Chiến sỹ dung mãnh thì sau hơn trăm ngàn lần vung đao cũng sẽ mệt mỏi.
Sau khi đại chiến 3 hiệp…
Cả hai chung quy cũng mệt mỏi mà thu binh.
10 giờ sáng hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ màu hồng của khách sạn, một lần nữa gợi lên hơi thở kiều diễm trong căn phòng.
“Quá lâu…
Có phải đã qua quá lâu hay không….”
Điện thoại di động đặt ở đầu giường vang lên một tiếng chuông dễ nghe.
Cố Thành mở mí mắt nặng nề ra, cảm nhận được sự đau nhức nhẹ bên hông, cầm lấy điện thoại.
Nhìn ghi chú hiển thị trên màn hình di động, cả người Cố Thành đều tỉnh táo lại.
Gọi điện tới không phải ai khác, chính là cha Cố Kiến Quốc của hắn.
Chính mình sống lại đến bây giờ, hôm nay đã là ngày thứ chín, hắn vẫn chậm chạp không có liên lạc với cha mình, sợ chính là người khác…
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, nên đối mặt chung quy vẫn phải đối mặt, hơi điều chỉnh tâm tình một chút, đem bàn tay nhỏ nhắn của Liễu Tinh đặt ở ngực mình qua bên, nhận điện thoại.
“Còn chưa rời giường sao?” Sao lâu như vậy mới trả lời điện thoại?”
Không đợi Cố Thành kịp phản ứng, thanh âm quen thuộc truyền đến tai Cố Thành.
Chính mình nghe thanh âm hơn hai mươi năm, làm sao có thể nhớ lầm? Tâm tình vốn đang thấp thỏm cũng dần dần bình phục trong tiếng hỏi thăm của cha.
“Vừa mới tỉnh ngủ, đột nhiên gọi điện thoại cho con làm gì?”
Loại ngữ khí tùy ý này, chính là giọng điệu Cố Thành vẫn nói chuyện với Cố Kiến Quốc.
-Lão tử gọi điện cho con trai, chẳng lẽ còn phải có việc mới được gọi?
“Này hắc…Con không tin là cha sẽ gọi cho con nếu không có việc gì?”
Theo nói chuyện với nhau, Cố Thành tin tưởng, ba hiện tại tuy rằng biến thành tổng giám đốc tài sản hơn một 1 tỷ, nhưng bản chất vẫn giống như trước.
Nhận được tin tức này, tảng đá lớn vẫn treo trong lòng đột nhiên rơi xuống đất.
“Được rồi, không liên quan tới con, bây giờ cha đang ở Kim Lăng, trưa nay nhà hàng Đàm gia có một bữa tiệc, nhớ tới, đối với con có lợi.”
Nghe giọng điệu của cha hơi nghiêm túc trong điện thoại, Cố Thành vừa chuẩn bị đáp lại, liền nghe thấy Liễu Tinh đang ở bên cạnh mình hừ một tiếng: “Ba, ba đang gọi điện cho ai vậy?”
Trong phòng rất yên tĩnh, thanh âm liễu hâm có vẻ dị thường rõ ràng…
Sợ nhất là không khí đột nhiên yên tĩnh…
Cố Kiến Quốc ở đầu dây kia cũng trầm mặc vài giây.
Cố Thành che miệng Liễu Tinh lại: “Ba, ba nghe con giải thích… Con đang xem video!”
-Người trẻ tuổi các ngươi chơi bời, ta hiểu, bất quá phải chú ý thân thể, cứ như vậy đi, đừng quên chính sự buổi trưa!”
Nói xong, trong điện thoại liền truyện đến một trận âm thanh bận rộn…
Đem đầu mình chui vào trong chăn, thanh âm Liễu Tinh cũng chậm rãi truyền đến: “Xin lỗi! Tối không biết đang gọi điện thoại cho bác…”
Cố Thành cũng không nói nhiều, trực tiếp đứng dậy, đem đồng hồ trị giá trăm bạn bỏ xuống, đi về phía phòng tắm.
“Trưa nay ta có việc, cô tự mình trở về đi.”
“Là đến nhà hàng Đàm gia sao?”
Liễu Tinh xốc chăn lên, làn da trơn bóng dưới ánh sáng màu hồng nhạt có vẻ dị thường xinh đẹp, duỗi thắt lưng, đem thân hình tuyệt vời bày ra vô cùng nhuần nhuyễn, trên mặt tinh xào lộ ra vẻ mặt làm nũng nói: “Nghe nói nhà hàng Đàm gia là một trong những tửu lâu tiệc chiêu đãi thương nghiệp xa hoa nhất Kim Lăng, có thể dẫn em đi kiến thức không?”
Nghe vậy, Cố Thành quay đầu cười cười: “Cô cảm thấy thế nào?”
Liễu Tinh: “…”
“5 vạn, cho dù không đạt được lợi nhuận quà tặng một tháng của cô, cũng có hơn nửa tháng phải không? Giao dịch đạt được, hai bên hợp tác vui vẻ không tốt sao? Cô muốn nhiều như vậy được sao?”
Nhận được câu trả lời của Cố Thành, Liễu Tinh cũng hiểu được ý tứ, buông tha cho chút ảo tưởng không thực tế trong lòng, trầm mặc đi.
Cô cho rằng tối hôm qua mình hao tổn tâm lực lấy lòng như vậy, có thể sẽ làm cho mỗi quan hệ của hai người tiến thêm một bước, dù sao loại thiếu gia tuổi trẻ giàu có, thân thể tốt như Cố Thành, có thể gặp được mấy người chứ?
Nhưng cô ấy sai thì sai ở chỗ xem thường Cố Thành…
Một người sống hai đời, nếu luận về trình độ thanh tỉnh, không có mấy người có thể so sánh với Cố Thành, cho dù vứt bỏ bản chất của Liễu Tinh sớm không nói, cho dù lúc trước hắn không biết Liễu Tinh, cũng sẽ không để cho nàng trở thành nữ nhân của mình.
Rõ ràng là một mối quan hệ hợp tác rất đơn giản.
Tự bỏ tiền ra.
Liễu Tinh ra sức làm việc.
Say đó hợp tác vui vẻ.
Làm thế nào dễ dàng?
Nói chuyện tình cảm? Đừng nên làm ầm ĩ….
……
……
Chờ Cố Thành rửa mặt xong, lúc chạy tới nhà hàng Đàm gia, thời gian đã đến 12 giờ trưa.
Rõ ràng giữa trưa lưu lượng xe cũng không nhiều, nhưng vẫn khiến Cố Thành tắc nghẽn đủ, lái xe chưa đầy 20 phút.
Dưới sự chỉ dẫn của bảo vệ, sau khi đỗ xe ở bãi đỗ, liền đi về phía tửu lâu.
Nhà hàng Đàm gia tên đầy đủ là Hoa Quốc Đàm gia ẩm thực….
Trên mảnh đất rộng lớn của Trung Quốc, có thể thêm hai chữ “Hoa Quốc” trước danh tự tự nhiên danh tiếng không nhỏ, tuy rằng luận cách thức, món ăn của Kim Lăng Đàm gia so ra kém so với Tổng quán ở Kinh Thành, nhưng cũng là thực phủ cao cấp hàng đầu trong cả nước.
Xuyên qua đại môn, đầu tiên đập vào mắt chính là Long bào cùng Phượng trang treo ở hai bên để trưng bày, sau đó là hai hàng thang cuốn màu trắng, trên đỉnh treo là đèn lồng đỏ thẫm cổ kính, tuy rằng đang giờ cơm, nhưng đại sảnh cũng không ồn ào, mùi thức ăn theo không khí chui vào trong mũi Cố Thành.
Thấy có người vào cửa hàng, nữ bồi bàn hai bên mặc cung trang mỉm cười hướng Cố Thành nói: “Hoan nghênh quang lâm, tiên sinh mời vào.”
Cái khác không đề cập tới, chỉ cần vào cửa nhìn thấy hai mỹ nữ cung trang, sự thèm ăn của người bình thường đều sẽ tăng thêm vài phần.
Ngay khi Cố Thành chuẩn bị gọi điện cho Cha hỏi phòng nào, một người phụ nữ đeo kính, mặc âu phục nữ nhân, đôi chân thon dài bị tất tơ đen bao bọc đi tới trước mặt Cố Thành, nhẹ giọng hỏi: “Xin hỏi là công tử của Cố tổng sao?”
Không biết có phải ảo giác hay không, Cố Thành luôn cảm thấy người phụ nữ này, hình như mình đã gặp ở đâu đó.
Về phần Cố tổng trong miệng cô, hẳn là chỉ cha Cố Kiến Quốc của mình.
Nhưng đối với xưng hô công tử này, hắn vẫn có chút không thích ứng được, nếu đặt ở trước kia, người ta phỏng chừng chính là trực tiếp nói “Ngươi có phải con trai Cố Kiến Quốc hay không.”
Mặc dù không thích ứng, nhưng Cố Thành vẫn gật đầu với cô.
“Xin chào Tiểu Cố tổng, tôi là thư ký Hướng Tịnh của chi nhánh Kim Lăng của ngân hàng Xây dựng, chủ tịch và Cố tổng chúng tôi đã chờ ngài thật lâu, bọn họ ở phòng số 1, mời theo tôi.”
Từ lời của Hướng Tịnh không khó phân tích, bữa tiệc hôm nay hẳn là cùng với giám đốc Ngân hàng Xây dựng Kim Lăng này.
Không nghĩ nhiều nữa, Cố Thành cứ như vậy đi theo cô vào bên trong phòng ăn.
Chủ ngân hàng mở tiệc chiêu đãi, tự nhiên không có khả năng là ghế lô bình thường, đi thẳng đến chỗ sâu nhất, Hướng Tinh mới mang theo Cố Thành mở cửa phòng.
So với các phòng riêng khác, gian phòng này nằm độc lập, cửa còn đặc biệt an bài hai nữ phục vụ cung trang, mà cửa lớn phòng riêng so với cửa phòng ăn còn cao cấp hơn.
Trên cửa khảm đầy đinh tán màu vàng, sư tử đúc đồng trên tay nắm cửa trợn mắt, không chỗ nào không lộ ra khí tức xa hoa.
Thấy người tới, hai nữ phục vụ chống tay lên đầu sư tử nhẹ nhàng đẩy một cái, lập tức làm ra tư thái kính mời.
Hướng Tịnh đi theo bên cạnh Cố Thành cũng lần nữa nhẹ giọng mở miệng nói: “Tiểu Cố tổng mời vào.”
……..
…….