• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ra khỏi đại lý của McLaren, cố ý đi chậm, trong lòng triệu hồi hệ thống, một danh sách điều ước màu xanh trực tiếp xuất hiện trước mắt hắn.

Màn hình màu xanh lam, còn có thêm điểm sáng điểm sáng…

Lúc giữa trưa, người đi trên đường rất ít, chỉ có vài người qua lại, Cố Thành theo bản năng quan sát vẻ mặt của người đi đường một chút, phát hiện mọi người cũng không có phản ứng gì, đúng như hệ thống nói, hệ thống cùng mình trao đổi chỉ thuộc về tư tưởng, người ngoài không cách nào phát hiện.

“ Hệ thống, ta hiện tại có thể sử dụng điều ước không?”

[Số dư điểm điểu ước hiện tại là 28 điểm, số lượng điều ước còn lại trong tuần này là 1. Xin hỏi vật chủ có sử dụng chức năng điều ước cấp 1 không?]

“Vâng.”

Không cần suy nghĩ, Cố Thành trực tiếp đáp.

[Yêu cầu vật chủ nói ra điều ước, hệ thống sẽ trả lời dựa trên mức độ của điều ước và giá trị “nhân quả” thực tế.]

“Tôi muốn có được chiếc McLaren P1 càng sớm càng tốt.”

Điều ước hoàn tất, hệ thống phản ứng rất nhanh.

[Mức độ nguyện vọng này là cấp 1, “mối quan hệ nhân quả” giữa nguyện vọng này và vật chủ là 99,8%, cần phải trả 10 – 20 điểm, yêu cầu vật chủ chọn hạn mức trả điểm điều ước.]

“Nhân quả 99,8% có nghĩa là gì?”

[Giải thích cơ bản là mức độ phù hợp của nhân quả càng cao, độ khó hoàn thành điều ước càng thấp, điểm điều ước tiêu hao cũng càng ít. Bởi vì bản thân vật chủ đã sinh ra liên hệ tất yếu với chiếc McLaren P1 này, nhận được nhanh hơn chỉ là đẩy nhanh quá trình nhân quả này, bởi vậy điểm tiêu hao điều ước lần này mới cao nhất chỉ 20 điểm.]

[Hệ thống cấp 1 có thể đáp ứng tối đa mong muốn đạt được hơn 75% mức độ phù hợp đối với quan hệ nhân quả của vật chủ, sau khi nâng cấp hệ thống có thể đạt quyền hạng cao hơn.]

Nghe hệ thống giải thích, Cố Thành nhếch lên một nụ cười hài lòng, đã hiểu rõ.

Tuy rằng lãng phí một cơ hội thực hiện điều ước của tuần này, nhưng Cố thành cũng không hối hận, tối thiểu nhờ lần thực hiện điều ước này, hắn đã hiểu rõ quy tắc của điều ước cấp 1, về sau thời điểm thực hiện điều ước cũng không cần giống như lần này cẩn thận dò hỏi.

[Mời chủ nhà chọn thanh toán hạn mức điều ước, 10 – 20 điểm.]

Lời nhắc thứ hai của hệ thống vang lên.

Cố Thành suy nghĩ 1 chút, mới chậm rãi đáp: “Trả 18 điểm.”

Hắn không lựa chon mức cao nhất 20 điểm, cũng không lựa chọn mức thấp nhất 10 điểm, mà chọn mức 18 điểm là vì cố ý không dung tới số 0, chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế không thích thấy số nguyên là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác là muốn nhìn xem mình lựa chọn 18 điểm điều ước để tính mức độ trung bình 1 điểm để hoàn thành điều ước là bao nhiêu trong ảnh hưởng nhân quả…

[Mức độ hoàn thành 1%...]

[Độ hoàn thành 50%....]

[Mức độ hoàn thành 100%, mong muốn đã đạt đươc!]

Sauk hi nói cho Cố Thành điều ước đã đạt được hệ thống trực tiếp biến mất, mà toàn bộ quá hình này không vượt quá 2 giây.

…………..

………….

“Lâu quá…

Có phải là đã qua quá lâu rồi không…..”

Ngay khi Cố Thành còn đang chờ đợi điều ước đạt được hiệu quả, chuông điện thoại trong túi đột nhiên vang lên.

Kết nói điện thoại, trong điện thoại truyền đến âm thanh hơi lo lắng của Trần Đan.

“Cố tiên sinh, ngài đã về chưa?”

Cố Thành tuy rằng trong lòng đã biết là có chuyện gì xảy ra, nhưng biết vẫn cố ý hỏi: “Trần tiểu thư? Còn gì nữa không?”

Lời còn chưa dứt, liền thấy Trần Đan từ trong cửa thàng chạy ra, nhìn thấy Cố Thành còn đứng cách đó không xa, vẻ mặt hưng phấn chạy tới, nhìn bộ dáng của cô, Cố Thành có chút lo lắng đôi giày cao gót nhỏ đó không chịu nổi sức giẫm mà gãy mất.

Không biết là cố ý hay vô ý, khoảng cách mấy chục bước Trân Đan bước đi như bay, nhưng sắp đến trước mặt Cố Thành bỗng nhiên vấp ngã, cả người đều hướng phía Cố Thành nhào tới.

Cố Thành theo bản năng đưa tay chuẩn bị đỡ lấy Trần Đan.

