“Tôi xin lỗi…”
Đi ra khỏi sân thi đấu, Hướng Tịnh trực tiếp dừng ở một góc không người, kéo Cố Thành lại, con ngươi hiện lên một tầng sương nước mỏng manh, dưới ánh mặt trời chiếu rọi trong suốt lấp lánh, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tràn đầy áy náy.
Cố Thành nghe vậy cũng dừng bước, xoay người lẳng lặng nhìn cô, thần sắc bình thản.
Mẹ Trương Vô Kỵ từng nói, phụ nữ càng đẹp càng biết gẹt người khác, đặc biệt là loại tinh anh nơi công sở như Hướng Tịnh, nếu thật sự muốn diễn xuất, không thua gì diễn viên chuyên nghiệp…
Cho nên Cố Thành hoàn toàn vô cảm với bộ dáng đáng thương này của cô.
Nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của Cố Thành, Hướng Tịnh cũng biết diễn tiếp cũng không có ý nghĩa, chỉ dùng một giây đồng hồ đã từ ủy khuất biến thành khuôn mặt cợt nhả: “Tôi cũng biết lợi dụng anh là không đúng, nhưng tôi cũng xin lỗi anh!”
“Và sau đó?” Lời xin lỗi của cô có đáng giá không?”
“Được rồi, được rồi, tôi cũng biết tôi hơi quá đáng, nhưng anh cũng chế giễu tôi là một chiếc xe đã qua sử dụng! Hai chúng ta không phải là hòa sao!”
Hướng Tịnh vừa nói chuyện, vừa bắt lấy tay Cố Thành lắc lắc, cứ như vậy ngẩng đầu gắt gao nhìn chằm chằm mặt hắn, đuôi ngựa tạm thời buộc lên lay đông theo thân thể, cực kỳ giống tiểu hài tử khi còn bé phạm sai lầm thỉnh cầu tha thứ.
Thực tế lần này bị đẩy ra làm bia đỡ, Cố Thành cũng không tổn thất cái gì.
Đơn giản là bởi vì vậy mà đắc tội Lư Sinh này.
Nhưng….
Đắc tội liền đắc tội! Cho dù không đắc tội, mình phỏng chừng cũng không chơi được với hắn.
Về phần sợ trả thù thì càng là không.
Đây là năm 2016, lấy đâu ra nhiều tình tiết cẩu huyết như thế? Cái gì không hợp liền phát động thế lực đằng sau đem đối phương chỉnh đến nhà tan cửa nát, chỉ có xuất hiện trong tiểu thuyết mạng.
Chân chính làm cho Cố Thành tức giận, đơn giản là bởi vì bị lợi dụng.
Một người bình thường, ai muốn bị lợi dụng?
Cũng chỉ có kẻ khờ mới có thể cảm thấy bởi vì mình trước mặt nữ thần có giá trị lợi dụng mà cao hứng. Hướng Tịnh có thể là nữ thần, nhưng Cố Thành cũng không phải là kẻ khờ, đương nhiên sẽ không vì vậy mà cao hứng.
“Được rồi, đã 26 tuổi rồi, học tiểu cô nương nhà người ta diễn cái gì?”
Cố Thành trực tiếp kéo tay về.
Hướng Tịnh: “???”
“Làm sao anh biết tôi 26 tuổi?”
Cố Thành đương nhiên không có khả năng nói cho cô biết cố sẽ trở thành phó giám đốc trẻ nhất của Ngân hàng xây dựng sau 6 năm, 6 năm sau Hướng Tịnh 32, tính một chút, hiện tại đương nhiên chỉ có thể là 26.
“Nhìn ra được”
Cố Thành tựa hồ không rõ tầm quan trọng tuổi tác đối với phụ nữ, một câu nói trực tiếp kích nổ thần kinh Hướng Tịnh.
“Nói nhảm! Mọi người đều nói rằng tôi chỉ mới 18 tuổi! Ngay cả khi mặc đồng phục trưởng thành hơn một chút như hôm nay, nhưng nhiều nhất là 20 tuổi!”
-Có phải anh đang điều tra tôi không?
“Thật là Cố Thành, mặt ngoài lông mày rậm mắt to chính nhân quân tử! Sau lưng laik dò xét sự riêng tư của tiểu cô nương nhà người ta!”
Cố Thành: “…”
Hắn cũng không nghĩ tới câu nói này của mình lại có thể làm cho Hướng Tịnh phản ứng lớn như vậy, đành phải bất đắc dĩ lắc đầu: “Được rồi, ta nhận sai, kỳ thật người nhìn chỉ có 18 tuổi, 26 tuổi chỉ là ta tùy tiện đoán ra.”
“Hừ! Nó không khác gì cả.”
Theo một tiếng hừ lạnh kiêu ngạo, đuôi ngựa rung động, Hướng Tịnh vừa rồi còn hung hổ vức người như vậy mới bỏ qua.
Kỳ thật Cố Thành rõ ràng, tư thái quấy rồi này của Hướng Tịnh chính là vì hòa hoãn khúc mắc xuất hiện giữa hai người, nhưng không thể không thừa nhận…
Cô ấy đã thành công.
Sau một phen quấy rối qua đi, hảo cảm vốn tiêu tán của Cố Thành đối với nàng lại một lần nữa trở về, thậm chí tăng thêm một ít.
“Hiện tại cô nên giải thích cho ta một chút vì sao phải lấy ta làm lá chắn chứ? Ta thấy Lư Sinh kia cũng không tệ lắm, tuy rằng có chút ra vẻ, rắm thối, nhưng ít nhất diện mạo cũng coi như không tệ, đặc biệt là đôi mắt kia, một bên một cái, không nhiều không ít.
Ngay cả khi cô không thích anh ta, cô không cần phải đi một vòng quanh lớn như vậy? Nó làm cho anh ta khó chịu với tôi.”
Vốn nghe Cố Thành đánh giá nửa đầu đồi với Lư SInh, Hướng Tịnh còn cười rất vui vẻ, nhưng nghe được nửa sau, nụ cười vui vẻ nháy mắt chuyển thành cười lạnh.
“Không tệ sao? Đó là ngươi không biết hắn, tên này chính là một tên cặn bã! Kỳ thật nam nhân cặn bã cũng là thường, dù sao người nếu có tiền, sẽ luôn làm chút chuyện thiếu đạo đức, cho nên trong giới phú nhị đại tôi tiếp xúc bất luận với nam hay nữ đều không có gì khác nhau.
Ngay từ đầu hắn nói theo đuổi tôi, tôi cũng không để ý, dù sao hắn cũng không phải loại tôi thích.
Nhưng! Hắn ngoài mặt khắp nơi nói muốn theo đuổi ta, sau lưng chơi gái so với ai cũng hơn, lần trước đi Tôn Hoàng Thiên Địa còn bị cảnh sát mang đi, chuyện này trong giới đều biết.
Sau đó hắn cứ như vậy kéo dài hơn một năm, hơn một năm nay cô nương cùng hắn vào khách sạn dùng hết ngón tay thêm ngón chân cũng không đếm đủ, hắn còn hết lần này tới lần khác đối với bên ngoài là biểu hiện kẻ si tình chính hiệu, cuối cùng làm cho ta trong ngoài không phải là người tốt, một tiểu cô nương vô tội như ta biến thành thiếu nữ cặn bã dụ dỗ trêu chọc con trai si tình, việc này đều truyền đến tai trưởng bối, ngay cả Cậu ta cũng một mình hỏi ta chuyện gì xảy ra.
Anh nói loại người này ghê tởm hay không? Anh để tôi đi đâu vậy?”
Nghe Hướng Tịnh giải thích xong, Cố Thành cũng đại khái hiểu rõ nguyên nhân sự tình.
Kỳ thật hắn đối với cách làm của Lư Sinh cũng không có gì phản cảm, thậm chí còn có chút thưởng thức…
Nó chỉ đơn giản là phát triển tinh thần “không treo cổ trên một cái cây” của thế hệ trẻ.
Có vài thứ trong lòng mình rõ là được, không cần phải nói ra, Cố Thành cũng phụ họa gật gật đầu: “Ghê tởm, quả thật ghê tởm.”
-Ghê tởm đi!
“Bất quá tôi có một vấn đề muốn thay bằng hữu tôi hỏi một chút.”
“Vấn đề gì?”
“Tôn Hoàng thiên địa kia là địa phương nào? Tôi hỏi cho bạn tôi.”
Vốn đến xem Cố Thành nghiêm trang, cô còn tưởng rằng Cố Thành thật sự có vấn đề gì muốn hỏi, nhưng sau khi vấn đề được nói ra, Hướng Tịnh cả người trực tiếp im lặng, liếc mắt một cái đáng yêu:
-Tôi cứ như vậy giải thích với anh đi, Tôn Hoàng Thiên Địa vốn là bán vàng bạc, về sau bán vàng đi. Nói với bạn bè của anh không phải hỏi nữa!”
“Bằng hữu của ta nói hiểu rõ.”
Hai người chấm dứt tin đồn, quan hệ theo đó cũng thân mật không ít…
Do dự thật lâu, Hướng Tịnh mới mở miệng lần nữa: “Cố Thành, anh giúp tôi một việc được không?”
Cố Thành không chút suy nghĩ, trực tiếp trả lời: “Không giúp”
Đối mặt với sự cự tuyệt thẳng thắn của Cố Thành, Hướng Tịnh không thỏa hiệp, trực tiếp phát động kỹ năng bản mạng của nữ sinh [đùa giỡn vô lại].
“Chính là giả vờ làm bạn trai của tôi! Dù sao vừa rồi bọn họ cũng đã hiểu làm, dứt khoát đem sai liền sai, để bọn họ hiểu lầm đến cùng!”
“Đừng nói nữa, không giúp.”
“Cậu giúp tối ddi~ dù sao cậu cũng không biết bon họ, cũng không tổn thất cái gì.”
“Không phải, tôi rất buồn bực, nếu cô biết anh ta là cặn bã, trực tiếp lấy đế giày 42 yards của cô quạt cho anh ta một cái không phải là được sao? Cần gì phiền phức như vậy?”
“Công ty nhà bọn họ là người nắm giữ tài sản lớn của Ngân hàng Xây dựng chúng tôi, một thư ký giám đốc như tôi phải bảo vệ mức độ hảo cảm của khách hàng là trách nhiệm cơ bản, tuy rằng một thế hệ phú nhị đại có thể không ảnh hưởng gì, nhưng vẫn phải chú ý a, dù sao người ở nơi làm việc, thân bất do kỷ.
Và! Giày của tôi là 35 Yards!”
“Giả bộ một chút cũng không phải không được, nhưng một đại nam nhân độc thân như ta cứ như vậy bị cô làm hỏng thanh danh, cô dù sao cũng phải bồi thường cho ta một chút chứ?”
Nói xong, liền đánh giá Hướng Tịnh từ trên xuống dưới.
Cảm thị được ánh mắt tràn ngập tính xâm lượt của Cố Thành, Hướng Tịnh hai tay ôm ngực, vẻ mặt cần thận nói: “Anh muốn làm gì?”
“Trước mắt còn không muốn.”
Hướng Tịnh: “???”
-Cô liền nói cô có đồng ý hay không?
-Anh trước tiên nói bồi thường như thế nào!
-Hôn một cái được chứ?
Không có khả năng!
Nghe vậy, Cố Thành nhún nhún vai, trực tiếp đi vào trường đua, chỉ còn lại bóng lưng và một tiếng: “Không được thì thôi.”
Nhìn Cố Thành càng đi càng xa, Hướng Tịnh khẽ cắn răng.
-Cố Thành, người quay lại!
Cố Thành đã đi hơn mười bước mới nghe vậy dừng thân hình lại, khóe miệng hơi nhếch lên.