• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bước vào cửa, một cái bàn tròn gỗ lim thật lớn nằm ngang ở giữa.

Cuối phòng còn treo một tấm biển mạ vàng, trên tấm biển viết hai chữ như rồng bay phượng múa [Ngự Thiện].

Hai bên còn có giá cổ chuyên dùng để đồ cổ, không phân biệt được bình hoa là đồ cổ thật hay giả được đặt ở đây, từng hàng sách cổ được bày biện chỉnh tề trên giá sách, phong cách cổ trang nồng đậm tựa hồ muốn đem thực khách dùng cơm mang vào một mảnh thời gian không gian khác.

Cố Thành chậm rãi tiến vào, một nam tử trung niên mặc âu phục thẳng tắp đứng lên, cười nói: “Cố tổng, vị này chính là lệnh công tử sao?”

Cố Kiến Quốc nghe vậy lại không đứng dậy, mà ngồi ở trên ghế cười ha hả đáp lại: “Cái gì công tử không công tử, đây là đứa con trai bất thành khí của ta.”

Lập tức ngữ khí biến đổi, hướng Cố Thành mở miệng lần nữa: “Vị này là Vương bá phụ của ngươi, giám đốc Ngân hàng Xây dựng Kim Lăng.”

Tuy rằng có chút không thích ứng được lão Cố từ một hán tử trong bùn lắc mình biến thành nhân sĩ thành công, nhưng Cố Thành cũng chỉ có thể đem cỗ khó chịu này đặt ở trong lòng, cười hướng người gọi là “Vương bá phụ” chào hỏi.

“Tiểu Cố tổng ngồi trước đi.”

Vương Càn Hải đầu tiên hướng Cố Thành hòa ái cười, sau đó hướng Hướng Tịnh đứng ở một bên phân phó: “Có thể để cho bọn họ mang thức ăn lên rồi.”

Hướng Tịnh khẽ gật đầu, đi ra khỏi phòng.

Nhìn Cố Kiến Quốc nói chyện vui vẻ với Vương Càn Hải, một loại cảm giác không chân thật càng thêm mãnh liệt.

Với tư cách là giám đốc chi nhánh Ngân hàng ở thành phố hạng nhất như Kim Lăng, Vương Càn Hải tuyệt đối có thể xưng là nhân vật cao cấp nhất của Trung Quốc, loại người cấp bậc này, đặt ở trước khi mình sống lại, hai cha con mình đừng nói là tiếp xúc, ngay cả cơ hội gặp mặt cũng khó có được.

Mà bây giờ, Vương Càn Hải không chỉ ở cùng một bàn cơm với mình, giao lưu với lão Cố, rõ ràng là ở bên với tư thái thấp hơn.

Nghe hai người nói chuyện, Cố Thành cũng không đáp lời, mà cầm nước trà tinh tế thưởng thức.

“Cố tổng, năm ngoái ông lấy được đất số 2 tại đầu giá đất Kim Lăng, tổng giá trị hiện tại ước tính hơn 3,5 tỷ rồi chứ?”

Hai người nói chuyện phiếm một hồi, đề tài nháy mắt biến đổi, Vương Càn Hải híp mắt cười hỏi Cố Kiến Quốc.

“Haiz, nếu không phải vì mảnh đất này, hôm nay ta cũng sẽ không tới Kim Lăng. Lúc trước lúc mua đất, bất động sản Minh Hợp chúng ta đã ký văn kiện, nhất định phải khai thác trong vòng hai năm, hiện tại thời gian sắp tới, công ty còn chưa huy động được vốn khai thác, đến lúc đó đất đai thu hồi, đừng nói là trị giá 3,5 tỷ, phỏng chừng toàn bộ công ty chúng ta đều phải bù vào cùng nó.”

Tuy rằng không biết lão Cố tài sản mới 1,6 tỷ lấy đâu ra giá trị 3,5 tỷ, nhưng Cố Thành vẫn ức chế sự tò mò của mình, không lên tiếng.

“Cố tổng nói đùa, tất cả một công ty bất động sản lớn nhỏ ở khu vực Tô Giang, chỉ có tỷ lệ nợ của bất động sản Minh Hợp các anh dưới 30% là doanh nghiệp chất lượng cao mà các ngân hàng lớn nhất trí đánh giá, chỉ cần Cố tổng mở miệng, Ngân hàng Xây dựng chúng tôi nhất định sẽ cung cấp cho các anh khoản vay thương mại cao nhất!”

Mãi đến khi những lời này ra khỏi miệng, Cố Thành mới ý thức được lão Cố sau khi trải qua sự thay đổi của hệ thống thì trâu bò như thế nào….

Có thể làm cho một trong bốn ngân hàng lớn chủ động yêu cầu cho vay, đủ để chứng minh tất cả mọi thứ.

Nghe những lời này của Vương Càn Hải, trong mắt Cố Kiến Quốc hiện lên một đạo tinh mang, cười nói: “Mỗi người đều nói Kim Lăng giàu có, hôm nay cuối cùng tôi cũng được chứng kiến, tôi vừa đến Kim Lăng một hồi, Lý ngân hàng trưởng của Ngân hàng Công Thương, còn có Chủ tịch Sở của Ngân hàng Hoa Hành đều hỏi tôi công ty có cần vay vốn hay không, sự đãi ngộ này tôi chưa từng được trải qua, trước cầu xin vay mấy trăm triệu đều phải cầu ông này xin bà nọ.”

Nghe được đã có ngân hàng khác liên lạc với Cố Kiến Quốc, biểu tình của Vương Càn Hải mờ ẩn thay đổi, lập tức khôi phục nguyên dạng: “Điều này chứng tỏ ánh mắt đồng nghiệp ở Tỉnh không tốt bằng chúng ta.”

Hai lão hồ ly đơn giản mấy câu nói liền đem mục đích của mỗi người biểu thị ra.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, Hướng Tịnh đi vào phòng riêng, nhẹ giọng mở miệng nói: “Giám đốc, nhân viên phục vụ đã ở ngoài cửa, có thể mang thức ăn vào không?”

Vương Càn hải gật đầu, hướng về phía Cố Kiến Quốc nói: “Cô tổng, hôm nay chỉ là tiệc riêng của tôi, công việc trước hết không bàn tới?”

Nói xong, một hàng nhân việc phục vụ bê những món ăn tinh xảo nối đuôi nhau mà vào.

Đợi đến khi đồ ăn được chuẩn bị xong Hướng Tịnh chuẩn bị rời đi, Vương Càn Hải ngăn cô lại: “Tiểu Tịnh à, em cũng ngồi đi, trên bàn chỉ có hai lão già như tôi và Cố tổng, tôi sợ Tiểu Cố có thể không quen.”

Cố Thành nghe Vương Càn Hải xưng hô với Hướng Tịnh, trong nháy mắt hiểu được, quan hệ của hai người có thể không đơn giản.

Quả nhiên, Hướng Tịnh vừa mới ngồi xuống, liền nghe được Vương Càn Hải giới thiệu: “Tiểu Tịnh là cháu gái tôi, vừa mới tốt nghiệp không lâu, tuổi tác với Tiểu Cố tổng không chênh lệch bao nhiêu, tôi nghe nói Tiểu Cố tổng cũng là sinh viên tài năng của Đại học Kim Đại, vừa lúc cũng là trường cũ của Tiểu Tịnh, hai người có thể làm quen biết nhau!

Dù sao đều là người trẻ tuổi, vẫn là cựu sinh viên, phỏng chừng nhiều đề tài chung để trao đổi.”

Nghe vậy Cố Thành cùng Hướng Tịnh hướng mắt nhìn nhau một cái.

Mãi đến khi Vương Càn Hải nhắc tới Hướng Tịnh tốt nghiệp đại học, Cố Thành mới biết mình ở đại sảnh nhìn thấy Hướng Tịnh có một cảm giác quen từng gặp.

Trong một vài năm nữa, Jin sẽ công bố danh sách các cự sinh viên xuất sắc cho năm 2022 trên Weibo.

Hướng Tịnh, 32 tuổi, trở thành phó giám đốc chi nhánh Ngân hàng Xây dựng Kim Lăng, rõ ràng nằm trong danh sách này.

Giống như loại thiên chi kiều nữ này, khi đó Cố Thành cũng chỉ có thể cách màn hình cảm thán một tiếng, mà hiện tại, nàng liền ngồi ở bên cạnh mình.

Vương Càn Hải nói đến, lão Cố cũng tiếp lời: “So với cháu gái của Vương giám đốc, tiểu tử nhà tôi làm sao có thể xưng là sinh viên xuất sắc?

Bất quá nếu đã nói tới đây, ta cũng có một thỉnh cầu nhỏ.

Người cũng biết người trẻ tuổi khí thịnh, tính tình tiểu tử nhà ta ta cũng hiểu rõ, tuy trưởng thành lên rất nhiều! Bất động sản Minh Hợp chúng ta tạm thời ở Kim Lăng còn chưa ổn định căn cơ, hy vọng Vương giám đốc bình thường có thể chiếu cố tiểu tử này nhiều hơn một chút.”

Nghe lão Cố nói, tinh mang trong mắt Vương Càn Hải lại chợt lóe lên, trên mặt vui mừng lộ ra, cười đáp lại: “Cố tổng nói lời này là giống như xem tôi như người ngoài, chiếu cố con cháu, vốn là nghĩa vụ của những trưởng bối như chúng ta, yên tâm, sau này nếu có chuyện gì, Tiểu Cố tổng cứ tới tìm ta!”

“Vậy trước tiên cảm ơn Vương giám đốc.”

Cái gọi là chiếu cố, đơn giản chỉ là xảy ra chuyện gì thì chùi mông cho mình. Cố Thành không rõ, lão Cố bảo Vương Hải Càn thay mình chùi mông, còn có thể làm cho hắn hưng phấn như vậy?

Nói trắng ra, vẫn là mình còn quá trẻ, không hiểu ẩn ý trong lời nói của hai lão hồ ly này, chờ sau này cùng lão Cố trao đổi rõ ràng là tốt thôi.

Không biết có phải ảo giác hay không, Cố Thành cảm giác từ những lời cuối cùng của lão Cố, bầu không khí trong bữa tiệc đặc biệt hòa hợp, ngay cả hai lão hồ ly cũng giống như bạn tốt nhiều năm không gặp, từng lời từng lời xưng hô lão Cố lão Vương.

Trong bữa tiệc, theo đề nghị của Hướng Tịnh, Cố Thành cũng cùng đàn chị này trao đổi thông tin liên lạc với nhau, trước kiac hỉ cso thể nhìn lên thiên kiêu chi nữ cùng người nổi tiếng trong giới kinh doanh, hiện tại lại có thể cùng mình nói chuyện vui vẻ…

Đây là lần đầu tiên sau khi sống lại gặp lão Cố.

Nhưng lần gặp mặt này lại làm cho Cố Thành hiểu được, cuộc sống của mình đã đi theo một quỹ đạo khác.

Trước kia mình chỉ là một con trâu con ngựa, mà bây giờ, chỉ vừa bắt đầu, liền đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp mà vô số người khát vọng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK