• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao cậu lại ở đây?”

Đối mặt với câu hỏi của Viên Chấn, Cố Thành đáp: “Đến trường đua có thể làm gì?”

“Anh em tốt! Hôm nay nghe bạn bè nói Kim Lăng chúng ta có người mua một chiếc McLaren P1, thì ra là tiểu từ người mua, quen biết ngươi một năm cũng không phát hiện ngươi còn là một đại gia thâm tang bất lộ a!”

Viên Chấn nói không sai.

Hai người quả thật quen biết một năm, chẳng qua “quen biết” này cũng chỉ ở giới hạn quen biết.

Dù sao khi đó mình chỉ là một học sinh bình thường, còn hắn thì sao? Trưởng ban Bộ phận, phú nhị đại! Hai người rõ ràng kém không chỉ một chút, khi đó mình đơn giản là ở sau lưng hâm mộ, ngưỡng mộ mà thôi.

Tuy rằng tính cách Viên Chấn không tệ, chưa từng thể hiện tư thái hơn người, nhưng chênh lệch giữa cấp bậc không có cách nào vượt qua, phú nhị đại như hắn, nhất định có vòng tròn của mình.

Lấy thân phận lúc trước của mình muốn cứng răn tham gia vào, chỉ có thể đi làm chó, bị sai khiến.

Nhưng bây giờ thì khác, bây giờ Cố Thành đối mặt với Viên Chấn đã sớm không còn một tia tâm tính ngưỡng vọng, cho nên nghe được trò đùa của hắn, cũng là cười lại: “Tin tức của Viên trưởng ban còn rất nhanh nhạy, hôm qua vừa nhắc tới, ngươi liền biết rồi.”

Viên Chấn nghe vậy cũng cười đấm ngực Cố Thành một cái: “Đừng chọc người a! Viên trưởng ban tôi nghe nổi da gà! Gọi tôi là lão Viên là được rồi, cùng nhau chơi đều gọi như vậy.”

Phải thừa nhận một điều.

Khi mức độ của một người thay đổi, mọi thứ xung quanh anh ta thay đổi.

Viên Chấn trước kia tuy rằng sẽ không biểu hiện hơn người trước mặt mình, nhưng tuyệt đối sẽ không dùng thái độ này nói chuyện với mình, bởi vì chênh lệch bản thân không phải là một thái độ có thể xóa bỏ.

Rất rõ ràng, từ khi biết McLaren P1 là của Cố Thành, Viên Chấn đã đặt anh ở cùng một cấp độ.

“Được, vậy ta liền trực tiếp gọi là lão Viên.”

Ngay khi Viên Chấn và Cố Thành tán gẫu, Hướng Tịnh không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh Cố Thành, bàn tay nhỏ bé ấm áp phủ lên cánh tay Cố Thành, biểu hiện ra bộ dáng thân mật.

Nếu như đặt ở tình huống bình thường, đối với Hướng Tịnh chủ động thân mật như vậy, Cố Thành có thể còn đáp lại.

Nhưng từ biểu tính vừa rồi của cô, Cố Thành đã đại khái hiểu được Lư Sinh này và Hướng Tịnh khẳng định có gút mắc gì, mà Hướng Tịnh thái độ thân mật khác thường, cũng chỉ có một loại khả năng.

Cô ta đang dùng Cố Thành làm bia đỡ.

Vừa nghĩ đến đây, nụ cười vốn còn treo trên mặt Cố Thành dần dần biến mất, nghiêng đầu nhàn nhạt nhìn lướt qua Hướng Tịnh, hảo cảm ban đầu đối với cô cũng tiêu hao hầu như không còn.

Quả nhiên, nhìn thấy Hướng Tịnh nắm tay Cố Thành, biểu tình Lô Sinh dừng lại, nheo mắt lại.

“Lão Viên, người đừng chỉ lo tán gẫu, có bằng hữu mới giới thiệu đi a.”

Nghe Lư Sinh nói, Viên Chấn cũng vỗ ót: “Lỗi của tôi, nói chuyện quên mất!”

“Cố Thành, đây là Sinh ca, vừa rồi Tịnh tỷ cũng nói tên hắn, Lư Sinh.”

Viên Chấn cũng là người thật sự, không phát hiện bầu không khí trong sân thay đổi, còn tưởng rằng Lư Sinh thật sự muốn quen biết Cố Thành, tận tâm tận lực giới thiệu…

Ngoài trừ Lư Sinh và Viên Chấn, hai nam một nữ bên cạnh lần lượt tên là Lữ Trung Tuyển, Ngưu Trác Văn, cùng Chung Mi.

Tuy rằng không biết, nhưng thông qua khuôn mặt trẻ tuổi cùng cuộc sống thoải mái bồi dưỡng ra cỗ khí chất khó hiểu, Cố Thành biết, vô luận nam nữ, có một người tính một người đều là phú nhị đại…

“Cố thiểu hẳn không phải người Kim Lăng chứ?”

Giới thiệu xong, Lư Sinh vẫn như trước là vẻ mặt híp mắt cười hướng Cố Thành mở miệng nói.

“Tôi nhớ Cố Thành thật giống người tỉnh ngoại đúng không?”

Viên Chấn đung lúc đứng ra giải thích cho Cố Thành một câu.

“Lão Viên, người không lễ phép, ta hỏi Cố thiếu đây, ngươi xen vào cái gì?”

Lư Sinh đầu tiên trả lời Viên Chấn một câu, sau đó tiếp tục cười như không cười nhìn về phía Cố Thành: “Tôi nói Thành Kim Lăng lớn như vậy, có thể lái được McLaren P1 sao tôi còn không biết? Bất quá lão Viên hẳn là nói sai đi, anh em tỉnh ngoại ta cũng quen biết mấy người, lái xe mấy triệu cũng coi như lão đại rồi, nếu thật sự là tỉnh ngoại, làm sao có thể lái được McLaren P1?”

Chuỗi pháo bắn này vừa mở ra, bầu không khí vốn coi như hài hòa chợt hạ xuống, một mùi thuốc sung vọt ra.

Cho dù thần kinh to như Viên Chấn cũng phát hiện không đúng, nhìn Lư Sinh, lại nhìn Cố Thành, thẳng đến khi nhìn thấy tay Cố Thành bị Hướng Tịnh kéo, lúc này mới hiểu được nguồn gốc mùi thuốc súng từ đâu tới…

Theo như anh ta biết, Lư Sinh đã theo đuổi Hướng Tịnh trong hơn một năm…

Hiện tại nhìn thấy nàng nắm cánh tay đàn ông khác, làm sao có thể nhìn được?

Bất quá hiểu rõ thỉ hiểu, Viên Chấn vẫn là từ đáy lòng hâm mộ Cố Thành, Hướng Tịnh cũng coi như là một nữ thần được công nhận trong giới phú nhị đại Kim Lăng, đừng nói Lư Sinh, ngay cả chính mình cũng từng có loại suy nghĩ này.

Mà Cố Thành nghe được giọng điệu âm dương quái khí của Lư Sinh, sắc mặt không có chút biến hóa nào, trực tiếp mở miệng nói:” Thật đúng là không sai, ta chính là người tỉnh ngoài, bất quá xem ra Lư thiếu rất thích chiếc P1 này của ta? Ta là người thích mới ghét cũ, mở qua một lần nếm thử là đủ rồi, đã qua sử dụng? Cũng chỉ hơn 1 ngàn vạn, chiếc đầu tiên của Kim Lăng, ta còn phải suy nghĩ một chút?”

Cố Thành ngoài miệng tuy rằng đang nói chuyện, nhưng tay lại trực tiếp ôm Hướng Tịnh vào trong ngực.

Trong lúc nhất thời cũng không biết Cố Thành nói xe cũ là chỉ xe, hay là người.

Một câu xe đã qua sử dụng, trực tiếp làm cho Lư Sinh trong nháy mắt mất kìm chế, biểu tình vốn cười tủm tỉm chậm rãi biến mất: “Đa tạ Cố thiếu, ta đối với xe cũ không hứng thú.”

Hơi nhún vai, Cố Thành ngữ khí tùy ý nói: “Vậy thì không có biện pháp, cho dù ta nguyện ý chuyển nhượng cho ngươi, thì nó vẫn là đã qua sử dụng, ai bảo chủ xe đầu tiên là ta đây?”

Luận về âm dương quái khí, Cố Thành còn chưa phục ai!

Tuy rằng mình không muốn làm bia đỡ, nhưng viên đạn đã bắn đến mình, lại tiếp tục sợ, mình còn làm phú nhị đại làm gì, trở về làm ruộng cũng không sai biệt lắm.

Hướng Tịnh bị Cố Thành ôm vào trong ngực nghe giọng bàn luận “xe cũ” của hắn, biểu tình cũng thay đổi.

“Tôi muốn đi vệ sinh, Cố Thành anh đi cùng em.”

Nhàn nhạt liếc nhìn Hướng Tịnh một cái, Cố Thành cũng gật đầu, hắn biết Hướng Tịnh có chuyện gì muôn nói với mình.

Vừa lúc, hắn cũng muốn nghe Hướng tịnh có thể đưa ra giải thích gì làm mình hài lòng.

Nói xong, hai người cũng không chào hỏi, trực tiếp đi về phía nhà vệ sinh, nhìn Hướng Tịnh bị Cố Thành ôm, ngoại trừ trong mắt Lư Sinh đã bắt đầu cháy lửa, mấy nam nhân khác đều là một trận hâm mộ.

Đợi đến khi bóng lưng hai người biến mất không thấy, Lư Sinh lúc này mới hướng Viên Chấn mở miệng hỏi: “Lão Viên, Cố Thành này lai lịch như thế nào?”

Viên Chấn nghe vậy cũng nhíu mày: “Tôi nói Sinh ca, chỉ vì chút chuyện này thật sự không đáng giá, mặc kệ nói như thế nào Cố Thành cũng là bằng hữu của tôi, nháo lên có chỗ tốt gì?”

“Ta hỏi ngươi lai lịch của hắn là gì?”

Lư Sinh lặp lại một lần nữa.

Mặc dù là bạn bè trong giới, nhưng vẫn có chút khác biệt, từ khi Viên Chấn gọi Lư Sinh là Sinh ca là có thể nhìn ra.

Chữ ca, ra khỏi xa hội, chính là một loại kính xưng, không liên quan đến tuổi tác.

“Ngươi muốn làm gì giống như một người đàn ông trực tiếp đi, đừng ở đây làm khó Viên Chấn, người muốn biết lai lịch của hắn là gì? Được rồi, tôi sẽ nói cho anh biết.

Chỉ cần chiếc McLaren P1 này, một trong những sản phẩm chủ lực của triển lãm Ô tô Thượng Ức! Quảng cáo đã được thực hiện, kết quả là một tuần trước tạm thời hủy bỏ triển làm của chiếc xe này. Anh có nghĩ rằng anh có năng lực để làm cho thương hiệu McLaren thà vi phạm hợp đồng triển lãm xe để bán cho anh?

Nhưng Cố Thành này có thể! Bây giờ lai lịch anh ta là gì anh tự chính mình suy nghĩ đi.”

Người nói chuyện chính là nữ sinh duy nhất trong năm người Chung Mi, nàng vẫn có hảo cảm với Viên Chấn, thấy Lư Sinh làm khó Viên Chấn, trực tiếp khai báo.

Mà Lư Sinh nghe được lời Chung Mi nói, cũng là giật mình…

Anh ta thực sự không có năng lưc để làm điều đó…

Bời vì anh ta thậm chí khổng đủ khả năng để mua chiếc McLaren này.

Mà Cố Thành còn không biết mấy người ở sau lưng mình suy đoán lai lịch mình, ngay cả chính hắn cũng không biết chiếc xe này của mình là xe triển lãm Thượng Ức bị vi phạm hợp đồng mà vận chuyển cho mình.

Chỉ có thể nói hệ thống điều ước này “nhân quả quan hệ” ảnh hưởng thật sự quá cường đại…..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK