Nếu đã làm việc ở đây, dĩ nhiên hắn hy vọng rằng Lâm Tịch sẽ coi trọng mình nhiều hơn. Cho dù là bởi vì một lần trợ giúp trong phế tích, Lâm Tịch mới nhớ tới phần ân tình này. Nhưng tình người rồi cũng sẽ dùng hết. Muốn được tôn trọng, vẫn phải dựa vào năng lực của mình. -Ầm… Đao kiếm tách ra, thân thể Hứa Mạt lui về phía sau. Ánh mắt đen nhánh của Lâm Tịch nhìn Hứa Mạt, hắn cũng không phải là bị đánh trúng lui về phía sau, mà là bị lực...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.