Trở lại trường học.
Xuyên qua cổng nam của cơ sở Tiên Lâm, Cố Thành theo trí nhớ đi về phía căn tin số 5 trước kia.
Còn hơn 10 ngày nữa là tháng 9 mùa khai giảng, các trường đại học trên cả nước cũng sẽ lần lượt khai giảng.
Theo con đường nhỏ rợp bóng cây chậm rãi đi về phía trước, xung quanh có không ít du khách tới du lịch, là 1 trong những trường đại học nổi riếng nhất cả nước, Kim Đại cũng có cảnh sắc danh tiếng của riêng nó!
Những du khách này đại đa số đều là phụ huynh đưa con mình đến Kim Lăng nhập học, có lẽ con cái của họ không thi đỗ Đại học Kim Đại, nhưng bởi vì tình cảm đặc thù của người dân TQ đối với hai chữ “Đại học”, không ít người đều cực kỳ khao khát tới trường Đại học số 1 Châu Á cảm nhận một vòng, cũng chỉ vì lý do này, mỗi năm trong khoảng thời gian khai giảng và mùa tốt nghiệp, du khách tới 2 cơ sở Kim Đại xuất hiện rất nhiều.
Không có gì xảy ra trên đường đến căng tin.
Người trẻ tuổi như Cố Thành rất nhiều, nên cũng không có ai đem sự chú ý đặt trên người hắn.
Về phần vận đào hoa thì càng không có…..
Còn về cái gọi là vận đào hoa thì Cố Thành vẫn cảm thấy đều là do gặp sắc sinh ý cùng thấy tài nổi lòng tham nên đào hoa chỉ là nói 2 từ cho dễ nghe mà thôi.
Tuy rằng Cố Thành hiện tại đước coi là một người có tiền, nhưng ai có thể nhìn ra? Vì 3 chữ “tôi có tiền” cũng không có khắc trên đầu hắn.
Nhưng mấy ngày sau, Cố Thành lái McLaren P1 đến trường, phỏng chừng sẽ khác, nói không chừng vận đào hoa tích góp trước giờ sẽ đổ lên người.
Dù sao duyên phận mà ….
Có nguyên mới có duyên haha….
…………….
……………..
Mười mấy phút sau, Cố Thành lau mồ hôi trên trán, cuối cùng cũng đã tới căng tin.
Lúc này việc buôn bán căng tin còn chưa có mở cửa toàn bộ, trong căn tin số 5 lớn như vậy, cũng không đông người lắm.
Nhưng cũng may Cố Thành muốn ăn nhất là món cơm trộn thì căng tin đã có bán.
Ít người tự nhiên không cần xếp hàng, Cố Thành gọi một phần cơm trộn xúc xích, một phần trứng hấp thịt, còn có một phần rán thịt bò, bưng thức ăn tùy tiện tìm một chỗ trống mà ngồi xuống.
Tất cả tổng cộng hết 43 đồng.
Kỳ thật trước khi tới Cố Thành đã suy nghĩ, có nên đến nhà hàng cao cấp Michelin duy nhất ở Kim Lăng, “Nhà hàng Trung Quốc bếp Giang Nam” để ăn uống một phen, nhưng cuối cùng vẫn bỏ đi ý niệm này trong đầu.
Hiện tại hắn càng muốn ăn chính là tô cơm trộn trong căn tin Kim Đại.
Không cần bởi vì có tiền mà liền phải trải nghiệm niềm vui của người có tiền dù sao thời gian còn dài.
Cầm thìa múc thước ăn đưa lên miệng, vừa suy nghĩ sắp xếp những việc tiếp theo.
Xe đã mua, điểm ước nguyện của mình có thể đạt tới 126 điểm, dựa theo 10 điểm ước nguyện đổi đc giá trị nhan sắc +1 mà tính toán thì giá trị nhan sắc của hắn có thể đạt là 83 điểm!
Mặc dù không biết 83 điểm là cao bao nhiêu, nhưng chắc chắn là cao hơn bây giờ rất nhiều!
Nghĩ tới đây, Cố Thành liền trực tiếp mở bảng điều khiển thuộc tính của mình ra.
“Vật chủ: Cố Thành
Nghề nghiệp chính: Thế hệ nhà giàu - cấp 1 (Có thể nâng cấp, không thể thay đổi)
Giá trị nhan sắc: 71
Đặc biệt: 72
Tài sản: 8,2 triệu
Điểm ước nguyện: 10
Nguồn gốc của thế hệ nhà giàu: Cha Cố Kiến Quốc, Tổng giám đốc bất động sản Minh Hợp, tổng tài sản 1,6 tỷ.
Thế hệ nhà giàu – cấp 1 có thể nhận được 1 triệu nhân dân tệ mỗi 24 giờ (nguồn tài sản được chuyển bằng thẻ ngân hàng dưới tên của Cố Kiến Quốc).”
Sự giàu có hiện tại là 8,2 triệu, sau một tuần là 15,2 triệu.
Trả hết 11,6 triệu còn lại , cũng chỉ còn 3,6 triệu sử dụng qua 7 ngày hẳn là không có vấn đề gì.”
………..
………….
Ngay khi Cố Thành đang suy nghĩ buổi chiều đi đâu thư giản, một giọng nói cắt đứt suy nghĩ của hắn.
“Cố Thành!”
Theo âm thanh ngẩng đầu nhìn, Cố Thành nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi đi tới trước mặt,
Người gọi hắn ta là người con trai.
Đại khái cũng chỉ cao khoảng 1m7, mái tóc xoăn nhẹ được nhuôm thành màu nâu nhạt, trên khuôn mặt trắng lộ ra một nụ cười, một đôi lỗ mũi đặc biệt lớn dưới sống mũi phẵng, tràn đầy cảm giác vui mừng, dựa theo tiêu chuẩn khuôn mặt trung bình 70 điểm, hắn chỉ có thể đạt khoảng 60 điểm thôi, gần như là tiếp cận mức điểm của khải nghiệm “xấu”.
Theo trí nhớ, Cố Thành nhớ tới tên người này. Trưởng ban ngoại giao Viên Chấn.
Coi như là cấp trên trực tiếp của mình ở bộ phận tiếp nhận.
“Tiểu tử ngươi có phải không xem tin nhắn trong nhóm ban ngoại giao của chúng ta hay không? Haiz, anh đã nhiều nhần không thấy tiểu tử ngươi trả lời tin nhắn của anh.”
Viên Chân ôm eo một sữ sinh vô cùng tự nhiên ngồi đối diện mình.
Bởi vì thời tiết, nữ sinh trang điểm nhẹ nhàng, nói về nhan sắc tuy không thể so với những nữ thần, nhưng người theo đuổi phía sau hẳn cũng không ít, cùng Viên ngồi chung 1 chỗ, sự tương phản thật sự quá lớn.
Trong ấn tượng của Cố Thanh, Viên Chấn này là 1 đại thiếu gia phong lưu.
Trong trường cũng lưu truyền không ít về sự tích của của ta, một là vì tranh cử chức vị trưởng ban ban ngoại giao mà tự bỏ tiền túi ra 200.000 để hoàn thành chỉ tiêu thu hút đầu tư cả học kỳ của Ban ngoại giao.
Về phần chuyện khác chính là sự tích phong lưu của hắn…
Thời gian học 2 năm đại học, với khuôn mặt xấu xí mà cũng đã thay đổi hơn 10 bạn gái, trong đó có ngoài trường, cũng có trong trường.
Dù sao khi đó Cố Thành nghe được những tin tức này của Viên Chấn thì chỉ có 1 từ là không thể tin nổi để sử dụng.
Đó là sự ghen tị….
Chẳng qua đó đều là chuyện kiếp trước, hiện tại tâm tính Cố Thành khi đối mặt với Viên Chân vô cũng bình tĩnh, dù sao cấp độ của bạn thân hiện tại cũng đã thay đổi, cũng là 1 thiếu gia nhà giàu như ai đó?
“Hai ngày nay mới trở về Kim Lăng, rất nhiều việc nên không để ý trong nhóm”
“Ta biết tiểu tử ngươi không xem tin tức trong nhóm, nếu đã gặp ta liền nói cho ngươi 1 chút, trường học phân cho ban ngoại giao chúng ta một nhiệm vụ nghênh đón tân sinh viên, ngươi là cán bộ ban ngoại giao cũng nên xuất ra một phần lưc…
Và tôi nhớ anh bắt đầu học năm thứ 2 rồi phải không? Lão sinh thì cũng đã có tư cách trở thành cán bộ hội sinh viên rồi, đến lúc đó hội sinh viên chúng ta sẽ thay đổi tranh cử, ta sẽ đề cứ người làm phó ban của chúng ta.”
Kỹ năng vẽ bánh của Viên Chấn đã đạt được trình độ lô hỏa thuần thanh.
Mấy câu nói liền vẽ cho Cố Thành 1 tương lai thật lớn.
Nếu là trước kia, Cố Thành không chừng đã tin là thật, nhưng hiện tại đừng nói là phó ban, cho dù Viên Chấn nhường vị trí trưởng Ban cho Cố Thành hắn cũng không chắc là sẽ cần.
“Viên trưởng ban, gần đây tôi rất bận, ông nên xem có ai khác nguyện ý nhận nhiệm vụ hay không."
Cố Thành trực tiếp từ chối.
“Đừng! Bộ phận chúng ta còn có rất nhiều thành viên chưa trở lại trường, căn bản không đủ người, cậu không làm thì không có người, tôi nói với cậu Kim Lăng mới mở một câu lạc bộ mát xa mới, chờ xong nhiệm vụ của trường, tôi dẫn mấy anh em chúng ta đi thư giãn một vòng.!”
Từ những lời này có thể nghe ra, Viên Chấn đại thiếu gia này rất dễ ở chung.
Không có chút thái độ lên mặt hơn người, nói chuyện làm việc rất rộng rãi, xem như là một người đặc biệt trong giới thiếu gia nhà giàu.
Cố Thành nghe Viên Chấn nói xong, nhịn không được nhìn thoáng qua bạn gái của hắn đang bị hắn ôm vào trong ngực, lại phát hiện mình hơi suy nghĩ nhiều.
Bạn gái Viên Chấn giống như không nghe thấy gì, vẫn cuối đầu chơi điện thoại.
Nhìn thấy màn này Cố Thành lúc này mới có chút hâm mộ.
Trước mặt bạn gái nói đi câu lạc bộ chơi bời, bạn gái lại thờ ơ…
Nam nhi phải như vậy!
Chẳng qua hiện tại chỉ cần mình muốn đi, cả Kim Lăng sẽ không có câu lạc bộ nào mình không thể đi nổi, lúc Cố Thành chuẩn bị cự tuyệt tiếp, Viên Chấn vội vàng đứng lên cắt lời: “Hảo huynh đệ! Cứ quyết định như vậy đi, chờ xong nhiệm vụ tôi sẽ báo Diêu Sâm liên lạc với cậu! Cố lên! Đến lúc đó ở trong câu lạc bộ ta sai người phục vụ riêng cho cậu như một đế vương!”
Nói xong, liền ôm bạn gái của mình bước nhanh về phía cửa căng tin.
Nhìn bóng lưng của Viên Chấn, Cố Thành khẽ thở dài…
“Muốn trở thành một đại thiếu gia đủ tư cách, vẫn còn 1 chặng đường dài a…”