Tim tôi thắt lại, lời nói này cúa Tạ Phong Tiêu không nể tình chút nào, nhưng tôi không thể nào phản bác lại được.
“Cho nên, nếu muốn hẳn buông tha cho em, phương pháp tốt nhất chính là tìm một người phụ nữ thay thế em” Anh ta tiếp tục nói.
“Nhưng chỉ có người bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi như em mới có thể làm đám cưới ma với hắn” Tôi nói: “Những người khác e rằng không chịu đựng được quý khí của hẳn” “Những cô gái bát tự thuần âm khác quả thật không chịu đựng nổi quỷ khí của hắn, nhưng quỷ nữ nói không chừng có thể Tạ Phong Tiêu không cho là đúng.
“Quỷ nữ?” Tôi sửng sốt, từ trước đến nay chưa từng nghe thấy danh từ này bao giờ.
“Cái gọi là quỷ nữ, chính là cô gái có bát tự thuần âm, từ nhỏ đã dùng đủ loại thuốc, hơn nửa còn tu luyện Huyền Thuật, vì sau khi lớn lên có thể chịu đựng được quỷ khí mà người bình thường không thể chịu đựng được, là có thể gá cho quỷ để làm vợ” Tạ Phong Tiêu giải thích.
Tôi cảm thấy sợ hãi: “Tại sao lại muốn bồi dưỡng ra những cô gái như vậy, để làm đám cưới ma với quý sao?” “Những quý quái thích con gái loài người, cũng không phải chỉ có mình Tiết Xán nhà em” Giọng nói của Tạ Phong Tiêu tăng thêm mấy phần chế nhạo: “Có thị trường, đương nhiên sẽ có người làm loại kinh doanh này”
Tôi cảm thấy có chút không thoải mái nhưng vẫn nói: “Chúng ta tìm quỷ nữ ở đâu bây giờ?” “Em đợi một lát, anh đi hỏi mấy người bạn ở phố quỷ của anh” Tạ Phong Tiêu ở kia yên tĩnh lại.
Tôi ngồi trước máy vi tính, trong lòng phức tạp.
Đưa người phụ nữ khác đến cho người mình thích, trên đời này, có thể làm ra chuyện khôi hài như vậy, có lẽ cũng chỉ có tôi thôi.
Mà nếu đúng như Tạ Phong Tiêu nói, nếu không làm như vậy, tôi sợ rằng sẽ bị Tiết Xán giam giữ cả đời.
Tôi thích Tiết Xán, thích ở bên cạnh hẳn. Nhưng tôi không hy vọng, hẳn chí vì ham muốn chiếm hữu, chí vì hẳn cần hơi ấm, mà trói buộc tôi.
Chuyện này khiến cho tôi còn cảm thấy đau lòng và khuất nhục hơn cả việc trực tiếp rời khỏi hẳn.
Nghĩ đến đây, tôi khẽ cần môi.
“Tiểu Tố” Trong tai nghe lại vang lên giọng nói của Tạ Phong Tiêu, giọng nói mang theo mấy phần hưng phấn: “Anh tìm được quỷ nữ có điều kiện phù hợp rồi, cô ta tu vi rất tốt, tuy.
không hoàn toàn chống đỡ được quỷ khí của Tiết Xán, nhưng nếu được thuốc hỗ trợ, cũng sẽ không có vấn đề gì lớn” Tôi giật mình, không ngờ năng suất làm việc của Tạ Phong Tiêu cao như vậy.
“Sao vậy?” Thấy tôi không nói lời nào, Tạ Phong Tiêu lại thúc giục: “Chẳng lẽ em không muốn sớm thoát khỏi Tiết Xán hay sao?” “Em muốn” Cuối cùng tôi cũng mở miệng: “Nhưng chúng ta phái làm như thế nào mới để cho quý nữ kia đến gần được Tiết Xán?” “Chuyện này vừa khéo, quỷ nữ kia đang học ở trường của em” Tạ Phong Tiêu nói: “Em cứ nói quỷ nữ này là bạn bè của em, một mình em quá cô đơn, vừa vặn cũng muốn có thêm một người bảo vệ em, để cho cô ta đến ở nhà em” Quỷ nữ kia đang học ở trường tôi sao? Sao có thể trùng hợp như vậy? “Em cảm thấy thế nào?” Tạ Phong Tiêu lại hỏi đến cùng.
“Em cố gắng hết sức hỏi Tiết Xán xem” Tôi chậm rãi nói.
“Được, anh gửi tài liệu của cô ta cho em, em làm quen một chút đi” Kết thúc cuộc trò chuyện, tôi nhanh chóng nhận tin nhản của Tạ Phong Tiêu.
Quỷ nữ kia tên là Trình Mị Nhi, là sinh viên đại học năm thứ ba khoa lịch sử, nhìn ảnh chụp vô cùng xinh đẹp.
Cô gái xinh đẹp như vậy, có thể chịu đựng được quỷ khí, e rằng Tiết Xán cũng sẽ yêu thích thôi.
Tôi vẫn nhìn ảnh của cô ta đến mất hồn, tận đến đêm khuya, cuối cùng Tiết Xán cũng mở cửa, bưng một bát cháo đi vào.
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
TruyệnVietwriter.net