“Ừm!~”

Một tiếng thở dốc mang theo ý tứ đặc biệt truyền đến lỗ tai Cố Thành.

Sau đó cảm thấy ngực và đụng va chạm mạnh. Hai người cứ như vậy ôm nhau.

Một cỗ xúc cảm mềm mại truyền đến, Cố Thành nhớ tới kẹo mềm QQ khi còn bé từng ăn…

Mềm mại, co dãn….

Vài dây sau, ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt trên người cô, Cố Thành không để lại dấu vết liền đẩy cô ra.

Nếu tiếp tục tiếp xúc, kỹ năng bị đồng của đàn ông sẽ bị kích hoạt mà bật dậy mất.

Có lẽ Trần Đan cũng cảm thấy không sai biệt lắm, lúc này mới chậm rãi rời khỏi lồng ngực Cố Thành, lộ ra bộ dáng ngượng ngùng cảm tạ nói: “Cảm ơn Cố tiên sinh, bằng không cú ngã này có thể tôi vỡ ngực.”

Vừa nói, vừa cố ý đem cảnh đẹp trong bộ âu phục nhỏ biểu hiện ra trước mắt Cố Thành.

Đến lúc này Cố Thành mới nghiêm túc đánh giá nàng, luận giá trị nhan sắc Trần Đan không kém, nhìn bộ dáng hẳn chưa tới 30 tuổi, nhưng toàn thân lại tản ra 1 hương vị độc đáo của nữ nhân thành thục.

Chẳng qua đối với việc cô cố ý khoe khoang tư sắc, Cố Thành cũng không có động tâm quá mức, mà chỉ mỉm cười lễ phép: “Cô Trần còn chưa nói tìm tôi gấp như vậy là vì chuyện gì đây?”

Thái độ của Cố Thành cũng không phải bởi vì hắn là chính nhân quân tử như Liễu Hạ Huệ, mà hoàn toàn là vì hắn không muốn trêu chọc nữ nhân như Trần Đan.

Nếu trước khi mình trả tiền cọc, Trần Đan ở trước mặt mình khoe khoang sự gợi cảm, vậy Cố Thành vô cùng nguyện ý thêm một hai yêu cầu về xe, dù sao tổng giá xe 14,2 triệu, là muốn cùng nàng trao đổi thân mật thêm một chút cũng không quá đáng?

Nhưng hiện tại tiền cọc đã giao xong, giao dịch đã hoàn thành, Trần Đan còn có ý dụ hoặc mình, thì cũng chỉ có 1 vấn đề là nàng có ý đồ, còn về phần ý đồ là gì….Đơn giản là cảm thấy Cố Thành là một siêu cấp thiếu gia nhà giàu, thấy sang muốn quàng làm họ mà thôi,mà dù sao còn trẻ như vậy xe hơn 10 triệu nói mua liền mua , lấy tư duy của người bình thường mà nói đều sẽ suy đoán như vậy.

Nhưng trong lòng Cố Thành cũng có nguyên tắc của mình.

Nếu để cho hắn chơi đùa, hắn có thể không hề có chút gánh nặng tâm lý hẹn Trần Đan 1 thời gian rồi tái hiện vở kịch Tôn Ngộ Không dùng bổng đánh Bạch Cốt Tinh theo nghĩa khác.

Nhưng nếu Trần Đan muốn can thiệp vào cuộc sống của mình…Đó là điều không thể.

Thằng thắn một chút, Trần Đan còn không xứng.

Trần Đan cũng không nghĩ tới mình làm tới mức như vậy, Cố Thành còn có thể bình tĩnh như thế, đành phải đứng vững lại mà nói: “Là như vậy, Cố tiên sinh ngài vừa đi, McLaren ở Thượng Hương của chúng tôi gọi tới thông báo, trước mắt ở Thượng Hương bên kia có một chiếc xe hoàn toàn giống với sự lựa chọn của ngài, nếu như ngài đồng ý, thì khoảng 1 tuần, sau khi kiểm tra xe xong thì có thể từ Thượng Hương chuyển tới.”

“Thời gian bảy ngày, dựa theo một ngày 100 vạn mà nói, thì trong thẻ mình còn có thể thêm 700 vạn! Vừa vặn cho mình 1 khoảng thời gian chuẩn bị, dù sao ví tiền của mình cách 14,2 triệu còn thiếu hơn 3 triệu. Xem ra nếu như là đầy đủ điều ước mà nói, phòng chừng hôm nay có thể nhận xe.”

Ở trong lòng tính toán một chút, thời gian 1 tuần vừa vặn cho mình thời gian chuẩn bị, coi như không tệ.

Sau đó Cố Thành mỉm cười với Trần Đan: “Vậy phiền Trần tiểu thư chú ý nhiều một chút, chờ xe đến Kim Lăng liền thông báo cho tôi là được rồi. Nếu không có việc gì khác, tôi xin phép đi trước.”

Nói xong bỏ đi để lại một mình Trần Đan đứng tại chỗ vẻ mặt ngơ ngác.

Làm bán hàng mấy năm nay, mình cũng từng có vài lần kinh nghiệp hy sinh vì sự nghiệp, nhưng mấy lần đó đều là bị động.

Nàng cũng không nghĩ tới lần đầu tiên chủ động lại bị cự tuyệt một cách triệt để như vậy….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK