Tầng gác rất lớn, đặt được khoảng sáu bảy cái giường, hôm nay La Thiến đã chứng kiến năng lực điên cuồng của Triển Nhạn Triều, vì vậy dự định suốt đêm đi đón mấy đứa nhóc ở ngoại thành về nhà.
Sau khi Trì Tiểu Trì bôi thuốc và dàn xếp đâu vào đấy, 061 liền vì cậu ấy mà đọc một đoạn.
Trì Tiểu Trì nhịn không được những cái tên lặp đi lặp lại thôi miên tinh thần, chỉ chốc lát sau đã chìm vào giấc ngủ.
Đọc xong chương 1, 061 buông sách xuống.
Trong khi đó Quý Tác Sơn lại vô cùng ham học hỏi: “…Sau đó thì thế nào?”
061 nhẹ giọng: “Xuỵt.”
Trì Tiểu Trì nhạy cảm lại ngủ không sâu, ngày hôm nay còn bị đánh, mặc dù 061 đã cản trở cảm giác đau đớn cho cậu ấy nhưng nhìn sắc mặt trắng bệch kia, trong lòng của 061 cũng rất không thoải mái, chỉ hy vọng cậu ấy có thể ngủ ngon một chút.
Tiểu Quý rất nhanh phản ứng lại, không lên tiếng nữa.
061 truyền tống chính mình trở về không gian Chủ thần.
Sau khi phát hiện cái bug Quý Tác Sơn này, phản ứng đầu tiên của 061 là muốn báo lên cấp trên để tránh xảy ra sai lầm, ảnh hưởng đến tiến độ nhiệm vụ của Trì Tiểu Trì.
Nhưng anh vừa đi vài bước về phía “Trong Khoảnh Khắc” thì liền dừng chân.
Nghĩ kỹ lại cũng không khó lý giải việc Quý Tác Sơn có thể nói chuyện.
Năng lượng trong cơ thể của cậu ấy cao hơn so với người bình thường rất nhiều, tinh thần lực càng vô cùng mạnh mẽ, Chủ thần có cầm cố cũng không thể làm gì cậu ấy.
Mà 061 chú ý tới chính là một chuyện khác.
…Nếu như ở trong thế giới của Đông Ca, 061 tiếp thu tín hiệu mơ hồ không chắc có phải của Đông Ca hay không, nhưng ở thế giới này, khi Quý Tác Sơn mở miệng thì căn bản đã xác định suy đoán của Trì Tiểu Trì.
—Khi ký chủ ký túc thân thể thì nguyên chủ vẫn chưa rời đi.
Như vậy trước kia tại sao Chủ thần muốn tất cả ký chủ phải chết trước khi rời khỏi thế giới? Tại sao không báo cho các hệ thống biết điều này trong thỏa thuận khế ước?
Ký chủ tự sát như vậy nguyên chủ nằm trong thân thể đã bị giết chết của mình thì có thể đi nơi nào?
061 nghĩ đến mà phát lạnh cả người.
Lúc này hệ thống 131 đi ngang qua bên cạnh anh, hỏi thăm một chút: “061, anh về rồi hả.”
061 lấy lại tinh thần, gật đầu đáp: “Ừm.”
131 là một đứa trẻ đeo kính mắt, nhưng lại có biểu tình lo nước thương dân, là kẻ có chủ nghĩa bi quan cực lớn trong đám hệ thống. Cậu nhìn sắc mặt của 061 một chút rồi nói: “Anh làm sao vậy? Trì Tiểu Trì xảy ra chuyện gì à?”
061 cười: “Không có, cậu ấy rất ổn. Tôi đi tải xuống vài cuốn sách cho cậu ấy.”
Chính là vì hiện tại Trì Tiểu Trì rất ổn nên anh mới không thể gây thêm chuyện cho cậu ấy.
Tâm tư của Trì Tiểu Trì nhạy bén, cũng không đặt nhiều nghi vấn đối với sự tồn tại của Quý Tác Sơn, là vì trong lòng cậu ấy hiểu rõ nội tình, một khi đâm thủng, hỏi ra rõ ràng thì khó trách sẽ rước họa vào thân.
Nếu cậu ấy không nhắc đến thì chính mình cũng nên phối hợp hiểu ngầm mới được.
Nhưng mà chứng cứ nguyên chủ còn lưu trong thân thể thì vẫn phải bảo lưu. Nếu sau này có bộ phận giám sát đến thì anh nhất định phải giao ra chứng cứ, hỏi rõ chuyện này.
Vào giờ phút này, ngay tại “Trong Khoảnh Khắc”, đầu não đỏ sậm khoái trá mà chậm rãi ngọ nguậy.
Trí tuệ nhân tạo nói: “061 đã quay lại.”
Đầu não hỏi: “Cậu ta tới làm gì?”
Trí tuệ nhân tạo đáp: “Cậu ấy đi tìm 023, bảo là muốn tải một vài quyển sách cho ký chủ số 1198.”
Đầu não không nghĩ nhiều nữa, hỏi trí tuệ nhân tạo: “Có giám sát được tín hiệu sinh mệnh của 061 hoạt động ở thế giới 198 hay không?”
Thế giới 198 chính là thế giới mà Trì Tiểu Trì đang ở.
Trí tuệ nhân tạo đáp: “Vẫn chưa có.”
Chủ thần cười lạnh một tiếng.
Ông ta vô cùng mong đợi 061 ra trận.
Dù sao cậu ta chỉ cần làm bạn bên cạnh Trì Tiểu Trì thì trị giá nhiễu loạn của Trì Tiểu Trì sẽ tăng vọt, cũng như Đông Phi Hồng ở trong thế giới kia.
Cậu ấy không có ý gây rối nhưng lại giúp Chủ thần rất nhiều, cũng khiến Chủ thần rốt cục xác định rõ nhược điểm của Trì Tiểu Trì.
Mặc dù khi ký kết hiệp nghị với Chủ thần, 061 kiên trì muốn tự mình lựa chọn thân phận, Chủ thần cũng đồng ý cho anh quyền lợi này, nhưng chỉ cần 061 có hình người bên trong thế giới 198 thì hết thảy đều dễ xử lý.
Thế giới độ khó cấp A, bất cứ lúc nào ký chủ cũng có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng, Chủ thần là một tổ hợp dữ liệu trí tuệ nhân tạo, tuy rằng không hiểu lắm tâm lý của nhân loại nhưng đã từng đọc rất nhiều sách về nghiên cứu tâm lý, biết rõ sự tồn tại của hiệu ứng cầu treo. Ông ta tin tưởng, nếu như 061 vẫn luôn làm bạn bên cạnh Trì Tiểu Trì, Trì Tiểu Trì được cậu ấy cứu vớt nhiều lần thì tuyệt đối không thể không động tâm.
Huống chi, trong thế giới tuyến 198 mà ông ta đã tỉ mỉ lựa chọn có tồn tại việc “Mang thai”.
Ngay cả Alpha cũng có thể mang thai, chẳng qua không dễ dàng thụ thai như Omega mà thôi.
Nếu như Trì Tiểu Trì trong lúc đó phát triển tình cảm với 061, có con, như vậy vì con thì cậu ta sẽ chọn lựa lưu lại tại thế giới đó.
Không người nào có thể thoát khỏi sự kiểm soát của ông ta, không ai có thể trở thành biến số bất ngờ.
Thân thể của Quý Tác Sơn rất tốt, chỉ cần uống thuốc thì chưa tới nửa ngày đã hạ sốt.
Mấy đứa em của cậu ấy đều được La Thiến dẫn đến tầng gác và ở cùng với Trì Tiểu Trì. Tuy rằng biệt thự của La Thiến rất lớn, cũng có quản gia tôi tớ, nhưng hầu như rất ít giúp đỡ, bởi vậy bọn họ cũng tự phân công nhiệm vụ cho nhau.
Về phần Triển Nhạn Triều, bây giờ còn chưa có ý đụng đến mấy đứa em của Quý Tác Sơn, việc cậu ấy ở trong nhà nổi trận lôi đình đứng ngồi không yên như thế nào thì tạm thời không đề cập đến.
Ngày hôm sau La Thiến đến thăm dò xem Quý Tác Sơn thế nào, phát hiện cậu ấy đã khỏe, vết thương trên người cũng biến mất không ít, không khỏi kinh ngạc.
Tốc độ khôi phục của cậu ấy rất nhanh, đây đúng là biểu hiện của năng lượng bẩm sinh trong cơ thể mạnh mẽ đến nhường nào.
…Nhưng cũng không đến nỗi chỉ mất một buổi tối mà những vết roi đỏ trên người đã biến mất nhanh như vậy.
La Thiến vừa suy nghĩ vừa dẫn Quý Tác Sơn đến phòng huấn luyện.
Cô cao một mét bảy mươi lăm, mặc một chiếc váy dài màu xanh đậm phối cùng một chiếc áo ôm màu trắng, đây vốn là phối màu cực kỳ tao nhã nhưng lại bị vòng eo thon gọn cùng vòng ngực cao vút của cô mạnh mẽ đoạt đi vài phần đoan trang, thêm vào đó vài phần kiều diễm.
La Thiến nói: “Nhà của tôi không nuôi nhân sinh. Nếu cậu dự định rời khỏi nhà họ Triển thì tôi đón cậu về, coi cậu là người cùng huấn luyện, cùng tôi tiến bộ học tập. Đến lúc đó đem về khế ước mà cậu ký với Triển Nhạn Triều, xem như cậu là người của tôi.”
Trì Tiểu Trì tích chữ như vàng: “Ừm.”
Phòng huấn luyện nhà La Thiến có thể nói là cực lớn, trang bị đầy đủ mọi thứ. Nhưng Trì Tiểu Trì càng để ý chính là phòng huấn luyện tiếp giáp với một khu vực còn lớn hơn nữa.
Cậu dò hỏi: “Đó là nơi nào?”
La Thiến quét võng mạc để mở mật mã phòng huấn luyện, sau đó kéo Trì Tiểu Trì tới đăng ký thông tin võng mạc, thản nhiên nói: “Phòng thí nghiệm.”
Trì Tiểu Trì nhìn chằm chằm máy quét, mang theo kinh ngạc: “Hả?”
“Giấc mơ của tôi là làm một nhà khoa học.” La Thiến nói, “Nhưng tinh cầu tôn sùng vũ lực, chỉ có trở thành Alpha thì mới có được tài nguyên đỉnh cấp.”
Nói xong, La Thiến đẩy cửa phòng huấn luyện: “…Cho nên, vì giấc mơ này của tôi, tôi chỉ có thể làm Alpha mà thôi.”
Thiếu nữ dẫn Trì Tiểu Trì vào phòng huấn luyện, đi tới trước một cơ giáp cao khoảng chừng hai mét, dùng vài trắng che lại, chỉ vào cơ giáp rồi nói với cậu ấy: “Tôi không có cách nào chuẩn bị cơ giáp chuyên biệt cho cậu như Triển Nhạn Triều, trong nhà chỉ có dư một cơ giáp huấn luyện, cậu dùng đỡ trước đi.”
Dường như cảm thấy đây không giống như đãi ngộ dành cho “Alpha mạnh nhất”, La Thiến quay đầu lại rồi cười nói: “Nhưng mà nhà của tôi có sở trường khoa học kỹ thuật truyền từ đời này sang đời khác, trình độ trí tuệ nhân tạo là số một. Ngày hôm qua tôi đã đưa dữ liệu của cậu nhập vào cơ giáp này, bắt đầu từ hôm nay, nó là của cậu. Đừng để tôi thất vọng nhé, Alpha mạnh nhất.”
Tại “Trong Khoảnh Khắc.”
Trí tuệ nhân tạo đột nhiên có phản ứng: “Đã đo được tín hiệu sinh mệnh của 061 rồi!”
Chủ thần không thể chờ được nữa: “Ở đâu? Là ai?”
…Rốt cục cậu ấy chọn ai?
Trí tuệ nhân tạo trực tiếp phóng to hình ảnh 061 hóa thân vào màn hình dữ liệu.
Chủ thần mới vừa liếc mắt nhìn thì bỗng nhiên cứng lại, một cơn giận dữ bất chợt bùng nổ, thiếu chút nữa đã phá hủy một nửa màn hình dữ liệu.
Vải trắng từ từ hạ xuống.
Một bộ cơ giáp hình người màu xanh đậm ánh kim sáng lên đèn tín hiệu, sau vài giây tải dữ liệu, trong mắt của nó chiếu ra hình ảnh của Trì Tiểu Trì.
Nó quỳ một gối xuống trước mặt Trì Tiểu Trì, dùng giọng nói máy móc mà nhẹ nhàng nói: “Xin chào, chủ nhân của tôi.”