“Đây là phòng ngủ của cậu.”
Tầng 2 phòng 316 KTX của nữ sinh, Cố Thành lạnh nhạt nói với Tô Tử Nhiên.
Tô Tử Nhiên nhìn cơ sở vật chất trong phòng ngủ với vẻ mặt ghét bỏ, về phần Chu Mặc, Cố Thành đã đưa anh ta đến KTX nam sau. Bởi vì không có cậu ta, thì hành lý của Tô Tử Nhiên không ai xách hộ.
Đang lúc Cố Thành nói chuyện, một mùi hôi truyền đến, ba người không hẹn cùng bịt mũi, Cố Thành liếc mắt một cái, dưới một cái giường còn đặt mấy cái túi ni long màu đen, mùi là chính là từ trong túi truyền đến.
“Hẳn là lúc trước học tỷ rời trường không thu dọn sạch sẽ, nếu em không vội có thể ra ngoài trường ở khách sạn vài ngày, hai ngày tới trường học hẳn sẽ thống nhất an bài người dọn dẹp vệ sinh. Nếu muốn vào ở liền thì phải tự mình dọn dẹp.” Cố Thành giải thích với cô ấy một câu.
Giống như loại tình huống này không nhiều lắm, dù sao tiếp nhận bốn năm giáo dục đại học, hai chữ tố chất sớm đã đi sâu vào lòng người, nhưng vẫn có mấy con cá lọt lưới về việc giáo dục tố chất làm người như vậy, và rõ ràng Tô Tử Nhiên là kẻ xui xẻo đụng phải con cá lọt lưới này…
Lời nói chưa dứt, đã nghe thấy Chu Mặc xung phong nhảy ra.
- Không việc gì, ta đến giúp ngươi thu dọn, chỉ một chút như vậy, hai chúng ta chỉ mất chút thời gian là có thể giải quyết xong!
Nói xong, còn hướng Tô Tử Nhiên lộ ra một nụ cười tự cho là ôn nhu.
Cố Thành tốt xấu gì cũng đã lăn lộn trong xã hội vài năm, đối với kỹ năng quan sát vẫn có vài phần bản lĩnh. Hắn rõ ràng nhìn thấy Chu Mặc nói xong câu đó, trên mặt Tô Tử Nhiên lóe lên sự chán ghét.
Lại nhìn về vẻ mặt ôn nhu của Chu Mặc, Cố Thành hiểu…
Đây hẳn không phải nịnh hót đeo bám, vì đeo bám nịnh hót chút ít còn có hy vong, loại này rõ ràng “mặt nóng áp mông lạnh” quá thảm…!
“Ah…Cái này phải thu dọn đến khi nào …”
Từ cổng trường đến bây giờ, Tô Tử Nhiên rốt cuộc cũng mở miệng nói câu đầu tiên.
Khác với ngoại hình nóng bóng gợi cảm, giọng nói của Tô Tử Nhiên có vẻ dịu dàng đáng yêu, lại phối hợp với hình tượng của cô, loại cảm giác tương phản này ít có người đàn ông nào có thể chống đỡ được.
Quả nhiên, sau khi Chu Mặc nghe Tô Tử Nhiên nói xong, tinh trùng xông thẳng lên đầu.
- Không có việc, ta tới giúp người dọn dẹp, người nghỉ ngơi trước một chút!
Nhìn Chu Mặc phấn khởi, Cố Thành chỉ có thể ở trong lòng thay thở dài, đây rõ ràng thuộc về bệnh ngu gái giai đoạn cuối.
“Học trưởng, nếu không cậu nói với trường một chút, đổi ký túc xá cho tôi đi…”
Mười ngón tay mảnh khảnh cảu Tô Tử Nhiên đan lại cùng biểu tình đáng thương hướng Cố Thành mở miệng nói.
Một chiêu này cũng không biết dùng qua với bao nhiêu người, lực sát thương có thể nói đủ 10 phần, nếu không phải Cố Thành từng là kẻ từng bị gái lợi dụng đã miễn dịch với loại công kích này thì không chừng đồng ý với nàng.
Nhún vai, Cố Thành lộ vẻ mặt yêu thích không thể giúp đỡ: “Ký túc xá và phân lớp đều đựa theo mã số nhập học của các cậu mà sắp xếp, nếu các cậu muốn đổi ký túc xá thì chờ sau khi khai giảng tìm cố vấn học tập để giải quyết. Tôi đi trước nhé.”
Nói xong, Cố Thành không để ý Tô Tử Nhiên khóc lóc đáng thương, liền chuẩn bị rời khỏi phòng KTX nữ đầy mùi hôi này.
Bỗng nhiên, một trận xúc cảm ấm áp từ khủy tay truyền đến.
Cố Thành vừa quay đầu lại, liền thấy Tô Tử Nhiên kéo cánh tay mình, đáng thương nói: “Vậy nếu không đổi được phòng, học trưởng gọi mấy người giúp tôi dọn dẹp một chút đi… bằng không chỉ dựa vào một mình tôi, phải thu dọn đến khi nào a…
Học trưởng là người hội sinh viên, chắc chắn có khả năng! Cầu xin … cầu xin học trưởng mà!”
Loại ngữ khí mềm mại lại phối hợp với ngũ quan tinh xảo của Tô Tử Nhiên, người bình thường làm sao mà chúng đỡ được? Nhưng Cô Thành thì khác.
“Ngươi ở đây không phải đã có người giúp ngươi thu dọn sao? Thật sự không được, cô ở khách sạn bên cạnh trường vài ngày, bất quá tôi nhắc nhở cô, nếu muốn thì đi sớm, sắp khai giảng, người nhiều, đi trễ có thể sẽ không còn phòng trống.”
Chu Mặc vẫn đứng ở một bên thấy nữ thần của mình kéo cánh tay một nam sinh khác, trong lòng giống như vừa ăn 1 tấn chanh.
“Nhưng khách sạn một ngày rất đắt tiền….”
Nghe được lời này, Cố Thành mới cẩn thận đánh giá trang phục của Tô Tử Nhiên, một thân phối đồ tuy rắng theo trend mới gợi cảm, nhưng rõ ràng không phải hàng hiệu gì, xác xuất lớn là mua taobao, một mặt dây chuyền trong suốt lấp lánh treo trước ngực không ngừng lắc lư, Cố Thành còn biết cái vòng cổ này. Đôi mắt của quỷ Swarovsky.
Tên mặc dù không tệ, nhưng lỳ thật cũng chỉ khoảng 1 ngàn đồng.
Từ cách ăn mặc mà đoán, cô cũng chỉ là một cô gái nhà bình thường, hiện tại vào mùa cao điểm, giá cả một ngày trong phòng khách sạn ước tính khoảng bốn năm trăm, ở vài ngày cũng phải mất mấy ngàn, học sinh bình thường quả thật không đủ khả năng chi trả.
Nhưng điều này không có quan hệ chút nào với Cố Thành.!
Không chút lưu luyến đẩy Tô Tử Nhiên ra, Cố Thành buông tay, ý bảo hắn cũng không có biện pháp.
“Thì đừng cầu xin anh ta nữa! Có gì mà phải năn nỉ một nhân viên hội sinh viên cơ chứ? Lát nữa tôi sẽ đi tìm trưởng ban Viên để khiếu nại về anh ta!”
Dọc theo đường đi bản thân kéo một đống hành lý, Cố Thành cũng không giúp hắn một chút, Chu Mặc sớm đã đầy oán khí, hiện tại nhìn nữ thần của mình ủy khuất xin xỏ trước mặt Cố Thành, máu ghen nổi lên làm lộ bản tính của hắn lộ ra.
“Chu Mặc, người nói cái gì?”
“Ta nói chẳng lẽ không phải sao? Một cán bộ thời vụ thôi, làm bộ cái gì?”
Tô Dục Nhiên sắp bị anh ta làm nổi điên, mình tìm mọi cách lấy lòng, đều sắp bán đứt thể diện, chính là muốn Cố Thành tìm vài người giúp cô thu dọn phòng.
Trong lòng cô, Cố Thành không khác gì những người đàn ông lấy lòng cô, chỉ cần mình thêm chút ít công phu, nói không chừng Cô Thành thật sự có thể tìm lao động miễn phí tới giúp mình, hiện tại bị Chu Măc quấy rầy, phỏng chừng mình thật sự phải mất tiền ở khách sạn rồi.
Vừa nghĩ đến đây, Tô Tử Nhiên càng nghĩ càng tức giận, nếu không phải vì trên đường tới Kim Lăng không có nhiều người để nàng sai khiến, nên nàng mới chấp nhận cùng Chu Mặc đến trường.
Bất quá lúc này nàng chỉ có thể cố gắng khắc phục vấn đề một chút…..
“Chu Mặc! Xin lỗi học trưởng ngay…!”
Nguyên bản Chu mặc còn muốn nói cái gì đó, chẳng qua nhìn thấy ánh mắt lạnh như bang của Tô Tử Nhiên, trong nháy mắt liền sợ…
-Xin lỗi.
Chu Mặc đỏ bừng mặt, vẻ mặt không phục hướng Cố Thành nói lời xin lỗi.
Cố Thành vốn còn đang ôm ngực xem nào nhiệt, lập tức nghe Chu Mặc xin lỗi bất ngờ không kịp đề phòng. Nói không nên lời, con cún này còn rất nghe lời, bảo làm cái gì thì làm cái đó a….
Tô Tử Nhiên thấy Chu Mặc xin lỗi, lúc này mới hướng Cố Thành lộ ra một nụ cười áy này, ánh mắt chán ghét nhìn về phía Chu Mặc.
Cố Thành tuy rất muốn cười, nhưng quả thật không lỡ lòng làm tổn thương nội tâm của Chu Mặc.
Kỳ thật loại tâm tính này của hắn mọi nam nhân bình thường đều có thể lý giải, dù sao mình hao hết sức lực “thiên tân vạn khổ” cũng không theo đuổi được, nhưng cứ như vậy nữ thần ấy lại kéo cánh tay nam nhân khác làm nũng, ghen tuông là rất bình thường.
Nhưng Chu Mặc sai ở đâu?
Sai là không rõ vị trí của mình!
Một ngày làm cún bị sai bảo, thì suốt đời khó thay đổi.
Cún thì làm sao đủ điều kiện để ghen? Cuốn thì chỉ phú hợp ngẩy đuôi theo sau mà thôi!
Căn cứ vào sự hiểu biết của mình, Cố Thành trong lòng cũng đã đoán được đôi chút về con người của Tô Tử Nhiên.
Xác suất lớn là một “Trà xanh sơ cấp” với vè ngoài hồn nhiên trong sáng nhưng bên trong gian xảo và toan tính.
Cố Thành bắt đầu có chút hứng thú với cô, giống như nữ sinh khó có thể cự tuyệt được trai hư, em gái trà xanh khi nói “ca ca tốt”, cũng khó có được người đàn ông nào có thể từ chối.
Nói thẳng ra, Cố Thành cũng muốn uống chén trà xanh!
______________
(*)Trà xanh: Chỉ những người phụ nữ bên ngoài hồn nhiên trong sáng nhưng bên trong gian xảo đầy toan tính. Ví như tiểu tam, em gái mưa….