Trong bãi đậu xe lớn, Tô Tử Nhiên nhìn McLaren P1 một mình đậu ở một chỗ riêng biệt, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, kinh hô: “Học trưởng, chiếc xe này là của anh à?”
“Ừm, làm sao vậy?”
Cố Thành nghi hoặc nhìn về phía cô.
“Hôm nay em đi học sớm để xem bài, có người hỏi là chiếc xe này của ai… Nói là hơn mười triệu, lúc ấy em còn nghĩ trường chúng ta ai có thể lái được xe hơn mười triệu, hiện tại biết chiếc xe này là của anh, em ngược lại cảm giác thấy bình thường.”
Làm nhân chứng cho việc mua đồng hồ của Cố Thành, Tô Tử Nhiên đã tận mắt nhìn thấy anh bỏ ra 3 triệu đồng để mua hai món đồng hồ.
Hiện tại nhìn Cố Thành lái siêu xe hơn mười triệu, chẳng có gì kỳ quái?
Nghe Tô Tử Nhiên giải thích, Cố Thành cười nhạt, không có đáp lại.
Theo 2 cửa mở dáng cánh chim của McLaren P1 nâng lên, Cố Thành trực tiếp ngồi vào ghế lái, nói với Tô Tử Nhiên vẫn còn đang đứng tại chỗ: “Còn sững sở làm gì? Lên xe đi.”
Nghe thấy tiếng thúc giục của Cố Thành, Tô Tử Nhiên vội vàng ngồi lên ghế phụ, một kiểu dáng cẩn thận, thật giống như mình nếu dùng lực mạnh một chút sẽ đụng hỏng các bộ phận trên xe.
Hơn 10 triệu, khái niệm về con số này là quá lớn đối với cô ấy.
Nhưng cũng càng thêm kiên định quyết tâm theo đuổi Cố Thành.
Ở trong lòng nàng, chỉ có loại thiếu giá như Cố Thành mới xứng với mình…
Mà Cố Thành cũng không quan tâm Tô Tử Nhiên trong lòng đang suy nghĩ cái gì, nhắc nhở cô thắt dây an toàn, trực tiếp tiếp khởi động thân xe.
Mặc dù chỉ lái xe ở tốc độ thấp, tiếng gầm của đông cơ siêu xe vẫn rất chấn động.
Vài phút sau, Cố Thành lái chiếc McLaren P1 này đến cổng chính Kim Đại…
Bởi vì ngày nhập học của tân sinh viên, hôm nay Kim Đại rất náo nhiệt, trước cổng trường lui tới từng đợt sinh viên mới và lão sinh.
Tiếng gầm gừ của siêu xe hấp dẫn một loạt ánh mắt nhìn lại.
“Wow! Chiếc xe thật là đẹp!”
“Trường chúng ta lại có đại thiếu lái xe đến trường? Một người đàn ông và một người phụ nữ?”
“Hôm nay nhiều chuyện một chút, trường chúng ta có mấy người lái siêu xe đi học, bất quá đều là nam sinh, phỏng chừng là học trưởng nào đó? Đàn anh này thật đẹp trai! Tôi ghen tị với cô gái ngồi ghế phụ…”
“Cũng không nhất định là trường chúng ta, nói không chừng là ngoài trường đó? Dù sao hôm nay là ngày báo danh, tôi đã nhìn thấy 10 chiếc xe sang như vậy, bẹn ghen tị với cô gái ngồi trong siêu xe, nhưng nói không chừng đêm nay cô ấy chịu đừng “đòn” đặc biệt khốc liệt thì sao?”
Bởi vì mở cửa sổ xe thoáng khí, Cố Thành có thể mơ hồ nghe được hai bên đường nghị luận, bất quá nội tâm cũng không có bao nhiêu gợn sóng, có một câu nói là nói như vậy, sau khi sự giàu có trở thành bình thường, người ngoài hâm mộ đã không cách nào khiến cho bản thân cảm thấy thành tựu…
Nhưng Tô Tử Nhiên lại là lần đầu trải nghiệm…
Nghe những lời bàn tán bên ngoài hâm mộ hoặc ghen tị, khóe miệng khẽ nhếch lên, hơi tự đắc.
Người ngồi ghế phụ mà cô khao khát, bây giờ là tôi!
Đúng lúc này, một nam sinh trong đám người không thể tin nhìn Tô Tử Nhiên ngồi ở ghế phụ, lấy điện thoại ra, bấm điện thoại.
Cùng lúc đó, chuông điện thoại của Tô Tử Nhiên vang lên.
Nhìn tên người gọi, Tô Tử Nhiên nhíu mày, trực tiếp cúp máy, có lẽ nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm đó ở nhà hàng [Thanh Hoan], cô trực tiếp tắt điện thoại.
Động tác của Tô Tử Nhiên Cố Thành đương nhiên cũng nhìn thấy, nhưng anh lại lười lên tiếng, vẫn yên lặng lái xe như trước.
Ngay khi sắp chạy đến cổng trường, bên đường bỗng xuất hiện một bóng dáng, đứng chắn đường trước xe McLaren P1, cũng may tốc độ xe của Cố Thành rất chậm, trong nháy mắt liền phản ứng lại, đạp phanh.
-Mẹ kiếp!
“Ngành công nhiệp va chạm ăn vạ phát triển nhanh chóng như vậy sao? Đã phát triển từ nhóm trung niên và cao tuổi đến nhóm sinh viên đại học?”
Một tiếng chửi phun ra trước, cho đến khi Cố Thành thấy rõ gương mặt của người đứng trước xe, hơi nhíu mày, quay đầu nhìn phía Tô Tử Nhiên nói: “Tìm cô?”
Người tới chính là tên ngốc độc quyền của Tô Tử Nhiên – Chu Mặc.
Tô Tử Nhiên cũng vừa mới từ trong sự đột ngột khi phanh gấp mới phản ứng lại, nhìn Chu Mặc đứng ở đầu xe, cũng nhíu mày.
Không đợi Tô Tử Nhiên giải thích, Cố Thành trực tiếp mở miệng nói: “Chuyện của mình tự mình xuống xử lý đi.”
Không thể phủ nhận, mình quả thật nguyện ý cùng em gái này phát sinh chút chuyện hữu nghị, nhưng điều này không có nghĩa là Cố Thành sẽ giúp cô làm chút gì đó.
Cố thể trong lòng Chu Mặc, Tô Tử Nhiên chính là nữ thần duy nhất, hắn nguyện ý vì Tô Tử Nhiên làm hết thảy mọi việc…
Nhưng Cố Thành, chính là một chuyện khác.
Cho dù không có Tô Tử Nhiên, năm 2016 tổng số sinh viên toàn quốc có khoảng 9 triệu, không có Tô Tử Nhiên có thể còn có Trưởng Tử Nhiên, Vương Tử Nhiên, Lý Tử Nhiên….
Hắn cũng không có hứng thú vì một nữ sinh mà chọc vào một ít chuyện làm bản thân không vui.
Mà Tô Tử Nhiên nghe được âm thanh gần như lãnh đạm của Cố Thành, lại nhìn cánh chim đã mở lên, cũng trực tiếp ra khỏi xe, đi tới trước mặt Chu Mặc.
“Tử Nhiên, không phải ngươi nói đêm nay muốn cùng các tỷ muội trong ký túc xá đi chơi sao? Sao em lại ở đây? Anh ta có phải là chị em trong ký túc xá không?!”
Bản chất của con người là tin đồn.
Nghe được lời của Chu Mặc, người đi đường ở một bên dần dần vây quanh, làm quần chúng hóng chuyện.
Tô Tử Nhiên vốn định khuyên Chu Mặc đi, nhưng thấy người vây xem càng ngày càng nhiều, có chút đã bắt đầu chỉ trỏ, tức giận trong nháy mắt liền dâng lên.
Đối với Chu Mặc, cô cũng không có tốt tính như đối với Cố Thành.
“Tôi có liên quan gì đến anh? Anh là gì của tôi? Có tư cách gì để quản lý tôi? Jummer, bạn có quá coi trọng bản thân không?!”
Chu Mặc vốn chờ đợi Tô Tử Nhiên giải thích cho mình, nghe thấy giọng điệu lạnh như băng của cô, lập tức ngây ngốc đứng tại chỗ…
Tuy rằng Tô Tử Nhiên trước kia đối với hắn cũng không nóng không lạnh.
Nhưng loại lạnh như băng này, Chu Mặc chưa bao giờ cảm nhận qua.
Vừa nghĩ đến đây, cũng tỉnh táo lại, không còn cứng rắn như vừa rồi, ngữ khí trong nháy mắt liền nhũn xuống: “Tử Nhiên em nghe anh giải thích, anh không có ý muốn quản người, anh chỉ là…”
Những lời nói còn chưa dứt đã bị Tô Tử Nhiên trực tiếp cắt đứt: “Tôi không có hứng thú biết anh có ý gì, nhưng từ hôm nay trở đi, chúng ta coi như chưa từng quen biết đi.”
Nói xong, Tô Tử Nhiên định trở lại xe, nhưng lại bị Chu Mặc bắt lấy: “Anh đuổi theo em suốt 3 năm! Em cùng hắn mới quen biết hơn một tuần, chẳng lẽ ba năm này ta trả giá, đều so ra kém một người xuất hiện bên cạnh em chỉ một tuần sao?!”
Hất tay Chu Mặc ra, Tô Tử Nhiên quay đầu nhìn mặt hắn nói: “Vậy tôi hỏi anh một câu, ba năm nay tôi cự tuyệt anh bao nhiêu lần?”
“26 lần.”
Chu Mặc hầu như không suy nghĩ đã trả lời.
Tiếng nghị luận của quần chúng hóng chuyện cũng lớn lên.
“Wow! Bị từ chối 26 lần còn theo đuổi… thật si tình a, đổi lại ta phỏng chừng đã sớm đáp ứng rồi?”
“Làm phim được rồi?”
Bỏ qua nghị luận của quần chúng, Tô Tử Nhiên lạnh lùng cười: “Nếu tôi đã từ chối anh 26 lần, thái độ của tôi đã phi thường rõ ràng rồi chứ? Nam nhân theo đuổi tôi ba năm không phải chỉ mình anh, có phải mỗi người theo đuổi tôi, tôi đều phải cho hắn một công đạo?
Tôi chỉ có thể nói với anh, tình cảm sâu sắc của anh đã sử dụng sai người.”
Những lời này của Tô Tử Nhiên nhất thời làm cho học sinh vây xem trong nháy mắt im lặng.
Bởi vì đây là đạo lý mà tất cả mọi người đều hiểu, thâm tình dùng đúng người mới gọi là thâm tình, cảm động chính mình còn ghê tởm người khác, đó chính là liếm chó.
“Vậy hắn ngoại trừ có tiền, so với anh còn mạnh hơn ở đâu? Anh ấy có tốt với em không? Em ở bên anh ta vẫn là vì tình yêu sao?”
Tựa hồ không có cách nào tiếp nhận câu trả lời của Tô Tử Nhiên, Chu Mặc nặng nề vỗ máy cái lên nắp capo xe, gần như gào thét hướng cô hô.
Nghe Chu Mặc chất vấn, Tô Tử Nhiên cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Bời vì cô biết rõ, cô muốn ở cùng một chỗ với Cố Thành, quả thật không phải vì cái gọi là tình yêu.
Cố Thành ngồi chở trên xe nhíu mày lần nữa.
Nếu mình không xuống xe, phỏng chừng thật sự bị coi là kẻ ác cướp bạn gái người khác.
Vừa nghĩ tới đây, cửa xe ghế lái nâng lên, Cố Thành trực tiếp đi xuống, tới dước mặt Chu Mặc,
Chiều cao 1m83 cao hơn 10cm, Chu Mặc vốn đnag điên cuồng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cố Thành sắc mặt bình thản, toàn bộ khí thế trong nháy mắt liền yếu đi.
“Đầu tiên tôi phải giải thích một chút, tôi không có ở cùng 1 chỗ với Tô Tử Nhiên, đêm này chỉ là cô ấy đơn giản hẹn tôi ra ngoài ăn một bữa cơm thôi.
