Mục lục
Sáu tiểu bảo bảo đáng yêu: tổng tài thảm rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 313: Làm cô cho đến khi phối hợp




Cập nhật chương mới tại Vietwriter



"Lúc nãy chỉ là gọi đồ uống thôi."



Ngay lúc Đào Anh Thy ngơ ra, thì nghe thấy giọng nói của Tư Hải Minh, cô sửng sốt. Tư Hải Minh đang giải thích với cô sao? Thật khó mà đoán được suy nghĩ của người này.



Tư Hải Minh lạnh lẽo nhìn về phía trước, cơ bắp trên mặt căng chặt. Mày nhíu lại, anh vậy mà lại giải thích mấy chuyện này với Đào Anh Thy.



Anh có mấy người phụ nữ, còn cần sự đồng ý của cô sao? Chỉ là, những người phụ nữ khác không liên quan đến anh.



"Về sau cô sẽ ở Phong Uyển."



Đào Anh Thy bị lệnh đặc xá làm ngẩn người, tim đều đập lỗi nhịp. Nhưng



cô bình tĩnh lại. Nhìn khuôn mặt đẹp trai không tì vết, sắc bén như dao của Tư Hải Minh, đáp lại: “Tôi sẽ không đến đó ở." "Cô nói cái gì?" Mắt Tư Hải Minh trở nên đen thẫm, không ngờ cô sẽ từ chối, anh bỗng nghĩ đến điều gì, không khí xung quanh anh bắt đầu trở nên nguy hiểm mà đáng sợ: “Cô còn muốn tìm người đàn ông khác?"



Đào Anh Thy mím môi, nói: “Không phải. Nhưng anh đừng quên quan hệ giữa tôi và Liêu Ninh, nếu tôi đến ở Phong Uyển, Liêu Ninh nhất định sẽ đến ăn bám."



Ánh mắt của Tư Hải Minh trở nên hung dữ nham hiểm. “Bà ta sẽ không bao giờ có cơ hội đó."



“Dù không có cơ hội, nhưng sự tồn tại của tôi đối với anh mà nói, là một loại tội lỗi. Không bằng, để dì Hà đến Phong Uyển chăm sóc mấy đứa nhỏ? Sáu đứa bé con vẫn luôn được dì ấy chăm sóc, dì ấy hiểu biết chúng hơn ai khác. Tôi muốn để mấy đứa bé đến Phong Uyển. Được không?" Lời Đào Anh Thy nói với anh đều không phải lời hay.



"Nếu tôi không đồng ý thì sao?"



"Vậy đừng ngăn tôi theo đuổi hạnh phúc." Đào Anh Thy nói thẳng.



"Muốn chết sao?" Sắc mặt của Tư Hải Minh lập tức chìm xuống, lòng độc chiếm lại bùng phát.



"Nếu anh đồng ý, tôi sẽ tùy anh xử trí."



"Tôi không đáp ứng, thì không xử lý được cô sao?" Con ngươi đen sắc lẹm của Tư Hải Minh nhìn cô đăm đăm, giọng điệu cưỡng chế.



"Ngài Hải Minh, chắc hằn đôi với ngài cũng cảm nhận được sự khác biệt khi tôi có phối hợp hay không chứ nhi?"



Tư Hải Minh im lặng một lát, sau đó, vươn nửa người trên lại gần, đặt khuỷu tay trên mặt bàn, một tay nắm lấy cằm Đào Anh Thy, giọng nói độc tài khàn khàn: “Không phối hợp, thì tôi sẽ làm cô cho đến khi cô phối hợp.”










"." Sau mấy giờ chơi trên bờ cát, họ đã ngồi phi cơ trực thăng trở về, sau đó họ sẽ chuyển sang máy bay dân dụng.



Sau khi lên máy bay, Đào Anh Thy mới phát hiện đây là máy bay tư nhân, ghế bên trong được thiết kế khác với ghế hàng khách bình thường, tất cả đều được chế tạo riêng.



Cái gì cần đều có, sang trọng xa xỉ. Sáu đứa bé con chơi đến mệt lả, lúc lên trực thăng đã ngủ rồi. Chuyển sang máy bay, tiếp tục ngủ, về phòng lại ngu.



Vào phòng, Đào Anh Thy hỏi tiếp viên hàng không: "Đây là máy bay thuê sao?"



Cập nhật chương mới tại Vietwriter



"Không phải ạ, đây là máy bay tư nhân của ngài Hải Minh”



"Còn tưởng anh ta chỉ có mỗi phi cơ trực thăng.." Đào Anh Thy nói. "Ngài Hải Minh có tổng cộng sáu cái máy bay tư nhân đó ạ!" Tiếp viên hàng không cười nói, ánh mắt đong đầy sự hâm mộ. Không biết là yêu máy bay, hay là người sở hữu máy bay.



Đào Anh Thy kinh ngạc: “Anh ta mua nhiều máy bay như vậy?"



"Cả công ty hàng không đều là của ngài Hải Minh mà!"



Tiếp viên hàng không đi ngoài, Đào Anh Thy không muốn mình chỉ có một mình khi đối mặt với Tư Hải Minh, nên ở ngay trong phòng, năm cùng sáu đứa bé con. Hôn hết má phúng phính này đến má mềm mịn khác, hôn đến khi không thở nổi mà cô vẫn thấy chưa đủ. Ôm lấy cơ thể mềm mại trẻ con của các con, cô cực kỳ thỏa mãn. Cuối cùng cũng có thể ôm lấy các con. Ngay khi cô đang ôm Bảo An, cửa bị đẩy ra.



Tư Hải Minh xuất hiện trước mắt cô, khí tức của anh xâm lấn không khí, khiến không khí như đang bị rút đi.



Ánh mắt Đào Anh Thy hơi tránh né, nhìn thấy Tư Hải Minh lại gần, sợ tới mức ngồi bật dậy:



"Anh định làm gì?"



"Cô quên rồi sao? Kiểm tra thân thể của cô."



"Tôi đã nói là tôi không..."



Tư Hải Minh cầm lấy cổ tay của cô, như một chiếc còng bằng sắt chắc chắn: "Cô muốn làm ở đây?"



Cập nhật chương mới tại Vietwriter

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK