• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi Cố Thành chuẩn bị trải nghiệm tốc độ cao của McLaren P1, Chung Mi ngồi ở ghế lái Gallardo màu hổng hét lên với hắn: “Cố Thành, có muốn so sánh một chút hay không?”

Nghe vậy, Cố Thành cũng trả lời thiện ý cười: “Ta sẽ không so sánh với cô, đợi lát nữa vẫn là để Tịnh Tịnh cùng người đua đi.”

“Đừng! Ta không có kỹ thuật như chị Tịnh, chỉ muốn chọn quả hồng mềm như anh nắn một chút.”

Cố Thành nghe xong, lông mày nhướng lên: “Cô cứ như vậy xác định tôi là quả hồng mềm?”

“Viên Chấn tên kia năm nay cũng mới 22 tuổi, ngươi là học đệ của hắn, tuổi so với hắn nhỏ hơn phải không? Lấy bằng lái xe phỏng chùng khoảng hai năm, ngươi không phải hổng mềm thì là ai?”

Mọi người nghe Chung Mi khiêu khích, cũng nhao nhao nở nụ cười.

Dựa theo logic bình thường quả thật là như thế, kỹ thuật xe tốt hay xấu, kinh nghiệm tuyệt đối ở trình độ bắt đầu, một tay đua xe tài năng mới lái xe một năm, khẳng định chạy không lại người đã có 10 năm kinh nghiệm thi đấu. Ngoại trừ loại bật hack như Cố Thành.

“Được, vậy nói đua như thế nào đi?”

Nói đến phần này, Cố Thành thế nào cũng nên chứng minh mình một chút.

“Ta cũng không khi dễ ngươi, liền giới hạn tốc độ 260, ba vòng, thế nào?”

Hướng Tịnh đã ngồi vào ghế phụ cũng giải thích với Cố Thành: “Mấy người bọn họ đều là thành viên câu lạc bộ JSCC, coi như là người chơi xe lâu năm, giới hạn tốc độ 260 là một trong những quy tắc chúng ta cùng nhau chơi xe định ra, ngoài ra còn có một giới hạn tốc độ 300 và không giới hạn, giới hạn tốc độ 260 cũng là chơi nhiều nhất.”

Nghe vậy Cố Thành cũng khẽ gật đầu.

Tốc độ xe đạt tới hơn 200 cũng đã rất khủng bô rồi, mỗi lần tăng lên một chút, hệ số nguy hiểm lại càng cao, đám phú nhị đại bọn họ chỉ là tới tìm kiếm kích thích, cũng không phải đến liều mạng, cho nên quy tắc giới hạn tốc độ 260 này cũng rất thích hợp.

“Ok, cứ theo lời ngươi nói.”

Cố Thành vốn là chuẩn bị buông ra chơi, nhưng nếu đã có quy tắc liền dựa theo quy tắc, nghĩ thoải mái mà nói, đợi lát nữa mình lại chạy thêm mấy vòng là được.

Đúng lúc này, Lư Sinh vẫn không nói gì mở miệng nói: “Đua xe? Đua với tôi đi? Bất quá giới hạn tốc độ 260 chơi không có ý nghĩa, gần đây trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều bận rộn, phỏng chừng đã lâu cung không đụng vào xe, trực tiếp không hạn chế thì sao?”

Chung Mi đã điều chỉnh vô lăng, nghe thấy Lư Sinh nói, trực tiếp mắng: “Mẹ nó cậu có tật xấu à? Muốn liều mạng tự mình đi, lão nương không có thời gian bồi ngươi!”

Tựa hồ đã quen cách nói chuyện của Chung Mi, không thèm để ý cười cười, quay đầu nhìn về phía Cố Thành: “Chung Mi không chơi, Cố thiếu cậu có chơi hay không?”

“Đừng để ý tới hắn, hắn đua xe nổi danh không muốn sống, bất quá kỹ thuật lái quả quả thật rất tốt, chưa từng xảy ra chuyện gì, bằng không sớm đã thành một nắm tro, còn có thể đứng ở đây?”

Không đợi Cố Thành nói, Hướng Tịnh liền ngăn cản.

Cố Thành nghe Hướng Tịnh ngăn cản, cũng lắc đầu cười cười, không đáp lại cô, mà trực tiếp hướng về phía Lư Sinh nói: “Lên xe đi.”

Chỉ có 3 chữ đơn giản, làm cho mọi người yên tĩnh lại.

“Anh và anh ta điên cái gì vậy?”

Hướng Tịnh từ lái phụ nghiêng đầu, nhỏ giọng quát lớn về phía Cố Thành.

Cố Thành nhìn cái đầu nhỏ bé của cô thò tới, nhịn không được vươn tay nhéo má, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo nháy mắt biến dạng.

“Nếu không chúng ta đánh cược, nếu tôi thắng, cô lại hôn tôi một chút?”

Nhìn nụ cười lạnh nahtj của Cố Thành, Hướng Tịnh cũng không biết sự tự tin này của anh đến từ đâu, nhưng loại lực tạo cảm giác mãnh liệt này khiến Hướng Tịnh vốn muốn tiếp tục khuyên can liền ngẹn ở cổ họng.

Đúng lúc này, nhân viên trường đua xe vẫn đi cùng cũng lên tiếng: “Hai vị tiên sinh, dựa theo quy định của trường đua, cuộc đua cá nhân cần phải ký kết thỏa thuận miễn trừ trách nhiệm với chúng tôi.”

Lư Sinh là khách quen, với quy cũ này đã không còn xa lạ.

Mà Cố Thành cũng không cảm thấy kỳ quái.

Bản thân đua xe chính là môn thể thao mạo hiểm, có xác suất từ vong, nếu như không ký thỏa thuận miễn trừ trách nhiệm này, chỉ cần tiền bồi thường cũng có thể đem trường đua đóng cửa.

Logic của trường đua cũng rất đơn giản, bạn muốn chết, không quan trọng, nhưng đừng kéo theo chúng tôi.

Trong vòng chưa đầy hai phút, nhân viên công tác đã lấy xong thư thỏa thuận. Lư Sịnh và Cố Thành cũng lần lượt ký tên mình vào.

Điều này làm cho Cố Thành lần đầu tiên đua xe có cảm giác như đang đánh lôi đài sinh tử.

“Có muốn thêm chút tiền cược hay không?”

Các nhân viên được sắp xếp tại trường đua đang kiểm tra kỹ lưỡng tình trạng cơ bản của chiếc Ferrari SF90 và McLaren P1, trong khoảng thời gian trống này Lư Sinh lần nữa mở miệng.

Ban đầu mình đáp ứng trận đua này càng nhiều chính là muốn thể hiện khoái cảm cực hạn mà siêu xe mang đến, thuận tiện lại lên mặt ngưu bức với Hướng Tịnh.

Nhưng Lư Sinh này tựa như một đống phân chó, nhìn chằm chằm mình?

Sắc mặt Cố Thành đã bắt đầu không kiên nhẫn, trở nên dần lạnh lẽo.

“Tiền cược gì?”

Lư Sinh hình như đã ăn chắc Cố Thành, ha hả cười nói: “Cố thiếu có thể mua được McLaren P1, vậy khẳng định là không thiếu tiền, lấy tền làm tiền cược là quá tục tĩu.

Chúng ta cứ như vậy đi, người thua rửa xe cho người thắng một lần thì sao?”

“Được rồi”

Cố Thành đáp ứng thống khoái như vậy, không chỉ có Lư Sinh thật không ngờ, Viên Chấn, Chung Mi bọn họ cũng không nghĩ tới, dù sao trong lòng bọn họ, McLaren P1 của Cố Thành tuy rằng so với Ferrari SF90 mạnh hơn một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không mạnh hơn.

Sau tất cả, Ferrari SF90 tên đầy đủ được dịch là “Đua xe F1 trên đường cào tốc”.

Ưu thế trên xe không lớn, một người mới, cùng Lư Sinh là một tài xế lâu năm có chút dnah tiếng trong giới, cơ hồ là không có chút phần thắng nào…

Cho nên Cố Thành tự tin, đặt trong mắt Lữ Trung Tuyể cùng Ngưu Trác Văn thân cận với Lư Sinh có thể nói là giống tự rước lấy nhục.

“Bất quá chỉ chơi như vậy cũng không có ý nghĩa, chúng ta lại cược thêm một cái nữa thì thế nào? Nếu ai thua, họ sẽ đập vỡ chiếc xe của họ, như thế nào? Có đủ kích thích không?”

Cố Thành vừa dứt lời, kể cả Lư Sinh, tất cả mọi người đều sửng sốt một chút…

Cố Thành cũng không để ý sắc mặt bọn họ, nhìn Lư Sinh không có trẻ lời, lại mở miệng nói: “Anh nói muốn chạy không hạn chế, tôi cùng anh chơi.

Anh nói muốn có thêm chút kích thích, tôi cũng đồng ý.

Lư thiếu hẳn là cũng sẽ không cự tuyệt đề nghị của tôi chứ?

Bất quá ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, ta không có ý gì khác, chính là muốn kích thích, tựa như lúc trước nói, ta chính là đến từ tỉnh nhỏ, cũng không có ưu điểm gì, chỉ chính là trong nhà nhiều tiền thôi.

Chiếc McLaren này mua cũng được hai ngày, chơi chán, đập thì đập, không đau lòng.

Ta cũng không đau lòng, Lư thiếu lại càng sẽ không đau lòng mấy trăm vạn tiền xe của ngươi chứ?”

Những lời này nói ra, trong nháy mắt khiến vị trí của hai người hoán đổi cho nhau, Cố Thành từ một người bị khiêu khích biến thành ác thiếu kiêu ngạo.

Đặc biệt là câu nói đơn giản “một chiếc xe rách” của hắn trong nháy mắt khiến sắc mặt Lư Sinh từ xanh chuyển hồng…

Tuy rằng hắn không phải là người yêu xe như mạng, nhưng chiếc SF90 này cũng là bảo bối của hắn, từ các loại cải tiến trên thân xe có thể nhìn ra.

Bình thường đều là chính mình khinh thường người khác.

Hiện tại lại bị Cố Thành trần tụi xem thường, thiếu chút nữa là bị Cố Thành chỉ mũi mắng nghèo…

Đối với thế hệ phú nhị đại mà nói, sự sỉ nhục tuyệt đối lớn.

“Nếu Cố thiếu có sở thích đập xe, vậy chúng ta liền vui đùa một chút.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK