-Đúng là kém cỏi!_Nhìn lướt qua hai người đàn ông thành đạt đang tao nhã ăn uốn đằng xa, Tử Di bĩu môi khinh thường rồi quay sang Giai Băng đang hăng hái càn quét thức ăn_Này! Chúng ta chơi trò “nói thật“ đi, đỡ phải chờ đợi nhàm chán.
Rời lực chú ý khỏi miếng thịt gà thơm lừng, Giai Băng nhìn Tử Di một hồi rồi gật đầu, dù sao đang chán, tìm một trò chơi đốt thời gian vậy.
-Được, chúng ta oản tù tì, ai thắng thì hỏi, người còn lại không trả lời được phải uống một li rượu, thế nào?
-Ok!_Buông đũa, Giai Băng ngồi ngay ngắn ra trận.
Lần đầu, Tử Di thắng.
-Giai Băng, hiện tại có mấy người theo đuổi cô?_Là con gái, Tử Di không khỏi tò mò về việc này. Đàn ông theo cành nhiều, giá trị phụ nữ càng “leo thang“.
-Không biết! Hình như 1!_Giai Băng thành thật trả lời. Từ nhỏ đến lớn, Lãnh Kiên là người luôn ở bên cô, chính anh cũng nói anh yêu cô. Trên đời này, chắc chỉ có mỗi anh theo đuổi cô mà thôi.
-Khó tin quá!_Xoa cằm một cách dâm tà, Tử Di cười nham hiểm_Cô đường đường là Giai Nhân Kì nức tiếng Hà Thành mà chỉ có 1 thôi sao? Ai tin! Như tôi đây mà có những 3 anh sống chết nè!
-Mặc cô, không tin thì tôi đành bị phạt rượu vậy!_Nói đoạn, Giai Băng nốc nguyên một li rượu vang đắt đỏ_Đến tôi, đầu cô bao nhiêu sợi tóc?