Mục lục
Truyện Cô vợ thay thế - Mạc Đình Kiên - Hạ Diệp Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 66: TÔI KHÔNG ĐÁNH PHỤ NỮ, CÔ TỰ MÌNH ĐÁNH ĐI




CHƯƠNG 66: TÔI KHÔNG ĐÁNH PHỤ NỮ, CÔ TỰ MÌNH ĐÁNH ĐI

Thế nhưng dáng người “Mạc Gia Thành” cao gần 1m9, Hạ Diệp Chi đúng trước anh cũng không thể che được mặt anh.

Hạ Hương Thảo khinh thường liếc nhìn Hạ Diệp Chi, tiến lên trước một bước, nhìn thẳng “Mạc Gia Thành”: “Ngài Mạc, chúng ta lại gặp mặt rồi.”

Mạc Đình Kiên liếc nhìn Hạ Hương Thảo một cái, lại thấy Hạ Diệp Chi đột nhiên lại chắn trước mặt anh, nháy mắt liền hiểu ra tại sao Hạ Diệp Chi lại chắn trước mặt anh.

Nhớ lúc trước cô oán giận anh, nói cái gì mà “Chị dâu cả như mẹ”, cái hành động che chở này của cô thật sự là coi anh là con sao?

Mạc Đình Kiên nghĩ đến đây, sắc mặt càng lạnh đi, ngay ánh mắt dư thừa cũng lười cho Hạ Hương Thảo.

Hạ Hương Thảo thấy “Mạc Gia Thành” không thèm để ý cô, có chút xấu hổ.

Hạ Lập Nguyên đúng lúc lên tiếng: “Có chuyện gì chúng ta tìm một nhà ăn xong từ từ nói đi.”

……

Một đoàn người tìm đến một nhà hàng ăn.

Khi ngồi vào chỗ, mọi người đều tỏ ý mời “Mạc Gia Thành” ngồi trước.

Nhưng “Mạc Gia Thành” lại không ngồi xuống trước, ngược lại kéo một cái ghế ra, nói với Hạ Diệp Chi: “Ngồi.”

Hạ Diệp Chi không biết đến tột cùng anh ta muốn làm gì, nhưng trong tiềm thức cô cảm thấy “Mạc Gia Thành” sẽ không hại cô, thế nên ngoan ngoãn ngồi xuống.

Cô vừa ngồi xuống, “Mạc Gian Thành” ngồi xuống cạnh cô.

Hạ Lập Nguyên đưa mắt ra hiệu cho Hạ Hương Thảo, Hạ Hương Thảo hiểu ý, lập tức tươi cười thản nhiên ngồi xuống bên còn lại của “Mạc Gia Thành”.

Hạ Diệp Chi còn cho là “Mạc Gia Thành” sẽ nói gì đó, kết quả anh chẳng nói gì, cứ như không nhìn thấy Hạ Hương Thảo ngồi ở bên cạnh anh.

Hạ Diệp Chi trong lòng nghĩ thầm, chẳng lẽ cô đoán sai rồi, “Mạc Gia Thành” tuy rằng dáng vẻ cao cao tại thượng, thực ra cũng không khén chọn phụ nữ?

Rất nhanh đồ ăn được mang lên hết, Hạ Lập Nguyên thỉnh thoảng lên tiếng làm hòa dịu bầu không khí, cũng coi như hài hòa.

Hạ Hương Thảo còn mấy lần gắp đồ ăn cho “Mạc Gia Thành”, anh không từ chối nhưng cũng không ăn.

Hạ Diệp Chi cảm thấy “Mạc Gia Thành” hôm nay rất kỳ lạ, từ lúc anh ngồi xuống, cô đã cảm thấy áp suất trên người anh rất thấp, sau đó anh lại còn không từ chối Hạ Hương Thảo gắp đồ ăn cho anh, cô không tin là anh vừa ý Hạ Hương Thảo!

Hạ Hương Thảo trong lòng càng vui mừng, cười đến là dịu dàng: “Ngài Mạc, anh ăn nhiều chút, đồ ăn ở nhà hàng này rất ngon.”

“Ừ.” “Mạc Gia Thành” không mặn không nhạt đáp một tiếng, cũng không nhúc nhích đũa.

Hạ Hương Thảo cũng không để ý, rèn sắt khi còn nóng hỏi anh: “Ngài Mạc có bạn gái không?”

Câu này hỏi rất trực tiếp, trên mặt “Mạc Gia Thành” cũng không hề có ý giận, trái lại còn quay đầu nhìn cô ta: “Không có, còn cô Hạ?”

“Tôi cũng chưa có bạn trai, nói thật, thực ra tôi. . .” Hạ Hương Thảo làm bộ thẹn thùng: “Tôi vẫn luôn rất mến mộ ngài Mạc.”

“Thật không?” Mạc Đình Kiên nhếch mép, ý cười không đến đáy mắt, giữa lông mày hiện ra sự âm u, giọng nói trầm thấp lại đột nhiên trở nên vô cùng u ám: “Nhưng tôi thích phụ nữ mặt to, mặt cô Hạ nhỏ quá.”

Hạ Hương Thảo mừng rỡ trừng to đôi mắt, hai con ngươi như sắp rơi ra ngoài.

Bên cạnh Hạ Diệp Chi vừa uống một ngụm nước, cũng ngạc nhiên đến suýt phun ra ngoài.

“Mạc Gia Thành” đang nói linh tinh gì vậy?

Cô liếc người đàn ông bên cạnh một cái, chỉ thấy góc mặt đẹp hơi gật đầu của anh, chẳng hề giống như đang nói đùa.

“Tôi có thể béo lên, có thể khiến mặt to lên.” Hạ Hương Thảo kích động đến cả giọng nói cũng run run, còn không quên đắc ý nhìn về phía Hạ Diệp Chi.

Cô ta nhất định sẽ được “Mạc Gia Thành” để ý.

Hạ Diệp Chi xoay đầu đi, lười nhìn cô ta.

“Vậy sao?” Mạc Đình Kiên hơi rũ mí mắt, che lấp đi ánh mắt lạnh lùng, thờ ơ nói: “Có một cách có hiệu quả rất nhanh, cô Hạ có thể thử.”

Hạ Hương Thảo tưởng thật, vội hỏi: “Là cách gì?”

Mạc Đình Kiên liếc nhìn về phía Hạ Diệp Chi: “Giống cô ấy.”

Hạ Hương Thảo nhìn hướng Hạ Diệp Chi, nhất thời còn không phản ứng kịp, ngược lại Hạ Lập Nguyên lập tức hiểu ra cái gì, lên tiếng giảng hòa: “Ngài Mạc thật biết đùa, mau ăn thôi, không để chốc nữa sẽ nguội mất.”

Mạc Đình Kiên vốn chẳng coi trọng Hạ Lập Nguyên, biểu cảm trên mặt đã hoàn toàn lạnh xuống.

Anh vốn dĩ lớn lên đẹp trai ngời ngời, khí thế mạnh mẽ, lúc này mặt lạnh ngồi đó, uy nghiêm.

Khí trường của anh quá mạnh mẽ, trong lúc nhất thời không ai dám nói chuyện.

Mạc Đình Kiên hoàn toàn không động đậy, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Hạ Hương Thảo, ngữ khí vẫn như thế ung dung: “Tôi không đánh phụ nữ, cô tự mình đánh đi.”

“Ngài Mạc, lời đùa này nói không vui chút nào. . .”

“Nói đùa?” Mạc Đình Kiên nhếch miệng, trên mặt chẳng hề có ý cười, ngược lại vài phần âm u dọa người: “Các người cho rằng thiếu phu nhân nhà họ Mạc đã bỏ ra sính lễ cả ngàn tỷ cưới về, thì có thể tùy tiện để nhà các người lôi ra làm cho đùa hả?”

Giờ bọn họ mới hiểu ra, mục đích hôm nay “Mạc Gia Thành” muốn ăn cơm với họ là gì.

Hạ Diệp Chi hết sức ngạc nhiên nhìn anh, cô chưa từng ngờ “Mạc Gia Thành” thế mà sẽ đứng ra vì cô.

Cô cũng giờ mới biết, nhà họ Mạc bỏ ra sính lễ 1000 tỷ.

1000 tỷ tuy đối với nhà họ Mạc chẳng là gì, nhưng đối với nhà họ Hạ thì đó thực là một bút tài chính to lớn.

“Mạc Gia Thành” đã nói rõ ràng như vậy, Hạ Lập Nguyên thân vì chủ một nhà, tự nhiên là đứng lên, ông ta thanh minh: “Thực ra chuyện là thế này, Diệp Chi và Hương Thảo là hai chị em, Diệp Chi nó làm sai, Hương Thảo vì quá yêu thương em gái nên có dạy dỗ nó chút. . .”

“Ông Hạ đã lẩm cẩm đến nỗi nghe không hiểu tiếng người rồi à?” Mạc Đình Kiên hơi nâng đầu, ánh mắt càng ác liệt hơn.

Hạ Lập Nguyên vừa nghe, sắc mặt bỗng chốc thay đổi, ông ta không ngờ cái tên “Mạc Gia Thành” này kiêu căng đến mức không chừa chút mặt mũi cho ông ta.

Ông ta mặt lộ vẻ khó xử nhìn về phía Hạ Diệp Chi: “Diệp Chi, chuyện này là. . .”

Hạ Diệp Chi không thèm để ý đến ông, giơ tay ra lấy một miếng bánh bí đỏ trong cái đĩa trước mặt, ăn chầm chậm.

Bọn họ hiểu ra, chuyện hôm nay, không để yên.

Hạ Lập Nguyên cau mày không nói chuyện, trái lại Tiêu Thanh Hà lên tiếng: “Ngài Mạc, ngài coi như nể mặt tôi là mẹ của Diệp Chi mà bỏ qua cho Hương Thảo, Diệp Chi, con xem. . .”

Mạc Đình Kiên đã hết kiên nhẫn: “Hạ thị gần đây có một khoản tiền đầu tư thất bại cực lớn, vốn tài chính gãy đoạn, đang cần bơm vốn tài chính gấp, nếu tin này bị các công ty cùng ngành biết, bọn họ sẽ làm gì đây?”

Sắc mặt Hạ Lập Nguyên trắng bệch, vốn tài chính Hạ thị bị gãy đoạn, đây là bí mật nội bộ, “Mạc Gia Thành” làm sao sẽ biết được?

Nếu bị người trong ngành biết, bọn họ nhất định sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, khiến tình trạng Hạ Thị càng trở nên nghiêm trọng.

Hạ Lập Nguyên nghiến răng, ác độc nói: “Hương Thảo, con tự đánh mình đi!”

Hạ Hương Thảo không thể tin nổi: “Bố!”

Hạ Lập Nguyên thấy cô ta không tự nguyện ra tay, đứng lên đi qua cho Hạ Hương Thảo một cái bạt tai.

Chát!

Mạc Đình Kiên thong thả nói: “Còn bên kia nữa.”

Hạ Lập Nguyên lại tát một cái, Mạc Đình Kiên liếc một cái, nói: “Bên to bên nhỏ? Không cân đối.”

Vì vậy, Hạ Lập Nguyên lại tát Hạ Hương Thảo thêm vài cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK