Có lẽ bọn chúng còn có ý trách ông. -Chờ sau khi bọn hắn đi, nếu ông có cô đơn quá thì tìm tôi tâm sự nhé. Lão viện trưởng Nam Minh nói. -Được. Lão nhân Đạm Đài gật đầu: -Ông cũng vậy đó. -Ừ, cũng không còn sớm nữa, tôi về đây. Lão viện trưởng Nam Minh đứng dậy. -Tôi tiễn ông đi. Đạm Đài cũng đứng lên từ ghế, hai vị lão nhân đi ra bên ngoài. Ông biết, người bạn này của ông, về sau có lẽ sẽ không trở lại nữa. Hứa Mạt nhìn bóng lưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.