Sau 20 phút.
Cố Thành lái xe một vòng lớn, đi tới quảng trường gần Kim Đại.
Trung tâm Peak Hui.
Khi McLaren P1 đi vào bãi đậu xe, nhân viên bảo vệ vội vàng giúp Cố Thành tìm chỗ đậu xe.
Bảo an tuy rằng không biết Cố Thành lái xe gì, nhưng hắn lại có thể biết rõ, loại xe này chỉ có người có tiền mới có thể lái được.
Anh luôn nhớ những gì đội trưởng đã nói vào ngày anh nhận việc.
“Kim Lăng rất lớn, cậu làm bảo vệ ở quảng trường này, nhất định phải có nhãn lực, nếu như nhìn thấy một khách hàng nào đó lái xe sang tới, nhất định phải dụng tâm phục vụ! Cố lẽ dịch vụ của bạn không nhận được phần thưởng và sẽ bị thờ ơ.
Nhưng nếu bạn làm cho họ thấy không thoải mái, có lẽ họ dễ dàng khiếu nại, bát cơm của bạn sẽ bị mất…”
Cố Thành cũng không biết suy nghĩ của bảo vệ, nhưng người ta tận tâm tận lực giúp mình tìm chỗ đậu xe như vậy, hắn cũng đem một điều thuốc lá Kim Lăng Cửu Ngũ Chí Tôn chuẩn bị trong xe ra đưa cho hắn.
Tuy rằng kiếp này thành phú nhị đại, nhưng hắn vẫn tôn trọng một câu nói.
Cho dù có tiền hay không.
Tôn trọng lẫn nhau.
Trong tiếng cảm tạ của bảo vệ, Cố Thành mang theo Tô tử Nhiên đi vào bên trong quảng trường.
Tái sinh hơn mười ngày, anh thật sự chưa từng mua bất cứ thứ gì, ngoại trừ hai chiếc đồng hồ trị giá 3 triệu và McLaren P1…
Thế cho nên hiện tại trên người hắn vẫn là hàng taobao.
Tuy rằng Cố Thành cảm thấy nếu người ta có tiền, mặc gì cũng không khác nhau, nhưng nếu trong túi có tiền, cũng không cần phải giả bộ kiêm tốn.
Phú nhị đại mà…
Sẽ có bộ dáng của phú nhị đại!
Mình coi như là nhân cơ hội này mua cho mình một ít trang phục, thuận tiện để Tô tử Nhiên trải nghiệm cuộc sống sang trọng trong một ngày.
“Em thiếu cái gì?”
Sauk hi đi vào trung tâm thương mại, Cố Thành quay đầu hỏi Tô tử Nhiên.
“A?”
Tô Tử Nhiên có chút không hiểu ý của Cố Thành.
“Anh hỏi em thiếu gì, ví dụ như quần áo, túi xách, mỹ phẩm…”
Thẳng đến khi Cố Thành giải thích lần nữa, Tô Tử Nhiên mới hiểu được lời Cố Thành nói, do dự nửa ngày cũng không biết mở miệng thế nào.
Cố Thành nhìn thương hiệu đồ trên người cô, lại nhìn túi xách của thương hiêu không tên tuổi, phỏng chừng nhiều nhất cũng không quá 500 tệ, cũng không tiếp tục hỏi tiếp.
Xem ra, nàng hẳn là cái gì cũng thiếu.
Trong lúc nói chuyên, Cố Thành dẫn cô đi vào cửa hàng Dior gần nhất với hai người.
Những thương hiệu xa xỉ này tuy rằng giá cả đắt đỏ, nhưng đối với Cố Thành mà nói, vẫn có lợi, bọn họ vì kiếm tiền của nữ nhân, cơ hồ chỉ cần là thứ phụ nữ cần, bọn họ đều bán.
Một cửa hàng Dior nhỏ, mỹ phẩm, túi xách, quần áo, giày dép, đồ trang sức, tất cả mọi thứ….
Tô Tử Nhiên tuy rằng không phải là lần đầu tiên vào cửa hàng cao cấp, nhưng từ sau khi vào cửa, hô hấp vẫn không tự chủ được dồn dập, thương hiệu Dior cô cũng từng dùng qua, nhưng chỉ giới hạn ở son môi.
Bời vì nó rẻ….
Hai ba trăm nhân dân tệ một cái, đủ cho cô ấy sử dụng trong một thời gian dài.
Về phần những thứ khác, căn bản là nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
“Hoan nghênh hai vị đến của hàng Dior.”
Nhân viên hướng dẫn mua hàng cũng là người đầu tiên nghênh đón.
Bất quá Cố Thành lại không để ý tới người hướng dẫn mua hàng, mỉm cười nhìn về phía Tô Tử Nhiên, nhẹ giọng mở miệng nói: “Chọn đi, muốn cái gì thì mua cái đó.”
Vừa dứt lời, trái tim Tô tử Nhiên và nhân viên hướng dẫn đồng thời dừng lại một giây.
Suy nghĩ của Tô tử Nhiên rất đơn giản, học trưởng lái xe ngàn vạn để cho mình tùy tiện chọn, có phải trước kia mình chỉ có thể có ở trong mộng, hôm nay rốt cục có thể có được?
Và ý tưởng của người hướng dẫn mua hàng là….
Một khách hàng lớn!
Nhiều năm kinh nghiệm hướng dẫn mua hàng làm cho cô rõ ràng, tình nhân bình thường vào cửa hàng, nữ nhân càng xinh đẹp, tài lực của nam nhân cũng càng hung hậu, tuy rằng cũng không phải tuyệt đối, nhưng cũng tám chín phần mười.
Mà giá trị nhan sắc của Tô Tử Nhiên cũng thuộc về thượng hạng, hơn nữa câu nói vừa rồi của Cố Thành: “Muốn mua cái gì thì mua cái đó” khiến nhân viên hướng dẫn chắc chắn, Cố Thành tuyệt đối là một khách hàng lớn!
Nghĩ đến đây, nhiệt tình trên mặt càng thêm nồng đậm.
Và sự thật cũng giống như người hướng dẫn nghĩ, 20 phút tiếp theo, nụ cười trên khuôn mặt cảu cô ấy không hề ngừng lại.
Hộp son trị giá 25.800, không nói gì, mua.
30.000 nhân dân tệ một bộ chăm sóc da mùa hè, bộ kết hợp mỹ phẩm đã được mua.
68.000 bông tai kim cương.
Lại tính thêm chút trang sức và quần áo, Cố Thành ở trên người Tô tử Nhiên tiêu gần 15 vạn…
Thẳng đến lúc tính tiền, Tô tử Nhiên còn phảng phất như trong mộng.
Đây mới là cuộc sống cô khát vọng, tâm tình vốn có chút phiền não bởi vì Chu Mặc trong nháy mắt biến mất, Chu Mặc cho dù đối với mình có tốt đến đâu, mấy thứ này hắn cũng không cho mình được.
Giờ khắc này, nàng mới biết lựa chọn của mình không sai.
“Tô tiểu thư, bạn trai cô đối với cô tốt quá, ngay cả tôi cũng có chút hâm mộ.”
Nghe tiếng nịnh hót, Tô tử Nhiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cố Thành đang ký tên, nhìn anh dường như không có ý phản bác, khóe miệng nhếch lên nụ cười ngọt ngào.
Lý do Cố Thành không phản bác cũng rất đơn giản.
Bạn trai là bạn trai, chồng là chồng cũng chỉ là một danh tính.
Không quan trọng, không cần phải phủ nhận.
Theo yêu cầu của Cố Thành, Tô tử Nhiên đem địa chỉ phòng ngủ báo cho nhân viên, tính toán để bọn họ trực tiếp đưa đồ về phòng.
Mua một chút nhiều thứ, cốp xe không thể bỏ.
Mà hướng dẫn mua hàng cũng là vẻ mặt tươi cười đáp ứng.
Tiêu 15 vạn, đừng nói giao hàng tận nhà, nếu như không có Tô Tư Nhiên, cho dù để cô tự mình đem đồ đến nhà Cố Thành cũng được…
Trong tiếng cảm ơn của mấy người bán hàng, hai người đi ra khỏi cừa hàng Dior.
“Học trưởng, chúng ta bây giờ đi đâu?”
Cố Thành nhìn đồng hồ, thời gian vừa đến tám giờ, lập tức đáp lại: “Mua xong cho em, bây giờ phải tự mua cho tôi.”
Lại nửa giờ, Tô tử Nhiên chân chính kiến thức được cái gì gọi là xa xỉ.
Mùa hè đã trôi qua phân nửa, nhưng Cố Thành lại bỏ ra gần 200.000 mua sáu bảy bộ trang phục mua hè, Versace, LV, Bobberley, các thương hiệu lớn đều có.
Khi còn ở LV, cũng mua cho cô một cái túi 20.000 đồng.
Nói cách khác, hai người ở trung tâm thương mại một giờ, Cố Thành đã tiêu tốn gần 400.000…
40 vạn, ở tiểu huyện thành đều có thể mua một căn nhà, đủ để một gia đình bình thường che năng mưa cả đời, cứ như vậy bị Cố Thành tùy tiện tiêu….
Tô tử Nhiên càng cảm thấy may mắn vì mình đã lựa chọn đúng nhất trong cuộc đời.
“Học trưởng, còn có cái gì muốn mua không?”
Tô Tử Nhiên tay trái đeo túi xách LV, tay phải kéo Cố Thành, ngẩng đầu nhu thuận hướng Cố Thành hỏi.
“Hình như không có, bất qua ta luôn cảm thấy thiếu cái gì đó.”
“Thiếu cái gì?”
Cố Thành nhất thời không nhớ ra là cái gì, thẳng đến khi một tiểu tỷ tỷ mặc tơ đen đi qua trước mặt, hắn mới biết được thiếu cái gì.
“Thiếu bộ đồ dùng 1 lần.”
Nghe Cố Thành nói, khuôn mặt xinh đẹp của Tô tử Nhiên hơi đỏ lên, cúi đầu nhỏ nói: “Cái kia có thể gọi họ mang tới… trực tiếp đi mua thì ngại quá…”
Cố Thành “Em đang nói về cái gì vậy”
Tô Tử Nhiên: “Anh nói không phải là mấy thứ linh tinh kia sao?”
Hơi trợn mắt, Cố Thành đưa tay hướng đầu nhỏ của cô về phía 2 cửa hàng cao cấp khác.
Valentino.
Balenciaga
Cố Thành nói đồ dùng một lần là cái này.
Kiếp trước Cố thành vẫn có một giấc mộng, đó chính là tay xịt Valentino chân mang Balenciaga.
Bây giờ nếu có cơ hội, tất nhiên sẽ thử nó.