“Ngươi phải ngồi vững! Chờ lát nữa đừng kêu cứu! Tiếp theo cậu sẽ được trải nghiệm cảm giác nên có khi ngồi siêu xe! Mà không phải coi nó là công cụ để tán gái!”
Hướng Tịnh thắt chặt dây an toàn, không biết lấy từ đâu ra một sợi dây da nhỏ, nuộc tóc dài thành một đuôi ngựa đơn giản, con ngươi trong trẻo hướng Cố Thành khiêu khích.
Nhìn Hướng Tịnh khiêu khích mình, Cố Thành vẫn mỉm cười như trước, từ chối cho ý kiến nhún nhún vai, một lần nữa thay đổi đổi từ thế thoải mái tựa vào ghế ngồi.
Sau khi đạt được kỹ năng lái xe [tay đua Ferrari], kỹ thuật lái xe của Cố Thành đã đạt tới trình độ vận động viên đua xe chuyên nghiệp bình thường, tuy rằng nhìn về phía Hướng Tịnh, bình thường hẳn tham gia không ít đường đua, nhưng nghiệp dư chính là nghiệp dư, hoàn toàn không thể so sánh với một tay đua như anh.
Cho nên đối mặt với sự khiêu khích của Hướng Tịnh, Cố Thành hoàn toàn không đặt trong lòng, hiện tại hắn chỉ cần làm một người xem yên tĩnh là đủ rồi.
Đường đua bắt đầu với một đưởng thẳng gần 1000 mét, để cho người lái xe có thể có một khoảng thời gian thích ứng, dù sao tốc độ của siêu xe đối với tiêu chuẩn chính là xe đua chuyên nghiệp, tăng tốc ban đầu đều rất nhanh, nếu thật sự đạp chết chan ga, loại tốc độ chênh lệch này tạo thành cảm giác lơ lửng khó có thể thích ứng được.
“Ong..Ong..”
“Oh hô! Xuất phát!”
Theo tiếng gầm gừ của động cơ cùng tiếng kêu quái dị của Hướng Tịnh đồng thời truyền ra, cảm giác lơ lửng mãnh liệt cũng trong nháy mắt ập tới, thân xe giống như một đạo lưu quang trắng đen đan xen xông tới.
Trong thời gian ngắn ngủi vài giây, tốc độ của bảng điều khiển đã hiển thị vượt 220, hơn nữa còn đang tiếp tục tăng lên, lúc này Hướng Tịnh, thật sự hoàn toàn không còn liên quan gì đến 2 chữ tao nhã, tiếng cười khoa trương không ngừng phát ra từ miệng cô…
Điều này làm cho Cố Thành nhìn không được nghĩ đến một nhân vật trong game liên minh anh hung…. Khủng long Lori
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thành cũng đem ánh mắt đặt lên người Hướng Tịnh đang hết sức chăm chú nhìn phía trước.
Có vẻ như… Không khác lắm với Lori?
Không đề cập đến bất cứ điều gì khác! Ít nhất cỡ C vẫn có, đặc biệt là dưới tình huống thắt chặt dây an toàn, độ cong lồi ra trở thành phong cảnh khiến người ta khó có thể dời mắt đi chỗ khác.
Đường đua ngàn mét nghe có vẻ dài, nhưng ở tốc độ hơn 200km mỗi giờ, trên thực tế, đó là chưa đầy nửa phút.
Khúc cua hình vòng cung lớn đầu tiên xuất hiện, Hướng Tịnh tuy rằng chơi hi hi, nhưng lý trí cơ bản nhất vẫn có, chậm rãi đem tốc độ xe từ 260 giảm trở lại 200.
5 km đường đua, chạy 10 vòng về.
Tuy rằng toàn bộ quá trình lướt như gió, nhưng tốc độ chung quy vẫn không có đột phá qua 260, bất qua cũng rất bình thường, tốc độ 260 kỳ thật đã không thấp, người bình thường có mấy người dám chạy đến tốc độ như vậy? Nếu không có khái niệm về tốc độ này, khi đi tàu cao tốc nhìn vào cảnh di chuyển nhanh chóng bên ngoài cửa sổ là có thể hiểu được.
Sau khi kết thúc 10 vòng, Hướng Tịnh dừng xe ở điểm xuất phát, xoay người ngẩng đầu dùng cằm hướng Cố Thành hếch lên, khẽ chậc chậc một tiếng nói: “Thế nào? Kích thích không?”
Cố Thành nhìn thái độ cô không quen, thản nhiên nhìn lướt qua cô một cái.
“Chỉ có vậy thôi sao?”
Hướng Tịnh: “Cái gì..??”
“Tốc độ cao nhất cũng chỉ 260, cũng chính là tốc độ cao nhất khi cô lái, cô hỏi tôi có kích thích không?”
“Anh có biết 260 là khái niệm gì không?” Chúng ta đang chạy đường đua! Không phải là một đường thẳng như cao tốc.
Tôi vừa rồi vô lăng hơi lệch một chút là liền đụng vách chắn, anh đừng tưởng rằng hai bên đường đua có vòng cao su bảo hộ liền không có việc gì, nếu thật sự đụng phải, hai chúng ta dù không chết, nửa đời sau cũng chỉ có thể nằm trên giường.”
Hướng Tịnh còn tưởng rằng Cố Thành là tân thủ chưa từng trải, đặc biệt giải thích.
“Chỉ có vậy sao? Chỉ có thế à?”
(* ̄︿ ̄)
“Miệng cứng hơn thanh chống va chạm của xe này! Anh có thể lên lái này!?
Sự thật chứng minh, câu “chỉ có vậy sao?” có lực sát thương lớn đối với cả nam lẫn nữ, Hướng Tịnh cũng bị hắn làm tức giận nhe răng trợn mắt.
“Tôi lái thì tôi lái.”
Nói xong, Cố Thành cởi dây an toàn, từ ghế phụ đi xuống.
Đến cũng đến rồi, cũng không có khả năng vẫn ngồi bên cạnh nhìn chứ? Vừa rồi trải nghiệm 50km ngồi ghế phụ cũng đem cơn nghiện xe của hắn phát ra.
Kỳ thật nói trắng ra, vẫn là Hướng Tịnh lái xe quá mức bảo thủ làm cho Cố Thành có chút không thoải mái được…
Loại cảm giác này tựa như nữ thần trong lòng ở trước mặt ngươi biểu diễn vũ đậu gợi cảm, tất lưới, quần ren đều có, như chính là vẫn biểu hiện cự tuyệt từ xa, làm cho trong lòng người ta giống như mấy vạn con kiến bò tra tấn…
“Được rồi! Đợi lát nữa chạy xong tôi xem miệng anh còn cứng hay không!”
Nói xong, Hướng Tịnh cũng xuống xe, chuẩn bị nhường ghế lái cho Cố Thành.
Lúc đi tới bên cửa ghế lái, Cố Thành chống tay lên nóc xe, hướng Hướng Tịnh trêu chọc cười: “Cậu chuẩn bị ở khán đài thưởng thức hay là ngồi ghế phụ đây?”
Nguyên bản Hướng Tịnh thật đúng là có chút không dám ngồi ghế phụ, nhưng bị Cố Thành kích thích, “Phốc” một tiếng sau đó trên khuôn mặt tinh xảo hiện lên một tia tươi cười khinh thường: “Ta không ngồi ghế phụ hướng dẫn sợ anh sẽ xe hủy người chết! Mạng Cố đại thiếu gia so với mạng của ta tinh quý hơn!”
Nhìn rõ ràng chột dạ, lại còn cứng miệng, Cố Thành cũng lắc đầu cười.
Ngay lúc Cố Thành chuẩn bị lên xe, người đàn ông trung niên lúc đầu từ bên kia một đường chạy tới.
“Vị tiên sinh này, Hướng tiểu thư, thật ngại quấy rầy hứng thú của các vị, là như vậy, trường đua xe của chúng tôi lại có thêm vài vị khách mới, bộn họ bảo tôi hỏi các vị một chút, có thể dùng chung đường đua với các vị hay không, đương nhiên chi phí có thể chia đều.”
Nam nhân trung niên tuy rằng ngữ khí lễ phép, nhưng biểu tình vẫn thoáng có chút chột dạ…
Sau khi tất cả, những người có thể chi tiêu 5 vạn ndt để thuê một đường đua để chơi xe, những người này sẽ thiếu tiền? Mình tùy tiện hỏi thăm, quấy rầy hứng thú của người khác, đã phi thường bất lịch sự, gặp phải người tính tình nóng nảy, trực tiếp khiếu nại cũng rất bình thường.
Không đợi Cố Thành và Hướng Tịnh nói chuyện, đã thấy mấy nam nữ trẻ tuổi từ cổng nói chuyện cười cười đi tới.
“Chị Tịnh, tôi nghe nhân viên công tác nói khách thuê trường đua xe là một người nữ, còn họ Hướng, liền đoán được là chị.”
Chờ bọn họ đi tới trước người hai người, người trẻ tuổi đứng ở trung tâm cười hướng Hướng Tịnh chào hỏi.
Nam nhân trẻ tuổi khoảng hơn 20 tuổi, bộ dáng cũng không tệ lắm, mùa hè còn mặc một chiếc áo sơ mi Versace, áo sơ mi trắng hơi ướt đẫm mồ hôi đem đường nét cơ bắp của anh bày ra, có lẽ anh cảm thấy mình rất đẹp trai, nhưng Cố Thành ngoại trừ tao nhã, không nhìn thấy bất cứ thứ gì khác…
“Lư Sinh?”
Hướng Tịnh thấy rõ mặt người tới, trực tiếp nhíu mày.
Cố Thành nhìn biểu tình của Hướng Tịnh, trong nháy mắt liền hiểu được giữa hai người có chuyện xưa.
Dáng vẻ của Hướng Tịnh khống chế tâm trạng buổi trưa nay hắn mới được chứng kiến qua, có thể nói hoàn mỹ, có thể làm cho nàng trực tiếp nhíu mày không thích trước mặt mọi người, vậy phải có bao nhiêu sự không thích trong lòng?
“Cố Thành?”
Ngay khi Cố Thành chuẩn bị quay đi, một thanh âm quen thuộc khiến hắn nhịn không được quay đầu nhìn lại.
Đứng ở bên cạnh mấy người, một nam sinh thân hơi thấp hơn độ cao trung bình đang dùng ngữ khí không xác định hỏi Cố Thành.
Nhìn khuôn mặt xấu xí đó….
Cố Thành cũng choáng.
Chủ nhân của khuân mặt xấu xí này thật đúng là quen biết, chính là trưởng ban của mình ở hội sinh viên Viên Chấn…
“Là ngươi, thật sự là ngươi sao? Ta đã theo dõi ngươi nữa ngày, ngay từ đầu cũng không dám hỏi, càng nhìn càng giống lúc này mới nhịn không được chào hỏi người!”
Nói xong, Viên Chấn vẻ mặt nhiệt tình đi tới bên cạnh hắn.
Giá trị nhan sắc ngày hôm qua của mình tăng lên, hiện tại đã đẹp trai hơn vài cấp bậc, Viên Chấn trước tiên không biết mình cũng bình thường, lại nhìn hắn đối với mình thay đổi như vậy nhưng không có một tia ngoài ý muốn, chứng tổ hệ thống quả thật đã thay đổi ấn tường của người khác đối với mình.