Càng ngày càng có nhiều người chú ý đến náo nhiệt ở khu A6, khu bình luận cũng càng ngày càng nóng lên.
“Mới tới. Tình huống thế nào rồi?”
“Hay lắm. Chó đang cắn chó.”
“Mịa nó, có thể chỉ định cái chết à? Chơi lớn vậy? Lần đầu tiên thấy cảnh kích thích như vậy đấy!”
“Phía trên, đằng ấy là người mới hả? Người mạnh nhất chơi như vậy đó, rất hăng hái.”
Trong một đống bình luận hỏi đáp, có người cười trên sự đau khổ của kẻ khác, hoặc đang bày mưu tính kế để hồi phục thì đột ngột nhảy ra ba chữ.
“Chiếm đoạt cô ta!”
Triệu Nhu mở miệng, cất lên tiếng gào thét tuyệt vọng.
Khu bình luận lặng yên một hai giây, sau đó lập tức nổ tung.
“Mọe nó, ý kiến hay.”
“Tuổi tác của cô ta cũng không lớn, tám phần mười là còn non. Sắp chết rồi, e là chưa kịp làm phụ nữ, thật đáng tiếc. Trước khi chết để cô ta sung sướng một trận đi, cũng coi như làm việc thiện.”
“Phía trên có bị bệnh không vậy. Đừng quá đáng…”
“Chờ đã, ở trên thánh mẫu từ nơi nào tới vậy, cút ra ngoài ngay.”
“Người dị năng vốn không nên tồn tại.”
“Cha của tôi bị một tên cướp che giấu dị năng giết chết, người dị năng đều đáng chết!!!!!”
“Quản lý, làm việc đi, lần sau đừng cho người não tàn như vậy tiến vào.”
Những người theo dõi trò chơi này cơ bản đều vì đủ loại nguyên nhân mà cực kỳ thù hận người dị năng, rất nhanh, ID sát phong cảnh kia liền biến mất khỏi phòng bình luận.
Một đám người tiếp tục thảo luận xem làm thế nào để cô bé này chết “Không hối tiếc”.
“Trước tiên lột đồ của cô ta ra.”
“Tư thế nào tương đối tốt nhỉ?”
“Hỏi cô ta một chút, muốn tư thế nào? Chuyện như vậy làm sao không trưng cầu ý kiến của người trong cuộc chứ?”
Người đàn ông bím tóc nhìn màn hình, cảm thấy bất ngờ với màn thảo luận khí thế ngất trời này.
Gã cũng không phải súc sinh, nhìn giống cái liền muốn nhào lên…
Nhưng nhìn thấy số tiền đặt cược của mình đang tăng lên một cách điên cuồng, gã lại có chút dao động.
Hiện tại gã là người có số tiền đặt cược cao nhất, giết năm người, đây là người thứ sáu.
Gã biểu hiện tốt như vậy, người mua gã thắng cuộc càng lúc càng nhiều, đây cũng có thể tính là thành tích cá nhân của gã.
Trải qua tất cả những chuyện này, người đàn ông bím tóc đã không còn hy vọng có thể quay trở lại xã hội bình thường.
Nếu như phải ở lại làm việc cho cơ quan giám sát thì gã cần phải biểu hiện tốt hơn, nỗ lực vượt qua tất cả những người khác.
Cho dù là làm quân cờ thì cũng phải trở thành quân cờ có giá trị nhất.
Gã đã giết không ít người, nếu bàn đến ranh giới cuối cùng thì quá nực cười.
Lẽ nào gã vì muốn giữ gìn tôn nghiêm của cô gái xa lạ này mà thành dã tràng xe cát sao?
Người đàn ông bím tóc cúi đầu, liếc mắt nhìn Triệu Nhu đang thất thần rơi lệ, tinh lực vốn đang bình tĩnh của gã cũng dần dần tăng lên.
Dáng vẻ….cũng rất khá đó chứ.
Nhưng vào lúc này, trong phần bình luận đang trời long đất lở đột nhiên xuất hiện hai bình luận.
“…Ố?”
“Đó là gì vậy?”
Nhưng hai câu nhắc nhở bị cấp tốc nhấn chìm trong biển tin tức, không còn tăm hơi.
Người đàn ông bím tóc hạ quyết tâm, bắt tay mò xuống thắt lưng của Triệu Nhu, muốn cởi bộ đồ jumpsuit của cô xuống, kéo hai lần, phát hiện kéo không được, bèn thẳng tay kéo rẹt một cái, quỳ trên người Triệu Nhu, mạnh mẽ cởi bỏ vạt áo trước của cô.
…Sau khi làm ra động tác này thì gã liền không có cách nào tiến thêm bước tiếp theo.
Đùi phải của gã bị người nào đó từ sau lưng bắt lấy, giống như bắt chó mà nhấc lên cao.
Người kia có động tác vô cùng nhanh, cổ tay đẩy ngang hai lần, chỉ nghe vài tiếng răng rắc vang lên, cổ chân và khớp đầu gối của người đàn ông bím tóc đã bị tháo dở.
Cơn đau đột nhiên ùn ùn kéo đến, người đàn ông bím tóc căng chặt toàn thân, chưa kịp suy nghĩ là ai đến, vẫn cứ nhịn đau cắn răng lăn xuống khỏi người Triệu Nhu, cũng không thèm nhìn đối phương là ai, lập tức dùng tay chấm máu tươi chưa kịp khô trên đất, vung vào mặt người đến!
Giết nhiều người nên đương nhiên gã biết rõ mình đang tiến hóa.
Trước đây gã chỉ có thể dùng máu của mình làm đạn.
Hiện tại gã có thể sử dụng máu của người khác.
Nhưng mà khi hai mươi giọt máu kia tát về phía ba bóng người đột nhiên xuất hiện, ba người kia dường như sớm có dự đoán, biến mất trong không khí như hòa tan, hết thảy đạn máu đều thất bại.
Sau khi tiêu hao hai tấm thẻ dịch chuyển cao cấp, Trì Tiểu Trì ép cổ tay một chút, ném tấm thứ ba ra.
Mà tấm thứ ba này là đơn độc dùng cho Lâu Ảnh.
Lợi dụng người đàn ông bím tóc còn đang chần chờ, Lâu Ảnh hiện lên phía sau gã một cách quỷ dị, dùng đầu gối đè cổ gã, đầu gối còn lại dùng tốc độ nhanh như sấm sét đạp lên sau lưng, ép cho người đàn ông bím tóc mất đi thăng bằng, hai tay anh bóp lấy vai của gã, đầu ngón tay dùng lực—-
Tiếng khớp xương bị trật vị trí vang lên giòn dã không ngừng, Lâu Ảnh bắt chéo hai cánh tay của gã lại, sau đó mò đến cùi chỏ, áp chế chuẩn xác, cũng kéo dài xuống dưới, nắm lấy ngón tay chưa khô vết máu của người đàn ông bím tóc.
Anh cứ như đang bẻ cành khô.
Khi người đàn ông bím tóc nhào xuống đất như bao tải, Lâu Ảnh đã đánh tan tổng cộng 34 khớp xương từ cánh tay đến đầu ngón tay của gã.
Sau khi người đàn ông bím tóc gục xuống, Lâu Ảnh vẫn chưa bỏ qua, anh xoay người dùng tay chém ba phát lên lưng gã, khiến cho ba khớp trên lưng đều bị áp chế lệch vị trí.
Khi rời khỏi thân thể như bùn nhão của người đàn ông bím tóc, Lâu Ảnh còn không quên hoàn thành công tác cuối cùng, bẻ gãy toàn bộ khớp chân trái của gã.
Cái gọi là lột vỏ cua mổ thịt bò, dùng độ chính xác để nói thì cũng chỉ đến thế này mà thôi.
Trong khoảnh khắc, người đàn ông bím tóc chỉ nghe thấy tiếng xương cốt vang lên không dứt trong thân thể, lại vì quá mức khiếp sợ mà không thể động đậy, mất đi tất cả cảm giác.
Mãi đến khi gã muốn ngồi dậy thì cơn đau nhói như bị moi tim khiến gã thiếu chút nữa đã cắn rớt đầu lưỡi mới lan truyền đến toàn thân, làm cho gã phát ra một tiếng thét thật dài, giống như có người bóp lấy cổ.
Gã giống như một con rắn bị người ta nắm đuôi rút xương, kinh hoàng tê liệt, thậm chí ngay cả ngón chân cũng không thể cử động.
Làm xong tất cả mọi chuyện, Lâu Ảnh đi tới trước mặt Trì Tiểu Trì, ngắn gọn nói: “Giao cho em.”
Trì Tiểu Trì nắm nhẹ lòng bàn tay của anh, phát hiện vẫn ấm áp khô ráo, một chút mồ hôi cũng không có.
Không để ý đến Ngụy Thập Lục đang trố mắt ngoác mồm, Trì Tiểu Trì cất bước tính đến bên cạnh người đàn ông bím tóc đang nằm nhoài dưới đất, bỗng nhiên cậu kinh ngạc, nỗ lực ngăn cản: “Đừng! Tôi còn có lời muốn—”
Nhưng mà hết thảy đã muộn.
Khi nhìn dự báo tám phút trong tương lai, Triệu Nhu không nhìn thấy ai đến cứu cô.
Cho nên cô vì tránh cho mình bị nhục nhã, vội vàng muốn chết.
Nhưng bây giờ cô không vội nữa.
Nơi Triệu Nhu đang nằm cách vị trí người đàn ông bím tóc ngã xuống không xa.
Cô lê lết cái chân bị thương, hai tay giơ lên một cục đá to cỡ mặt người, sắc mặt vô cảm, mạnh mẽ nện xuống sau đầu của người đàn ông bím tóc.
“Choang” một tiếng vang lên, từ giữa cái đầu kia bắt đầu tràn ra dịch não màu trắng.
Triệu Nhu thật giống như vô tri vô giác, lại một lần nữa nâng cục đá lên, tiếp tục nện mạnh xuống cùng một vị trí trên đầu đối phương.
Cô lặp lại động tác cứng đờ này năm sáu lần, mãi đến khi hai tay không còn sức để nâng cục đá lên nữa thì mới thả xuống.
…Cúc đá này trước kia dính máu của chàng thanh niên đồng hành cùng cô.
Hiện tại, cô đã báo thù cho anh ấy.
Cũng xem như không phụ tình mười một tiếng bọn họ quen biết nhau.
Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, ngay cả khán giả trong phòng xem trực tiếp đều trợn tròn mắt.
“Đệt! Đệt!! Ông đây mới vừa đặt cược mười lần!!”
“Năm mươi lần đặt cược đều trôi sông đổ biển cmn rồi!”
“Ba người này từ đâu toát ra vậy??”
“Giết chết bọn họ!!”
Trì Tiểu Trì vốn định giữ một mạng cho người đàn ông bím tóc, hỏi rõ thân phận của gã.
Bây giờ nhìn lại cũng không cần thiết.
Lục khắp thi thể của người đàn ông bím tóc chỉ tìm thấy một cục đá nhọn nhuộm máu đen, sau khi ném xuống đất, anh trầm mặc lắc đầu nhìn Trì Tiểu Trì.
…Không tìm được tấm thẻ sắt.
Người này cũng không phải Cá Nheo, chỉ là một người bị sức mạnh mê hoặc.
……
P/S: Mai F xin nghỉ một ngày nha, hôm nay thấy mệt trong người quá, không ngồi edit được.