***
Sau bao nhiêu ngày cắm chân ở bệnh viện đến chán, Giai Băng dù không phải là học sinh siêng năng chăm chỉ, cũng hăng hái đến trường.
Vừa đặt cặp xuống ghế, Giai Nhân Kỳ đã cặm cụi chúi mũi vào tờ giấy phẳng lì thơm mùi cỏ mình vừa xé ra từ quyển vở nháp trước mặt, ngây ngốc vô hồn ngắm nhìn nó một hồi lâu rồi thở dài sượt, tay hí hoáy vẽ bậy một "bức tranh thuộc trường phái trừu tượng".
Đúng lúc Giai Băng đang rơi sâu vào đáy cùng của sự tự kỉ, một cái bóng đen xuất hiện che đi phần ánh sáng phía trước cô.
-Cuối cùng ngươi cũng chịu xuất đầu lộ diện. Đang làm gì thế?_Diệp Mi khinh khỉnh nhìn Giai Băng hành hạ tờ giấy vô tội, lạnh nhạt hỏi, lòng không khỏi thừa nhận tình độ vẽ vời của bạn mình ngày càng sa sút nghiêm trọng.
-Viết bản kiểm điểm!_Ngẩng mặt xác nhận dung mạo của kẻ vừa quan tâm hỏi thăm, Giai Băng theo lệ nợ nụ cười ngọt thay cho lời chào rồi nhàm chán đáp, tiện tay vò "tuyệt tác" có thể diệt hàng ngàn virut chết vì nổ mắt của mình lại, cho vào cặp về nhà thiêu hủy.
-Viết cái bản kiểm điểm ông chồng ngươi giao phó á hả?_Vì đêm khuya 12 giờ hôm qua, có kẻ nào đó chán sống phá mộng xinh đẹp của cô kể khổ nên mọi chuyện xoay quanh bản kiểm điểm vàng ngọc kia Diệp Mi khá rõ. Cô nàng coi thường hừ lạnh một cái_Giai Nhân Kỳ! Ngươi đúng là rảnh quá nhỉ?
-Thì ta đang rất rảnh đây!_Vừa nói vừa "thảm sát" tờ giấy tiếp theo, Giai Băng nắn nót tô tô vẽ vẽ dòng "CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM".
-Rảnh thì sao không ôn thi đi! Còn gần 1tháng nữa thi đại học rồi!
Chữ "NAM" đang viết dở chưa kịp hoàn thành chữ "M" thì ngòi bút trên tay Giai Băng đột ngột dừng lại, đầu bút bi chưng hửng giữa không trung vài giây rồi chấm mạnh, sâu xuất mặt giấy. Theo đó, Giai Băng ngẩng đầu, giương đôi mắt to tròn kinh ngạc như muốn rơi hẳn ra ngoài nhìn Diệp Mi, đôi môi hoa anh đào mấp máy một hồi mới ú ớ ra tiếng:
-Ngươi...ngươi vừa nói gì?
-Đừng nói với ta ngươi quên bãng nó đi nhé?_Miệng Diệp Mi như cộng hưởng mà run run.
-Ta...chưa ôn gì hết!_Mắt Giai Băng bắt đầu ngân ngấn nước mặc dù thường ngày mắt cô vẫn giả tạo như vậy!
-Tội nghiệp con bé!
Vậy là, ở hành lang dài rộng và ngoằn nghèo trong toà nhà cao ốc ban A, có một cô nàng đầu tóc gần như bị gió thổi tung, quần áo xộc xạch nhưng phong nhã từng đường sải chân dài phi như bay về phía thư viện. Tuy trong trạng thái vội vàng hiếm có, bộ dạng cũng tả tơi ngàn năm có một, nhưng không ai bắt gặp lại không nhận ra cô gái có nụ cười lạnh với khuôn mặt lãm đạm càng sắc nét trong sự hối hả kia chính là Giai Nhân Kỳ vang tiếng P&P cả. Tại sao ư? Tại vì phong thái nữ vương kia, luôn tạo ra cho riêng mình một bầu không khí ngột ngạt, xa cách.
-Giai Băng!_Đùng đùng đứng ngay trước mặt Giai Băng chặn bước tiến của cô, một cô gái mặc áo đồng phục P&P đại học khối C với phụ kiện trang sức là một mảng hồng đa mức độ ngọt ngào gọi tên cô, khoé miệng nở rộ một nụ cười lấp lánh.
-Có...có chuyện gì ạ?_Mỗi lần gặp người trước mặt, lòng Giai Băng luôn có dự cảm về một cơn phiền toái sắp đến. Mà những phiến toán đó...luôn liên quan đến...
-Em đang bận!_Ngay khi nhìn thấy đôi mắt long lanh như trời đêm của người trước mặt, Giai Băng lạnh tanh thẳng thừng từ chối, nét mặt hoàn toàn rõ ý cương nghị để người kia biết đường mà lui.
-Nhưng chị thực sự muốn nói chuyện với em, Giai Băng! Trái tim chị hiện giờ đang tan nát vì anh ấy!_Cô gái tự cho là "chị" của Giai Băng cầm lấy tay cô, chu môi nũng nịu nói, đoạn lắc lắc như đứa trẻ tiểu học vòi mẹ mua kẹo._Đi, giúp chị giải tỏa tâm sự đi!
Đúng! Đây chính là cái phiền cũng là cái nợ đời mà Giai Băng đến chết cũng không thể trả hết được. Vì Ngạnh Nhi đi theo con đường bạo lực, coi chị em như cỏ rác, không thể nói lí; vì Tinh Chi tuổi còn nhỏ, mồm miệng lẻo mép không chừa hoàn cảnh, thế nến, trong đại gia đình đông con lắm cháu này, Phong Tình chỉ có thể tâm sự nỗi niềm sâu kín, những rung động chợp nhoáng nhưng có sức công phá như động đất 7 độ hít te với mỗi mình Giai Băng mà thôi. Được 1 sẽ có 2...được 2...sẽ có 3....được 3 sẽ có n...nói tóm lại giờ Giai Băng như tâm phúc của Phong Tình, hễ cô bị sét đánh, sẽ tìm đến cô em gái này kể lể, "trưng cầu ý kiến". Và tất nhiên...chẳng có lần nào...Giai Băng thoát cả.
Mở đầu câu chuyện sẽ là "Chị yêu anh ấy ngay ánh mắt đầu tiên..." và kết thúc đại loại như "...chị quyết định rồi! Chị sẽ theo đuổi anh ấy!"
Giờ cũng vậy...
-...chị quyết định rồi! Chị sẽ theo đuổi anh ấy!_Phong Tình nắm chặt bàn tay thành quyền tỏ rõ sự quyết tâm chỉ có Ngu Công may sức dời nổi của mình, đáy mắt lóe lên vô vàn hi vọng về một tương lai rải đầy hoa hồng như chuyện cổ tích.
-Vâng...vâng! Chị muốn làm gì thì làm...đừng hỏi em!_Không làm vẻ mặt phiền phức như thâm tâm bản thân đang cảm nhận, Giai Băng đáp trả qua loa, miệng phụng lên vì phải trấn áp cơn ngáp dài khả ố. Nhưng, đột ngột cô ngớ người, đôi mắt từ lơ là ngắm nghía mọi vật vận động xung quanh bỗng dồn hết ánh nhìn lẫn sự chú ý lên khuôn mặt nghiêm túc của chị mình, đôi mày ngài khẽ cau lại_Khoan đã! Chị vừa nói, anh ta rất đẹp trai, phong thái khí thế vương tử, đôi mắt băng lãnh có thể trấn áp vạn vật?
-Ờ! Ừ..._Có vẻ bối rối trước câu hỏi đơn giản của Gia Băng, Phong Tình hút một ngụm sữa sôcôla, ái ngại rọi mắt suy xét biểu hiện của em gái.
-Chị còn nói...anh ta hơn chị một tuổi...là hội trưởng hội học sinh đại học P&P khối A?
-Em...em biết rồi còn hỏi làm gì nữa?_Phong Tình mất tự nhiên nổi quạ, chiếc hộp sữa đã rỗng từ khi nào bị cô bóp méo mó.
-Người...người chị đang nói...là...là chồng em sao?_Tự mình nói ra và tự mình lấy sét giữa trời qua đánh vào đầu mình, Giai Băng đưa đôi mắt kinh ngạc nhìn Phong Tình đang cúi đầu, nước bọt trong miệng tự dưng sao đắng kinh khủng.
Cuối cùng, nữ phản diện thứ nhất đã xuất hiện, các bà nghĩ trước sự kiện này, Giai Băng của chúg ta sẽ xử sự thế nào đây ta.
Haizzzzzzzzz, các bà bảo để GB một mình nên tui cho nữ phản vào rồi đấy, đừng có đề nghị nữa nghe chưa
Câu hỏi trắc nghiệm lun nhé
ĐỨC TÍNH CÁC CUNG KHI YÊU]
- Song Tử: Hóm hỉnh
- Cự Giải: Tâm lý
- Kim Ngưu: Mạnh mẽ
- Bạch Dương: Kiên trì
- Song Ngư: Lãg mạn
- Bảo Bình: Đág yêu
- Ma Kết: Sống thật
- Nhân Mã: Phóng khoáng
- Thần Nông: Dịu dàng
- Thiên Bình: Trẻ con
- Xử Nữ: Chu đáo
- Sư tử: Hay ghen
Không bít Giai Băng, Đằng Dạ, Đằng Hy, lãnh Kiên, các nhân vật này xứng đáng thuộc cung nào nhỉ, cùng nêu lên ý kiến nhá