• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Học trưởng ~ giúp ta nhé!

Thanh âm ôn nhu ngọt ngào của Tô Tử Nhiên lại xuất hiện.

Cái miệng nhỏ nhắn với son môi màu sáng hơi bĩu lên, bộ dáng ngây thơ đáng thương làm cho Chu Mặc ở một bên muôn tan nát.

Trong thế giới của hắn, hắn vĩnh viễn sẽ không hiểu được vì sao còn có người có thể cự tuyệt nữ sinh như Tô Tử Nhiên? Nếu Tô Tử Nhiên thể hiện thái độ này với hắn, cho dù Tô Tử Nhiên bảo hắn đi gặm đất, hắn cũng không chút do dự.

Cố Thành nhìn Tô Tử Nhiên đang diễn xuất một cách tuyệt vời, đã dần mất đi tính nhẫn nại…

Hắn thật sự không có chút hứng thú cùng em gái này diễn tiếp.

“Thời gian trôi qua….

Có phải đã trôi qua rất lâu hay không…”

Đúng lúc này, điện thoại trong túi vang lên tiếng nhạc chuông Cố Thành thích nhất.

“Xin chào, xin hỏi là Cố tiên sinh sao?”

“Là tôi.”

“Xin chào Cố tiên sinh, tôi là nhân viên của cửa hàng Jiang Thi Denton Geneva Kim Lăng, chúng tôi nhận được tin nhắn hẹn trước của tổng công ty, bên này gọi điện để xác nhận với ngài một chút.”

“Đúng vây.”

Nghe thanh âm cung kính trong điện thoại, hảo cảm của Cố Thành đối với sự phục vụ của Jiang Thi Denton Geneva tăng lên.

Mình chỉ là mới hẹn trước trên trang web chính thức, điện thoại phản hồi của cửa hàng ở Kim Lăng nhanh đến như vậy, phải biết rằng ngoại trừ biết hắn họ Cố ra, mình cũng không tiết lộ một chút thông tin nào khác, nên mình có khả năng mua được hay không là một ẩn số.

Cái khác không nói, chỉ là sự coi trọng khách hàng, Jiang Thi Denton Geneva quả thật làm rất tốt!

“Vậy xin hỏi Cố tiên sinh khoảng mấy giờ có thể đến cửa hàng của chúng tôi? Để chúng tôi có thể sắp xếp phục vụ bạn nhanh hơn, tốt hơn, thoải mái hơn ạ!”

Ba “hơn” của dịch vụ khách hàng, ngay lập tức ấn định hoàn toàn tiêu chuẩn cũng như sự chuyên nghiệp. Dù qua chỉ là qua điện thoại nhưng Cố Thành đã được trải nghiệm ý nghĩa thực sự của câu “Khách hàng là Thượng Đế”

Nhìn đồng hồ, bởi vì tiếp đã hai tân sinh Tô Tử Nhiên và Chu Mặc mất một khoảng thời gian, nên giờ đã là 2 giờ chiều.

Từ trường đến Đầu Phố Mới có tàu điện ngầm, cho dù bắt taxi cũng không mất bao lâu, nhiều nhất cũng chỉ mất có 30 phút, Cố Thành thoáng trầm ngâm một hồi: “Khoảng 3 giờ.”

Nhận được câu trả lời, nhân viên dịch vụ khách vẫn dùng lời nói một cách chuyên nghiệp: “Vậy toàn bộ nhân viên cửa hàng Jiang Thi Denton Geneva Kim Lăng chúng tôi sẽ chờ Cố tiên sinh đến tham quan ạ!”

Cô Thành vốn cho rằng dịch vụ như vậy chỉ có người giàu mới có thể trải nghiệm, không nghĩ tới người bình thường cũng có thể.

Chính xác, đây thực sự là một dịch vụ mà nhà giàu mới có thể trải nghiệm… Bởi vì người bình thường sẽ không có thời gian mà chạy tới Jiang Thi Denton Geneva để đặt lịch hẹn…

Lùi một bước mà nói, cho dù thật sự có người ăn no rãnh rỗi hẹn trước, thì bản chất cũng chỉ là một loại hổ giấy….

Bời vì dịch vụ của họ ngay từ đầu là dành cho người giàu.

Cúp điện thoại, Cố Thành trực tiếp chuẩn bị rời đi.

“Học trưởng, anh muốn đi tới Đầu Phố Mới sao?”

Tô Tử Nhiên hỏi thăm.

Cố Thành quay đầu nhìn cô một cái rồi khẽ gật đầu.

Trong phòng rất yên tĩnh, cuộc gọi của mình bị cô nghe thấy cũng không quá bất ngờ.

Nghe vậy, Tô Tử Nhiên kéo túi xách màu hồng nhạt trong tay Chu Mặc, lấy ra một quyển sổ ghi chép, chỉ vào ghi chú viết ba chữ “Đầu Phố Mới”, sau đó cười nhìn Cố Thành. “Trước khi đến Kim Lăng, tôi đã xem rất nhiều hướng dẫn du lịch của Kim Lăng trên mạng, Đầu Phố Mới là một trong những nơi nhất định phải đến! Học trưởng có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho tôi không?”

Sau khi nói xong câu đó, cô tựa hồ nhớ tới mình vừa mới bị Cố Thành cự tuyệt 1 cách vô tình khi nãy.

“Người ta lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên đến Kim Lăng đó… Học trưởng dẫn ta đi xem một chút đi ~”

Cố Thành nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, nhịn không được khẽ nhíu mày.

Anh hoài nghi Tô Tử Nhiên không chỉ nghe được ba chữ “Đầu phố mới”, cuộc điện thoại của mình với nhân viên cửa hàng Jiang Thi Denton Geneva cũng bị cô nghe được.

Bằng không hắn thật sự nghĩ không ra nữ sinh như Tô Tử Nhiên vì sao phải quấn lấy mình?

Lúc này đây Cố Thành không cự tuyệt.

Cổ ngữ có câu, Khương thái công câu cá, nguyện người mắc câu.

Lúc này Có Thành cũng không có ý định câu nàng tiên cá Tô Tử Nhiên này, mà là chính nàng chui vào lưới đánh cá của mình.

Đối với ý tưởng theo đuổi Tô Tử Nhiên của Chu Mặc…

Cố Thành chỉ có thể yên lặng thay hắn tiếc hận một chút, cho dù không có mình, con cá Tô Tử Nhiên này cũng không phải hắn có thể ăn được, so với tiện nghi cho người khác, còn không bằng để mình hưởng.

Cùng lắm thì sau này bảo Chu Mặc tặng một thỏi son cho Tô Tử Nhiên, cho anh một chút cảm giác làm người theo đuổi…

……..

……..

“Vậy đi thôi, bạn học Chu Mặc có đi không?”

Kỳ thật Chu Mặc có đi hay không Cố Thành cũng không quan tâm, những lời này là hắn đang thăm dò Tô Tử Nhiên một chút, nếu lúc này Tô Tử Nhiên không cho Chu Mặc theo, vậy Cố Thành có thể xác định mục đích của Tô Tử Nhiên khi muốn đi theo mình…

“Tôi không đi thì ai giúp cô ấy xách túi?” Chu Mặc đáp.

“Chu Mặc có phải anh bị bệnh không? Tay tôi không có gãy, không thể tự mình xách túi?”

“Nhưng….”

-Được rồi, đừng như thế, ngươi nguyện ý giúp thu dọn liền thu dọn, không muốn thu dọn thì đi về đi, dù sao cũng đừng đi theo ta là được!

Ngữ khí Tô Tử Nhiên càng lúc càng mất kiên nhẫn, cô cũng biết chỉ cần thái độ cứng rắn, khẳng định Chu mặc sẽ không cự tuyệt.

Tô Tử Nhiên đối với nội tâm của Chu Mặc vẫn nắm rất chuẩn, Chu Mặc lập tức xìu xuống vì sợ.

-Được, được.. ta không đi, người đừng tức giận, ngươi đi chơi đi, chờ ngươi trở về cam đoan phòng ngủ sẽ rất sạch sẽ!

Cố Thành ở một bên nghẹn cười khi nghe được những lời này hoàn toàn không nhịn được cười.

Hắn thậm chí còn hoài nghi Tô Tử Nhiên có phải đã hạ mê dược gì cho Chu Mặc hay không, bằng không làm sao có thể để Chu Mặc phục tùng như người hầu vậy?

Mặc kệ nói thế nào, có thể thi vào đại học trọng điểm Kim Đại này, hẳn là sẽ không tồn tại kẻ bị khiếm khuyết trí tuệ chứ?

Lúc này, Cố Thành nhớ tới một câu nói của đại sư tình cảm nổi tiếng.

“Nếu như không thật sự thích, ai nguyện ý làm kẻ ngu ngốc?”

Hắn vẫn cho rằng kẻ ngốc này sẽ không xuất hiện ở hiện thực.

Nhưng bây giờ…..

Cố Thành có chút hoài nghi, sau này thật sự để Chu mặc đến thay mình đổ vỏ, có phải hắn còn rất cao hứng hay không?

“Nếu hắn không đi thì đi thôi.”

Nói xong, Cố Thành trực tiếp đi ra khỏi phòng 316.

-Học trưởng chờ ta!

Tô Tử Nhiên dùng âm thanh ngọt ngào gọi một tiếng, sau đó nhanh chóng đem sổ ghi chép một lần nữa cất vào túi, cầm túi xách màu hồng nhạt của mình theo sát bóng lưng Cố Thành.

Nhìn bộ dáng vui vẻ của Tô Tử Nhiên, Chu Mặc cảm giác trái tim co giật mạnh mẽ….

Anh đuổi theo Tô Tử Nhiên ba năm, từ năm lớp 11 đến lớp 12, vốn tưởng rằng lần này cùng Tô tử Nhiên thi đậu cùng một trường Đại học, thời gian hai người ở chung nhiều hơn, mình nhất định có thể dùng tấm tòng đả động cô, kết quả vừa đến ngày đầu tiên của Kim Đại, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ thần của mình cùng nam nhân khác đi dạo phố…

Loại chưa xót này, giống Dị An vào ngày tuyết rơi dày, lại phối hợp với bài “Nhất Tiễn Mai” mới có thể cảm nhận được….

Anh thậm chí còn cảm thấy mình chính là Dị An phiên bản thực tế…..

(*) Dị An: Nhân vật được nhắc đến trong Nhất Tiễn Mai, thiếu phụ chờ chồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK