Ngốc không cơ chứ! Diệp Thanh Điệp sững sờ, chưa phản ứng lại. Nhưng sau đó cô hiểu ra rồi, đã cho hắn một cái. Không đứng đắn. Hứa Mạt cười cười. -Đang nói chuyện gì vậy? Lâm Tịch cũng đi lên phía trước, so với bọn người Tiểu Tiểu, Lâm Tịch cảm thấy Hứa Mạt có nhiều chuyện để nói hơn. -Nói về tương lai. Hứa Mạt nói. -Tương lai. Lâm Tịch nói nhỏ, vấn đề này có hơi lớn rồi. Nhìn cảnh đêm của thành phố Cương Khung, gió đêm thổi Lâm Tịch có hơi thương cảm. Tối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.