Lời nói của Hứa Mạt dường như đã đâm trúng vào nỗi đau thầm kín của Tần Phu, ông ta lặng lẽ uống một ly rượu. -Sao lại không muốn. Tần Phu đặt ly rượu xuống, nhìn Hứa Mạt nói: -Trước kia, tôi còn có một đứa con gái. Những người khác sau khi nghe được câu nói này cũng đều có chút buồn bã. Hứa Mạt ngây người, thấp giọng nói: -Cháu xin lỗi. -Không sao. Tần Phu nói: -Cậu nhóc cậu nói rất đúng, những năm qua ta đã gặp rất nhiều nguy hiểm, thợ săn hoang dã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.