-Lư Khắc, Tiểu Ốc Nhĩ khá hơn chút nào chưa? Sở trưởng Sở Nghiên cứu hỏi. -Mạng sống thì đã được cứu, nhưng những thứ đã mất đi thì vĩnh viễn không về được nữa. Lư Khắc mở miệng trả lời. -Xảy ra chuyện như thế tôi rất xin lỗi, trường học cũng cảm thấy thật đáng tiếc. Cậu cẩn trọng công tác ở đại học Lư Tạp Tư hơn 20 năm nay, là nhân tài không thể thiếu của trường học, cậu phải biết là trường rất coi trọng cậu. Sở trưởng Sở Nghiên cứu tiếp tục nói: -Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.