Mục lục
Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai giờ đêm tan cuộc, những người làm nhiệm vụ tập hợp trong một gian phòng trống, không khí ngột ngạt.

Sáng sớm ngày mai còn phải quay phim, vì vậy Trì Tiểu Trì đi thẳng vào chủ đề: “Kịch bản của cô ấy khác với chúng ta.”

Người có mắt đều nhìn ra được nhưng thông tin mà Trì Tiểu Trì cung cấp càng chi tiết hơn.

Kịch bản trong tay ‘Quan Xảo Xảo’ căn bản không phải loại rác phẩm quay đại trà, cốt truyện phim hơn mười năm trước và mười năm sau được truyền tải rất mạch lạc rõ ràng, kể về một câu chuyện liên quan đến bạo lực học đường.

Nam chính vừa phong lưu vừa khốn nạn, năm đó bởi vì nhan sắc của ‘Quan Xảo Xảo’ mà có hảo cảm với cô, lại bởi vì xem thường tùy tùng ‘Tống Thuần Dương’ mà bắt nạt ‘Quan Xảo Xảo’, một mặt là trêu đùa một mặt là ép cô nhìn rõ bạn trai của mình là loại mặt hàng gì. Sau khi ‘Quan Xảo Xảo’ chết rồi, bởi vì nam chính chưa đủ tuổi vị thành niên nên không bị xử án, chỉ ở trong trại quản giáo một năm rồi được người nhà đưa ra nước ngoài, mười năm sau mới trở về.

Nam chính vẫn phong lưu phóng đãng như cũ, nhưng xưa nay không phủ nhận chuyện xấu lúc trước mình từng làm.

Cô gái cột tóc đuôi ngựa đóng vai nữ chính, nhiều năm trước đúng là đại tỷ, quả thật cũng từng nhiều lần bắt nạt ‘Quan Xảo Xảo’, nhưng nhiều năm sau đã trở thành người phụ nữ bình thường, khổ sở vì con trai mắc bệnh tự kỷ mà bị bạn học bắt nạt, cho nên càng mang theo nỗi áy náy đối với ‘Quan Xảo Xảo’ nhiều năm về trước.

Về phần các vai phụ cũng không phải công cụ nước chảy bèo trôi đơn giản.

‘Quan Xảo Xảo’ và ‘Tống Thuần Dương’ càng không cần phải nói, đều là những người khát vọng được cứu vớt, nhưng lại không chịu duỗi tay ra mà chỉ cô độc rút vào trong góc, chờ ai đó phát hiện bọn họ để cứu lấy.

Cô gái cao lớn đóng vai bạn thân nữ chính là người đầu tiên phát hiện thi thể của ‘Quan Xảo Xảo’, bị trầm cảm nhiều năm, hiện tại vẫn cần phải dựa vào thuốc để duy trì sức khỏe. Mười năm sau cô là một họa sĩ vẽ tranh minh họa rất ưu tú, chuyên vẽ các tranh biếm họa xã hội.

Cậu sinh viên mặt tàn nhang là người rất hoài cổ, vẫn luôn thầm mến nữ chính, bao nhiêu năm rồi vẫn nhớ mãi không quên. Nhưng người mà cậu yêu chính là thiếu nữ lúc trước luôn xảo quyệt tùy hứng mà không phải bà chủ đã có chút mập mạp, miệng luôn nhắc đến con trai như hiện tại. Cậu là dây xích dẫn đường đến chuyện năm xưa, vẫn luôn mang theo mọi người nhớ lại quá khứ, làm cho mọi người lần lượt rơi vào tâm ma.

Ngay cả vai trò “Chính nghĩa” của Viên Bản Thiện cũng có chút nguyên nhân để lý giải.

Thật ra thời cấp ba anh cũng giống như ‘Tống Thuần Dương’, đều là tùy tùng của nam nữ chính.

Năm đó khi ‘Quan Xảo Xảo’ chết, anh ở bên cạnh. Anh vốn có thể ngăn cản nhưng lại sợ nam chủ trả thù nên lựa chọn ngậm miệng.

Không ai biết chuyện này mà hơn mười năm sau anh vẫn luôn đắm chìm trong bóng ma của chính mình, dần dần vì bản thân mà mượn cớ.

Hết thảy đều là lỗi của nam chính và nữ chính, bản thân mình chỉ là bất cẩn đi ngang qua, không cẩn thận gặp phải mà thôi, tại sao phải dằn vặt áy náy trong lòng?

Vì thế từ một người ôn hòa nhu nhược của mười năm trước, anh trở thành người cực đoan nóng nảy, thích trốn tránh trách nhiệm.

Bộ phim kinh dị thiên về văn nghệ vẽ nên bức tranh lạnh lẽo thê lương, quỷ quyệt mà lại buồn bã, rất nhiều nội dung vô lý trong kịch bản gốc đều đã được giải thích rõ ràng.

Không có kẻ ác thuần túy, cũng không có kẻ hiền đơn thuần, không có kẻ lập dị bi thương thời thanh xuân, cũng không có người trung niên khuôn sáo cũ rich, mọi chuyện đều rất đời thường, vừa có tình có lý, nhưng lại không thể làm gì.

Trì Tiểu Trì rất yêu thích kịch bản này, cũng bởi vì vậy cậu mới có thể đàm luận hơn một tiếng đồng hồ với ‘Quan Xảo Xảo’ mà không phải chỉ để lấy tin tức.

Lão Tôn từng đánh giá Trì Tiểu Trì là bẩm sinh đã mẫn cảm với nghệ thuật, đáng lý có thể thành kẻ điên trong diễn xuất, nhưng trong đầu của cậu lại có sự cân bằng lý trí rất kỳ lạ, khá hiểu được tiến lui đúng mức, bởi vậy có thể hài hòa âm dương, trở thành một người kỳ diệu hiếm thấy.

Mà lão Tôn lại bổ sung thêm một câu: “Nếu làm người mà cũng có thể hài hòa như vậy là tốt rồi.”

Lúc đó Trì Tiểu Trì nghe thấy câu này đang lúc ăn nho, vừa lột vỏ cho lão Tôn vừa cười hì hì: “Ông nói dư nửa câu sau rồi kìa.”

Từ nhỏ cậu đã có hơi thở rất nghệ sĩ, một người giấy chết cũng có thể làm cho cậu khổ sở cả buổi, dỗ cũng dỗ không được, miệng lại dẻo lại ngọt, nói trắng ra là giống như Tống Thuần Dương, là một con mèo nhỏ dính người.

Từ sau sự kiện của Lâu ca thì không còn ai dỗ cậu nữa, vì thế cậu phải tự học rất nhiều.

Làm sao đối mặt với cái chết, làm sao trở nên khôn khéo, làm sao để lấy lòng người khác.

Cậu biết rất rõ nên làm người như thế nào.

Nhưng mà sau đó cậu không muốn làm người như thế, vừa mệt lại không thú vị, đơn giản tự do tự tại mà sống thành Trì Tiểu Trì có vô số anti-fan.

Bây giờ cậu còn đang sắm vai của người khác, đương nhiên phải tận tâm tận lực.

Những người khác có thể không quan tâm kịch bản này hay như thế nào, bọn họ quan tâm mạng của mình hơn.

Người đàn ông cột tóc hỏi trước: “Kịch bản cụ thể ở đâu?”

Trì Tiểu Trì: “Không có.”

Người đàn ông cột tóc: “Như vậy là muốn chúng ta tự phát huy tại trường quay? Phối hợp với kịch bản không khí của nữ quỷ để diễn?”

Trì Tiểu Trì hỏi một vấn đề rất có tính xây dựng: “Nếu không thì sao?”

Chẳng lẽ là anh diễn phần anh, cổ diễn phần cổ?

Đợi đến khi tình tiết gặp xung đột, không nghe theo cổ lẽ nào nghe theo anh?

Người ta là dao thớt, bọn họ là cá nằm trên thớt, hà tất vội vã lấy đà nhảy lên.

Người đàn ông cột tóc cũng câm miệng, biết câu hỏi này của mình rất ngu xuẩn nhưng tâm lý vẫn suy nghĩ, cùng cô gái cột tóc đuôi ngựa trao đổi ánh mắt.

Tóc đuôi ngựa mở miệng nói: “Không đối diễn với cô ta thì chúng tôi có thể tự bịa kịch bản được. Nhưng nếu đối diễn với cô ta thì nên làm gì đây?”

Trì Tiểu Trì: “Tùy cơ ứng biến.”

Câu trả lời này giống như sau khi mất điện thoại thì người khác hỏi một câu “Mất ở chỗ nào?”

Tôi mà biết mất chỗ nào thì còn nói gì nữa.

Tương tự, tôi làm sao biết tùy cơ ứng biến như thế nào?

Người đàn ông cột tóc nheo mắt nhìn Trì Tiểu Trì: “Cậu có thể đối diễn với cô ấy, chúng tôi thì không hẳn có thể làm được.”

Giờ khắc này Trì Tiểu Trì phát huy hết sức thuộc tính “mù” của mình, ngây thơ nở một nụ cười, lại nói một câu phí lời không mặn không nhạt: “Cám ơn đã khen.”

Cậu nhìn ra được người này và đồng bọn cứ liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên trong lòng có tính toán.

Trì Tiểu Trì cũng không tiếp lời.

Cậu không cần thiết phải tích cực suy nghĩ phương án giải quyết khi đối phương đưa ra vấn đề, đặc biệt là đối phương mang ý đồ xấu, giấu nhẹm tin tức mà họ nắm được.

Trước mắt trạng thái của nữ quỷ tương đối ổn định, cậu cũng có thể đỡ được phần diễn xuất nhưng những người khác thì không, không đi được đường dương quan thì đành phải chen chân cầu độc mộc.

Cam Úc Cam Đường không tham gia diễn xuất, không cần lo lắng những điều này, còn Viên Bản Thiện, nếu anh ta chết thì Trì Tiểu Trì có thể sẽ nhịn không được mà bắn pháo chúc mừng.

Mọi người chỉ là lâm thời hợp tác dựa theo quan hệ tùy duyên, nguyện ý hợp tác thì hợp tác, không muốn hợp tác thì khi đụng phải mấu chốt của nữ quỷ cũng phải tự lấy mạng ra mà trả.

Rất nhanh, những người làm nhiệm vụ phân nhóm.

Ban đầu cậu sinh viên mặt tàn nhang, người đàn ông cột tóc, cô gái tóc đuôi ngựa và cô gái cao lớn là một nhóm, giờ khắc khắc này cũng có ý kiến bất đồng. Cậu sinh viên mặt tàn nhang dịch đến bên cạnh Trì Tiểu Trì, nỗ lực moi móc càng nhiều chi tiết càng tốt, cô gái tóc đuôi ngựa và người đàn ông cột tóc nói thầm điều gì đó, cô gái cao lớn lắc lư trái phải, một chốc thì nghe hai người này nói chuyện, một chốc lại chạy sang chỗ Trì Tiểu Trì.

Trì Tiểu Trì đường hoàng nói ra kế hoạch của bọn họ cho cậu sinh viên mặt tàn nhang.

Mặt tàn nhang cũng thẳng thắn: “Bọn họ dự định xử cổ luôn.”

Trì Tiểu Trì: “…” To gan.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của đám người Trì Tiểu Trì, mặt tàn nhang dùng khẩu âm vùng Đông Bắc phổ cập phát hiện của bọn họ.

Loại quỷ đoạt xác này có đoạt của người chết cũng có đoạt của người sống.

Đoạt của người chết là giết người xong rồi đoạt xác, thao túng thi thể, khuyết điểm là thi thể cũng sẽ bị hôi thối, thời hạn sử dụng không dài, vết thương trên thi thể không có cách nào lành lại, ưu điểm là thuận tiện lại nhanh gọn, giết chết là có thể nhập vào, có thể thay đổi định kỳ.

Đoạt của người sống là như lúc này, trực tiếp thâm nhập tinh thần, đoạt lấy thân thể, khuyết điểm là quá trình phức tạp, ưu điểm là có thể sử dụng lâu dài.

Khác nhau là đoạt của người sống so với đoạt của người chết có yêu cầu cao hơn, xem như là một nữ quỷ rất tinh tế.

Từ khi nhìn thấy Quan Xảo Xảo chảy máu mà máu chảy ra từ vết thương lại có màu sắc bình thường thì người đàn ông cột tóc liền có suy nghĩ.

Nghe vậy, Viên Bản Thiện hơi lấy lại tinh thần, nhưng cũng khó nhịn được mà nghi ngờ: “Các người có thể giết chết cổ sao?”

Mặt tàn nhang tuy rằng rất tùy tiện nhưng cũng biết có chút thông tin không thể chia sẻ.

Mặt tàn nhang nói một cách mơ hồ: “Đương nhiên là có cách.”

Bọn họ có một lá bài ách, là đạo cụ ngẫu nhiên mà bọn họ chiếm được trong thế giới nhiệm vụ.

Tóm lại là hữu hiệu, nhưng không tiện nói cho người ngoài.

Đúng như dự đoán, nghe thấy mặt tàn nhang nói, Viên Bản Thiện liền nổi lên tà tâm.

Viên Bản Thiện muốn sống, bởi vậy bất kỳ thứ gì có thể bảo đảm tính mạng cho mình thì đều muốn nắm chặt trong tay.

Bất đắc dĩ là bên phía Viên Bản Thiện không còn Quan Xảo Xảo, chỉ có một cậu bạn trai sùng bái mình như thần, anh giữ Tống Thuần Dương lại vì còn có tác dụng lớn, nhưng không thể ở trước mặt Tống Thuần Dương mà làm ra chuyện khác thường, bởi vậy Viên Bản Thiện chỉ im lặng không nói gì.

Cam Úc lại hơi cau mày: “Trong nhiệm vụ có yêu cầu rất rõ, chỉ cần không thoát vai là được. Tại sao phải làm như thế?”

Mặt tàn nhang rất thẳng thắn: “Tôi học diễn xuất, xem như là nghiệp dư, có chút kinh nghiệm. Bọn họ thì có gì chứ? Một người làm IT, một người làm huấn luyện viên bơi lội, một người lại là giáo viên tiếng Anh, cũng chưa từng đụng đến diễn xuất, tất nhiên tâm lý không nắm chắc.”

Trì Tiểu Trì tiếp lời: “Bọn họ không chỉ lo lắng chuyện này thôi đúng không?”

Giờ khắc này Viên Bản Thiện nhanh chóng hiểu rõ ý tứ của Trì Tiểu Trì.

Trong kịch bản, ai cũng từng hoặc ít thì nhiều mà có lỗi với ‘Quan Xảo Xảo’, theo kế hoạch quay phim thì sẽ diễn đến đoạn ‘Quan Xảo Xảo’ trả thù.

Bởi vì trong kịch bản của Quan Xảo Xảo thì thật sự là có quỷ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK