-Xem biểu hiện của cô thì chắc nghe lén rồi. Chuyện bí mật như thế đâu phải ai biết cũng được, với một Thánh thê như cô lại càng không_Tử Di nhẹ nhàng le lưỡi liếm chiếc thìa nhỏ một cái, khoé môi câu lên, từng chữ đều được nhấn nhá một cách thần bí. Tuy mắt cô nàng luôn nhìn dòng chất lỏng nâu đặc trên thìa nhưng đáy mặt lại thu rõ mồm một cơ mặt cứng ngắc của Giai Băng.
-Tại sao tôi không thể biết?_Giai Băng gắt gao nhìn chằm chằm mặt Tử Di.
-Tại sao ư?_Tử Di đứng dậy, chồm người về phía Giai Băng, dí sát mặt mình vào mặt cô, giọng nói âm trầm thần bí_Cô đã bao giờ thấy, người ta vỗ béo lợn mà nói với nó rằng nó sẽ bị ăn thịt chưa?