Lư Sinh rời đi, Ngưu Trác Văn và Lữ Trung Tuyển cũng đi theo.
Năm người đến, chỉ còn lại Viên Chấn và Chung Mi.
Cố Thành nhìn hai người bọn họ một cái, cười mở miệng nói: “Hai người sao còn lưu lại đây?”
Chung Mi khẽ vén tóc một cái, quay lại cười: “Thế nào? Tôi đến đây để đua xe, bây giờ chiếc xe vẫn chưa được chạy, anh muốn đuổi chúng tôi đi sao?”
“Vậy cũng không phải, cô muốn chơi bao lâu cũng không sao, bất quá tôi và Lư Sinh này hoàn toàn trở mặt, các ngươi chính là bạn bè, ở lại chỗ tôi, chẳng lẽ không sợ sau này gặp mặt khó chịu?”
Chung Mi nghe vậy che miệng cười khẽ một tiếng: “Cái này cậu đã suy nghĩ nhiều rồi, mâu thuẫn giữa anh ấy và cậu, có quan hệ gì với tôi? Tin hay không lần sau gặp mặt hắn ngay cả đề tài này cũng không đề cập đến một chút? Có nhiều người không đối phó Lư Sinh, còn có thể cản trở ta kết giao bằng hữu với họ? Nói một câu khó nghe, thân phận Lư Sinh hắn còn chưa đủ tư cách.”
Vòng tròn của người lớn luôn gắn liền với lợi ích riêng của họ.
Chỉ có tiểu hài tử mới có thể sau khi đánh nhau xong để cho tiểu đồng bọn của mình đừng cùng hắn chơi đùa.
Viên Chân cũng đúng lúc này xen vào nói: “Tôi càng không sao cả, vốn không gặp nhiều với anh ấy, hôm nay nếu không phải Mi Mi lôi kéo tôi lại đây, tôi cũng sẽ không tới.
Ngược lại Cố Thành người, tự mình chú ý đi, hắn cũng chơi bẩn lắm.”
Cố Thành nghe Viên Chấn thiện ý nhắc nhở, ha hả cười: “Bẩn thì bẩn đi, dùng lời Chung Mi mà nói, tôi thật đúng là muốn xem anh ta có đủ tư cách không.”
Những lời này của hắn, một nửa là hưng phấn, một nửa là tự tin.
Là người chơi nắm giữ hệ thống, hệ thống không chỉ cung cấp tiền, mà còn an bài cho mình thành một phú nhị đại gia định hơn mười tỷ.
Tất cả đều cho một điểm khởi đầu cao như vậy, vẫn còn sợ hãi rụt rè, điều đó có ý nghĩa gì?
Đặc biệt là bây giờ hắn chỉ là Phú Nhị Đại cấp 1, tiếp theo cấp 2, cấp 3…
So sánh với tiềm lực tương lai, mình so với Lư Sinh không biết cao hơn đến đâu, hệ thống mới là chỗ dựa cứng!
Trước khi sống lại thường xuyên nhìn thấy một số phú nhị đại cao kiệu,ý nghĩ lúc ấy của Cố Thành chính là, ta muốn có tiền, ta so với hắn còn cuồng hơn!
Bây giờ mong muốn trở thành sự thật, miễn là họ không vi phạm pháp luật không phạm tội, tại sao phải kiềm chế bản thân?
Trong Hồng Lâu Mông có một câu nói như vậy, gọi là “Tử hệ trung sơn lang, đắc chí liền càn rỡ”, dùng để đánh giá Cố Thành là thích hợp nhất.
Cố Thành nói ra những lời này, Viên Chấn và Chung Mi liếc nhau.
Ngay từ đầu Chung Mi đã suy đoán Cố Thành có thể không phải là Phú Nhị Đại bình thường, hiện tại xem ra, giống như suy đoán của mình không sai.
Bất quá Chung Mi cũng không theo lời Cố Thành nói tiếp, mà lôi kéo Viên Chấn, đi về phía Lam borghini Gallardo màu hồng nhạt, vừa đi vừa nói: “Dù sao cũng là chuyện của hai người, không liên quan gì đến tôi, tôi đi dạo vài vòng trước.”
Thẳng đến khi hai người rời đi, Hướng Tịnh vẫn không mở miệng chậm rãi nói: “Anh có biết vì sao tôi không ngăn cản anh không?”
“Tại sao?”
Hướng Tịnh nhìn chằm chằm ánh mắt Cố Thành vài giây, mới nhẹ nhàng lắc đầu: “Xem ra anh thật đúng là phú nhị đại cái gì cũng không quản.”
“?”
Cố Thành nghe hoặc nhìn về phía cô.
“Bất động sản Minh Hợp nhà ngươi hiện tại tổng định giá 6 tỷ, hơn nữa chuẩn bị khai phá mảnh đất số 2 được xưng là Địa Vương năm ngoái, một khi khai phá thành công, phỏng chừng sẽ lập tức niêm yết sàn giao dịch Thượng Ức, đến lúc đố giá trị thị trường hơn trăm tỷ là điều dễ dàng.
Hiện giờ trong mắt toàn bộ ngành công nghiệp bất động sản Kim Lăng, bất động sản Minh Hợp chính là bánh bao thơm ngon, mà kiến trúc Hồng Hải nhà Lô Sinh hiện tại đang thông qua các loại kênh tìm mọi cách bao trọn sự phát triển của khu đất số 2, anh cảm thấy chờ Lư Sinh tra được bối cảnh của anh, anh ta có thể đến trả thù hay không?”
Nghe Hướng Tịnh nói, Cố Thành hơi sửng sốt.
Hắn thật đúng là không nghĩ tới, còn có tầng quan hệ ở chỗ này.
Chiếu theo nói như vậy, khuôn mặt này của Lư Sinh, bị mình đánh không công?
“Ta vốn là nghĩ người hiểu mới làm như vậy, hiện tại xem ra người chỉ muốn sảng khoái lúc đó”
Cố Thành cười cười, không trả lời, hắn thật đúng là có sức mạnh mới dám đánh mặt như vậy, chẳng qua sức mạnh của hắn không phải là lão Cố, mà là hệ thống.
Hiện tại xem ra, hệ thống cho mình sức mạnh, ở giai đoạn hiên tại vẫn là so ra kém lão Cố a.
“Bất quá cũng giống Viên Chấn nói, tên này rất xấu tính, có thể sẽ tìm việc làm sau lưng. Nhưng anh yên tâm, tôi cam đoan sẽ không có phiền toái tiếp theo nào đến trên người anh, chuyện này là bời vì tôi mà xảy ra, một ít chuyện nhỏ tiếp theo giao cho tôi xử lý là được, lại nói tiếp thật đúng là phải cảm ơn anh, phỏng chừng sau chuyện này, hắn hẳn là sẽ không làm phiền tôi nữa.”
Nghe Hướng Tịnh nói, Cố Thành cũng nhịn không được ở đáy lòng cười tự giễu.
Chỉ nhớ Hướng Tịnh là phó giám đốc tương lại, thật đúng là đã quên thân phận hiện tại của cô, từ những lời này mà xem, năng lực phía sau cô có thể thật sự không thấp.
“Có gì để cảm ơn?” Thù lao không phải đã được trả sao? Hơn nữa một lần kịch liệt hơn một lần.”
Lời nói của Cố Thành khiến Hướng Tịnh một giây bị công phá, khí chất phú nhị đại vừa rồi lộ ra bị tan vỡ không còn sót chút gì, mặt liền đỉ lên, mãnh liệt xông tời che miệng Cố Thành lại: “Không được nói! Sau này cũng không được nói!”
Nhìn Hướng Tịnh khuôn mặt đỏ ửng, Cố Thành cũng không rõ ràng lắm, đến tột cùng là tâm tư trong bữa tiệc thông suốt, nữ cường nhân nơi công sở ẩn sâu trong thành phủ do nàng diễn ra, hay là hiện tại có thể bị chính mình đùa giỡn đến thẹn thùng đỏ mặt, trời thật sự là diễn ra…
Nhưng bất kể cái nào là diễn xuất.
Hướng Tịnh tuyệt đối không phải là một bình hoa nữ bình thường, điểm này tuyệt đối là thật.
“Chìa khóa xe đưa cho tôi, tôi sẽ đi dạo thêm vài vòng nữa.”
Hướng Tịnh không biết Cố Thành đang suy nghĩ cái gì, mà vươn tay hướng Cố Thành mở miệng nói.
Cố Thành cũng trực tiếp đặt chìa khóa ở lòng bàn tay cô, buồn bực hỏi: “Cô không cần quay về làm việc sao? Chú của cô bảo cô đưa tôi về, cô đưa tôi đi vài tiếng rồi.”
Hướng Tinh tự nhiên cười: “Bây giờ tôi trở về làm gì? Phỏng chừng quy định cho vay của ba cậu và nhân hàng xây dựng chúng tôi còn đang được soạn thảo, đến lúc đó tôi trực tiếp trở về ngân hàng chấm công tan tầm là đủ rồi.”
“Làm sao cô biết hai người bọn họ đang đàm phán?’
“Cái này còn cần suy nghĩ?
Anh có nhớ cha anh nói gì không? Để cho cậu ta ở Kim Lăng chiếu cố anh một chút, kỳ thật lời này chính là hai người đã nói chuyện xong.
Ngươi không nên cho rằng những lời này thật sự hai người bọn họ đang khách sáo chứ?”
Cố Thành cũng không ngốc, lúc ấy Cố Thành cũng đã nhận ra kỳ quái, không thể trách đại não của hắn không theo kịp, hoàn toàn là bởi vì hơn hai mươi năm kiếp sống bình thường khiến hắn chưa từng trải qua những chuyện này, hiện tại Hướng Tịnh thoáng nhắc nhở, hắn cũng không sai biệt lắm hiểu được.
Phải biết rằng lão Cố và Vương Càn Hải cũng không có giao tình gì, có thể đưa ra yêu cầu để Vương Càn Hải chiếu cố Cố Thành nhiều hơn, cũng đã không thích hợp.
Mà Vương Càn Hải lại vui vẻ đáp ứng.
Thái độ cả hai đặt lại với nhau đã nói lên vấn đề.
Chỉ có thể nói sự thay đổi của con người không phải là một sớm một chiều có thể thành công, mình muốn trở thành một phú nhị đại chân chính, con đường còn dài.