Hứa Mạt có hơi cảm lạnh nhìn Tát Lôi. Anh em tốt ghê nhỉ! -Linh, thiếu chút nữa là tôi không về được đó. Hứa Mạt đứng dậy nhìn Linh nói. -Ừ. Linh nhẹ nhàng gật đầu, đi đến chỗ của Hứa Mạt. -Ừ? Hứa Mạt bất ngờ hỏi Linh: -Cậu không lo lắng cho tôi sao? -Lo lắng chứ. Linh tiếp tục tiến đến gần Hứa Mạt. -Tiên sinh. Lúc này, Y Lệ Toa Bạch bỗng cất giọng gọi. Hứa Mạt liếc sang chỗ cô: -??? Tiên sinh? Cô lại muốn làm trò nữa đó à. Chỉ thấy gương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.