• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cũng may không so sánh với cậu, là mắt của tôi thấp, kỹ năng lái xe của cậu có thể đi đua chuyên nghiệp, tôi đúng là tên hề.”

Trong nháy mắt McLaren P1 dừng lại, Chung Mi và Viên Chấn trực tiếp chạy tới, người còn chưa tới, đã nghe tiếng Chung Mi truyền đến.

Cách cửa sổ xe, nhìn hai người hôn nhau trong xe, Chung Mi đầu tiên nuốt một ngụm nước miếng, sau đó quay đầu nhìn Viên Chấn một cái…

“Cậu nói xe chị Tinh có phải thật sự ở cùng Cố Thành không?”

Cố Thành và Hướng Tịnh lúc trước tuy rằng diễn xuất không tệ, nhưng đám phú nhị đại này ai chẳng thành tinh? Chỉ cần suy nghĩ một chút về sự việc, có thể đoán được quan hệ yêu đương giả của hai người.

Chẳng qua nhìn thấy nhưng không vạch trần, đây là khâu quan trọng trong giao tiếp giữa các cá nhân, cũng không có ai nói nhiều…

Nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, Chung Mi và Viên Chấn đã tin tưởng sự thật hai người ở bên nhau.

Phải biết rằng danh tiếng của Hướng Tịnh trong giới vẫn rất tốt, coi như là nhân vật đại biểu trong giới giữ mình trong sạch, chưa bao giờ truyền ra bất kỳ scandal nào, hiện tại có thể ở trước mặt mọi người thân mật như vậy, không phải đã nói lên vấn đề sao?

Hai người quên mình hồn nhiên không biết ngoài cửa số xe có hai khán giả đang thưởng rhuwcs livestream.

Thẳng đến một phút sau, Hướng Tịnh có chút không thở nổi mới mở mắt ra, lập tức liền nhìn thấy gương mặt đầy trêu chọc của Chung Mi ngoài cửa sổ xe, trong nháu mắt bửng tỉnh, sau đó đẩy Cố Thành ra…

Cố Thành: “???”

Người chủ động hôn tới là cô, người chủ động đẩy mình ra cũng là cô!

Bất quá theo ánh mắt Hướng Tịnh, nhìn thấy Viên Chấn và Chung Mi ngoài cửa sổ xe, hắn cung đoán được nguyên nhân là gì, bị người ta xem phát sóng lâu như vậy, cho dù da mặt dày như Cố Thành cũng nhịn không được ho khan hai tiếng giảm bớt xấu hổ.

Đẩy cửa xe và đi xuống.

Giương mắt chính là Viên Chấn bí ẩn giơ ngón tay cái về phía mình.

Trên mặt Chung Mi tuy rằng vẻ trêu chọc vẫn như cũ, nhưng lại không tiến lên trêu chọc, đùa giỡn là do bằng hữu đùa giỡn, cô biết quan hệ của mình với Cố Thành còn chưa đến mức có thể tùy ý nói giỡn.

“Cố Thành, có phải anh đã từng thử việc ở đội đua chuyên nghiệp không? Kỹ năng của anh ngang với tuyển thủ chuyên nghiệp chứ?”

Nghe Chung Mi một nửa tang bốc, một nửa nói thật, Cố Thành cũng mỉm cười: “Muốn học à? Tôi sẽ dạy cô.”

Hắn không có chính diện trả lời câu hỏi của Chung Mi, dù sao năng lực hệ thống cho, không thể nói quá nhiều, đạo lý nói nhiều tất mất hắn vẫn hiểu.

Quả nhiên, Chung Mi cũng trong nháy mắt bị hắn dẫn dắt.

“Thật sao?”

“Đương nhiên là thật, chỉ cần có kỹ năng lái xe như tôi, nếu như học được, cả giới nghiệp dư trong phạm vị Tô Giang, không ai là đối thủ của cô.”

“Vậy ta học!”

“Trước tiên gọi sư phụ một tiếng nghe chơi.”

-Cút đi

Ngay khi mấy người đang tán gẫu, Ferrari SF90 mới chậm rãi tiến đến…

Lư Sinh và Ngưu Trác Văn cũng từ trên xe đi xuống, Ngưu Trác Văn vẫn ổn, dù sao cũng không có quan hệ gì với hắn, sau khi xuống xe thành thành thật thật chào hỏi mọi người, nhưng sắc mặt Lư Sinh lại âm trầm chậm rãi đi tới.

“Cố thiếu, không nhìn ra a, có thủ đoạn, cho ta lọt bẫy đúng không?”

Nghe Lư Sinh nói, Cố Thành vui vẻ, vừa chuẩn bị nói chuyện, liền nghe thấy Chung Mi mở miệng trước: “Lư Sinh, đừng chơi đến mức thua không nổi, không có ý nghĩa, thua liền thua, cùng Cố Thành xin lỗi, sự tình cũng qua rồi.”

Chung Mi vừa dứt lời, Cố Thành khẽ nhíu mày, ý tứ trong lời nói của cô là muốn đại sự hóa nhỏ, bất quá cũng rất bình thường, dù sao mấy người có thể cùng nhau chơi, chứng tỏ quan hệ không tệ, nói chuyện giúp đỡ hướng Lư Sinh một chút cũng rất bình thường.

Nhưng…

Cố Thành cũng không phải quân tử rộng lượng gì.

Chung Mi tuy rằng miễn cưỡng cùng hắn coi như một bằng hữu, nhưng ở chỗ hắn, Chung Mi cũng không có mặt mũi gì.

“Lư thiếu cậu lời này nói rất thú vị, đua xe là cậu đề cập tới, thêm một cái cược cũng là cậu yêu cầu, sao biến thành tôi gài cậu?

Có phải tôi không thua anh, là phạm phải bất kình gì không? Hả?”

Nghe Cố Thành trào phúng, sắc mặt Lư Sinh cũng càng thêm khó coi.

“Được, chơi giả heo ăn hổ đúng không? Tôi chấp nhận điều đó!”

-Giả heo ăn hổ?

Cố Thành cũng nhìn không được nở nụ cười, mình chưa từng ở trước mặt hắn khiêm tốn, sao lại thành giả heo ăn hổ? Vừa nghĩ đến đây, hắn cũng tiếp tục mở miệng nói: “Lư thiếu, nếu cậu tiếc chiếc SF90 này cậu nói thẳng, dù sao cũng là mấy trăm vạn, tất cả mọi người đều là bằng hữu, tôi cũng cho cậu mặt mũi, chỉ cần cậu nói một câu, cậu nói chuyện này chính là đánh rắm, việc này coi như qua, thế nào?”

“Nguyện đánh cuộc chịu thua”

Mâu thuẫn giữa 2 người, vẫn đề mặt mũi vĩnh viễn là quan trọng nhất, tuy rằng bốn chữ này nói ra sau khi trái tim Lư Sinh đang nhỏ máu, nhưng biểu tình lại khống chế cực tốt, không ai có thể nhìn ra hắn giấu sự đau lòng.

Và anh ta đánh cược.

Đánh cược Cố Thành sẽ không cùng mình xé rách da mặt,

Nhưng hắn rất rõ ràng đánh cược sai lầm, Cố Thành chưa bao giờ hiểu cái gì gọi là người lưu lại một đường, ngày sau dễ gặp lại những lời này.

Hắn chỉ biết, chiếc xe này hôm nay không đập, hắn khó chịu!

“Có chí khí! Tôi thích cá cược với một người rộng lượng như Lư thiếu!”

Cố Thành nhẹ nhàng vỗ tay, sau đó hướng về phía nhân viên công tác đứng bên cạnh nói: “Mấy vị huynh đệ, phiền lấy chút dụng cụ tới đây.”

Một vìa nhân viên bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, không ai bước đi.

Đạo lý thần tiên đánh nhau phàm nhân gặp tai nhạn bọn họ vẫn hiểu, bọn họ chính là người phàm, không cần phải xen vào mâu thuẫn giữa 2 phú nhị đại.

Cố Thành thấy không ai nhúc nhích, cũng hướng nam từ trung niên mặc đồ quản sự nói: “Làm sao vậy? Trường đua không cung cấp các công cụ cho khách hàng?”

Nam nhân trung niên nghe vậy, cũng rối rắm lên, dù sao hai người cũng không phải mình cso thể chọc…

Nhưng lúc này Lư Sinh lại mở miệng: “Để cho bọn họ cầm tới.”

Hắn còn không tin, Cố Thành thật sự dám đập.

Nhận được phản ứng của chính chủ, người trung niên này mới thở phào, bảo nhân viên viên công tác cầm dụng cụ tới.

Nhìn bốn nhân viên công tác tay cầm búa tạ, Cố Thành cũng biết sai khiến họ không được, tự mình động thủ lại sợ ngã.

Bất quá đối với tâm lý người thường, hắn nắm bắt vẫn là vô cùng chuẩn xác, tiền, địa vị trong lòng người thường, thường càng trọng yếu.

“100.000, các cậu đập chiếc xe này, một người đập thì một người cầm, hai người đập thì chia đều, nguyện ý tôi trực tiếp chuyển tiền.”

Con người chết vì tiền, chim chết vì môi.

Mấy nhân viên công tác vốn đã thương lượng tuyệt đối không động thủ, nhưng sau khi nghe được con số 10 vạn này, không ai bất động…

Bọn họ làm việc ở trường đau một tháng cũng chỉ chưa tới 4000 tệ, 100.000 NDT đã tương đương với hai năm lương, cho dù vởi vậy đắc tội người khác, cùng lắm cầm tiền này đổi thành phố.

Nghĩ đến một trong những nhân viên cao cấp này trực tiếp đứng ra: “Trả tiền trước?”

“Đường nhiên là trả tiền trước.”

-Vậy ta đến!

….

Vài phút sau, nhân viên nhận được chuyển khoản trực tiếp, mang theo búa tại đi về phía SF90.

Mắt thấy Cố Thành chơi thật, tâm tự mọi người ở đây đều động đậy.

Viên Chấn nhịn không được ngăn cản nói: “Cố Thành, không cần phải náo loạn thành như vậy.”

Về phần Chung Mi, chỉ là cau mày không nói gì, không biết đang suy nghĩ cái gì, ngay cả bàn tay Hướng Tịnh nắm góc áo Cố Thành cũng nhịn không đc dùng sức.

Cố Thành nhìn biểu tình của mọi người, chỉ mỉm cười, nhìn về phía Lư Sinh: “Chỉ cần Lư thiếu nói một câu, việc này coi như qua thế nào?”

Ánh mắt Lư Sinh âm u, không trả lời.

Nhìn thấy biểu tình này của hắn, Cố Thành tùy ý nhún vai hướng nhân viên công tác xách búa tạ nói: “Hướng động cơ đập vào cho tôi, tôi nói dừng lại mới dừng lại.”

Nhân viện cũng là một người thực sự lấy tiền là làm việc.

Búa tạ nhằm vào vị trí động cơ.

Liên tiếp búa đập xuống, Lư Sinh cùng Cố Thành cũng hoàn toàn xé rách da mặt.

Sau này sẽ náo loạn như thế nào không ai biết, nhưng chỉ có chuyện này đủ để Cố Thành hoàn toàn nổi danh trong giời phú nhị đại của Kim Lăng.

Cố Thành đương nhiên biết hậu quả, nhưng hiện tại, hắn chỉ có một chữ để hình dùn tâm tình của mình.

Sảng khoái!

Nếu đã đắc tội, Cố Thành cũng không ngại thêm 1 đao nữa, liếc mắt nhìn Lư Sinh đứng tại chỗ, sắc mặt vẫn biến ảo nói: “Sửng sốt làm gì? Rửa xe đi chứ.”

Lúc này Lư Sinh cũng không còn mặt mũi tiếp tục đợi, chỉ là ánh mắt nhìn nhau vài giay với Cố Thành rồi trực tiếp quay đầu rời đi.

Buông lời tàn nhẫn, vào lúc này liền có vẻ quá mức cấp thấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK