*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 325: Đường Truy độc ác
Trong video là hình ảnh bố mẹ Hạ Chi Dao và
người em trai đang là sinh viên đại học.
Như Đường Truy nói thì ba người bọn họ đều rất
yên lặng. Bởi vì bọn họ... đã bị treo cổ trên cột nhà ở
nhà cũ.
Cả ba người vẫn trợn trừng mắt, con ngươi sắp lồi
cả ra. Bọn họ chết không nhắm mắt, mặt mày tím tái,
như muốn duỗi dài ra. Dáng vẻ kinh dị đó y như mẩy
con ma treo cổ ở trong phim điện ảnh.
Dù ba người này là người thân của Hạ Chi Dao,
nhưng cô cũng phải khiếp sợ một phen.
“Súc vật! Cái đồ cầm thú nhà anh!"
“Đường Truy, anh sẽ chết không toàn thây!”
Hạ Chi Dao gần như ngất lịm đi, khóc lóc thảm
thiết, liên tục đập xuống đất, chửi bới Đường Truy
khàn cả giọng.
Với sự tức giận và căm phẫn tới đỉnh điểm, đột
nhiên một luồng sức mạnh to lớn trong cô bùng lên
sau hai ngày bị nhốt. Nhưng khi cô vừa đứng dậy đã
bị hai gã đàn ông lực lưỡng đè ngã xuống đất.
“Ngoan ngoãn chút đi!”
Hai gã đàn ông lực lưỡng hét lên, dù lúc này Hạ
Chỉ Dao có phẫn nộ như nào thì cô cũng không thể
giết chết kẻ thù một cách thần kỳ như trong phim
được.
“Tại sao, tại sao anh lại làm như vậy?”
“Đó là ba người thân duy nhất của tôi!”
Bây giờ trong mắt Hạ Chỉ Dao đang tràn đầy nỗi
thù hận, nước mắt nước mũi lẫn lộn vào nhau.
Nếu trong tay cô có một khẩu súng, chắc chắn cô
sẽ bắn chết Đường Truy ngay lập tức.
Thế nhưng Đường Truy vẫn thờ ở trước sự thù hẳn
và căm hận của Hạ Chi Dao, hắn vẫn ngậm điểu xì-
gà, chậm rãi hút rồi nhả khói ra.
“Hi hi hi..."
Hắn cười hả hê, như thể nhìn thấy dáng vẻ của Hạ
Chi Dao khiến hắn hả dạ.
“Tôi đã nói rồi, nếu cô hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ
tha cho bọn họ. Còn không hoàn thành được thì họ
sẽ phải chết”.
“Cô tưởng tôi đùa với cô chắc?”
Đường Truy cười khẩy nhìn cô rồi lắc đầu:
“Nếu cô cảm thấy mạng của người cô yêu quan
trọng hơn cả tính mạng người thân của cô, vậy đáng
ra cô nên chuẩn bị tâm lý từ trước”.
“Hình như cô vẫn chưa biết cô đã mắc lỗi gì, đề
tôi nói cô biết, chúng tôi mất gần ba mươi anh em.
Đều tại cô không nỡ ra tay mà dẫn tới chuyện này, c
và bố mẹ cô đâu là gì? Các người chẳng qua chỉ là
một đám nông dân, dù bố mẹ cô có bị tôi treo cổ
chết thì cũng chỉ như giẫm chết hai con kiến thôi”.
“Hạ Chỉ Dao, gið cô vẫn còn nợ tôi hai mấy mạng
người đó”.
Hạ Chi Dao nghe thấy thế bỗng khóc khàn cả
giọng: “Tại sao lúc trước tôi lại đồng ý ở bên anh chứ,
tôi đúng là mù nên mới hại chết bố mẹ và em trai của
tôi màt”
“Cô tường tôi thích cô thật sao?”, Đường Truy lắc
đầu rồi bật cười: “Cô chỉ là một cô gái nông thôn, nói
khó nghe hơn thì là gái quê”.
“Có người phụ nữ nào mà Đường Truy tôi chưa có
đâu, người mẫu trẻ, ngôi sao, sinh viên, có ai không
xinh đẹp hay dáng người thon thả hơn cô không? Thế
mà ngay từ đầu cô đã bơ tôi, nếu không vì hoàn
thành nhiệm vụ mà bố tôi giao phó thì đừng mơ mà
tôi nhòm ngó tới cô”.
Nghe Đường Truy nói vậy, trong lòng Hạ Chi Dao
không những phẫn nộ hơn mà còn thấy hơi nhục nhã.
Những lời nói và cả những chuyện mà Đường Truy
làm với cô như đánh gục cô.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5