Bất qua ta cũng không dám cam đoan tương lai của ta có thể ở cùng một chỗ với cô ấy hay không, dù sao người có tư cánh theo đuổi nữ sinh, ta đương nhiên cũng có tư cách.
Lời giải thích này có đủ không?”
Ngữ khí Cố Thành bình thản mà lễ phép, công thêm giá trị nhan sắc tới 86 điểm, hình tượng nam thần có tố chất trong nháy mắt in vào trong lòng nữ sinh hóng chuyện xung quanh.
Thời đại tam quan đi theo ngũ quan…
Giá trị nhan sắc là công lý.
“Đẹp trai quá…”
“Tôi còn tưởng rằng ánh ấy xuống xe một câu ba tôi là Lý Cương…”
“Yêu rồi, thật sự yêu rồi!”
Bỏ qua những nghị luận chung quanh, Cố Thành lại nhìn về phía Chu Mặc: “Về phần tình yêu cậu nói, nếu không cậu trả lời tôi một chút, tình yêu là gì?”
Nhìn ánh mắt gần như nhìn kỹ của Cố Thành, Chu Mặc vốn bụng giải thích, lại một chữ cũng không nói nên lời.
“Kỹ thuật viên massage 598 có thể ở bên anh 80 phút, 50 tệ một lượt có thể gọi anh 1 tiếng anh, ngay cả phần mềm xã hội anh bỏ ra 100 tệ cũng có thể trải nghiệm tình nhân ảo 24/24.
Vì vậy, bây giờ bạn nói với tôi, tình yêu là gì?”
Không chỉ Chu Mặc, mà ngay cả tất cả những người vây xem bên cạnh đều im lặng…
Cố Thành nhìn phản ứng của bọn họ, nhịn không được lắc đầu trong đáy lòng, hắn từng giống tất cả mọi người ở đây, đều là người bình thường đơn giản, nhưng vô luận là trước khi sống lại, hay là sau khi sống lại, hắn đều không trả lời được cái gì là tình yêu chó má chết tiệt.
Nhưng hắn biết rằng trong thời đại nhịp độ nhanh, tình yêu đã có thể được đo lường giá trị của mình bằng tiền.
Cố Thành nhìn người vây xem ngày càng nhiều, cũng không muốn lưu lại diễn trò, tiếp tục nói: “Tình yêu là gì tôi không trả lời được, nhưng tôi có thể nói cho anh biết thực tế là gì.
Bây gườ anh chặn trước xe tôi, như vậy cản trở tôi lái xe, nếu tôi báo cảnh sát, nghiêm trọng một chút anh chính là gây sự, tôi chủ cần bỏ chút tiền mời một luật sư giúp tôi làm chút việc, cái gì cũng không cần quan tâm, cuộc sống cũng sẽ không bị ảnh hưởng.
Và anh…
Có thể bị giam giữ, có thể để lại hồ sơ, có thể bị xử phạt bởi các trường học, một tương lai tốt đẹp sẽ bị cắt đứt.
Cái này, chính là hiện thực.”
Lập tức Cố Thành giơ tay vỗ vỗ bả vai Chu Mặc nói: “Anh bạn, giữ cho mình chút mặt mũi đi.”
Nói xong những lời này, Cố Thành trực tiếp trở lại xe.
Tô tử Nhiên cũng chỉ thản nhiên nói một câu: “Từ nay về sau, hai chúng ta không có một chút liên quan.”
Cố Thành không biết Chu mặc đờ đẫn ở tại chỗ đang suy nghĩ cái gì, hắn chỉ thấy bộ dáng chật vật của Chu mặc khi bị bảo vệ nghe tin chạy tới.
Tiếng gầm của McLaren P1 đã lấy lại trái tim của mọi người mang trở về thực tế.
Sau khi lái xe ra khỏi cổng trường, khóe miệng Cố Thành khẽ nhếch lên, Chu Mặc có thể nói chính là mình, nhưng thế giới này tóm lại là như thế, có người đắc tý, tiêu sái tùy ý.
Có người không làm gì cả, tầm thường đến chết.
Đây là thực tế.
Cố Thành hắn chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống của mình.